Tô Yên dạo trêи chợ một vòng, tìm được một hàng bán hoa.
Cẩn thận chọn hạt giống thật lâu, sau đó lấy loại dễ trồng nhất là hoa hướng dương.
Nhân tiện mua một chậu hoa rồi cầm trở về trạm dịch.
Mấy thứ đó đương nhiên được Tiểu Đào cầm.
Dù gì công chúa cũng là thiên kim kiều quý, làm sao có thể chịu khổ như vậy?
Tiểu Đào ôm một đống đồ thất tha thất thểu cố hết sức đi.
Không đến một nén nhang sau, Tô Yên liền duỗi tay cầm lấy một túi hoa hướng dương.
Tiểu Đào tức khắc cảm thấy người nhẹ hơn.
Tiếp đó vội vàng nói
“Công chúa điện hạ, để Tiểu Đào cầm.”
Tô Yên liếc nàng một cái
“Em cầm bồn hoa đi.”
Tiểu Đào thực bất an, cảm thấy mình hơi vô dụng.
“Công chúa, có phải tiểu Đào rất vô dụng không? Không giúp được gì?”
Tô Yên liếc nàng một cái
“Có chút.”
Tiểu Đào lập tức bị đả kϊƈɦ.
Tiếp đó Tô Yên lại nói một câu
“Còn có thể cầm được cái chậu, rất tốt.”
Tô Yên muốn an ủi tiểu nha hoàn một câu, nhưng có vẻ không thành công thì phải.
Nàng thấy tiểu Đào hình như không quá tin tưởng.
Trở lại trạm dịch, Tô Yên thay quần áo, thuận đường lấy hạt hướng dương bỏ vào túi tiền, sau đó đến Trấn Nam Vương phủ.
Một là vì Trấn Nam Vương mời.
Hai là nàng muốn gieo hạt giống.
Vừa mới đến cửa phủ Trấn Nam Vương liền bị thi vệ ngăn cản.
“Người nào?”
Thị vệ kia hỏi.
Tô Yên mở miệng
“Tô Yên ”
Thị vệ sửng sốt, sau đó liền ôm quyền
“Công chúa điện hạ, xin chờ trong chốc lát.”
Nói rồi hắn vào trong phủ để bẩm báo.
Rất mau, thị vệ kia đã trở lại, phía sau còn có thêm một người.
Đó là người thông truyền buổi chiều hơn nữa còn định bắt nàng đi, Trương Khắc.
Trương Khắc một thân áo giáp, trông dáng vẻ như muốn đi đâu đó.
Hắn mở miệng
“Công chúa điện hạ, tướng quân đang bận, mời ngài ở trong sân nghỉ ngơi chốc lát.”
Nói xong, Trương Khắc làm động tác mời.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tô Yên gật đầu
“Được”
Đối với an bài này không hề bất mãn.
Ngược lại, nàng còn cảm thấy không tồi.
Đến trong viện, Trương Khắc liền rời đi.
Tiểu Đào có chút khổ sở.
Tương lai, chủ tử nhà mình phải chịu cảnh phu quân vắng vẻ, sau này chuyện sinh con, sợ là càng khó.
Trái lại, Tô Yên nhìn xung quanh, nàng gọi
“Tiểu Đào”
“Công chúa?”
“Ta tới khu viện trước kia của chúng ta. Em ở chỗ này chờ tướng quân tới, rồi bẩm báo cho ta biết.”
Tiểu Đào nghi hoặc
“Công chúa, ngài tới đó làm gì?”
“Đi trồng hoa.”
Nói xong, nàng liền đi.
Tới nơi, nàng đóng cổng lại, bắt đầu trồng từ góc tường bên phải.
Nàng tự tay gieo từng hạt một.
Tiểu Hoa âm thầm cổ vũ cho ký chủ
“Ký chủ! Cố lên!”
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, lấy Tiểu Hồng ra.
Tiểu Hồng phun lưỡi rắn đỏ tươi
“Tê tê tê tê tê?”
Yên Yên, muốn làm cái gì?
Tô Yên hỏi
“Em có thể dùng đuôi chọc mấy cái lỗ trêи mặt đất không?”
Tiểu Hồng nghe vậy, vươn đuôi, không chút do dự chọc chọc.
Làm xong, mặt đầy kiêu ngạo
“Tê tê tê tê tê?”
Là như vậy sao?
Tô Yên gật đầu
“Đúng vậy”
Tiểu Hồng thấy Tô Yên nói vậy, cơ thể càng đứng thẳng.
Nhìn xem, nó vẫn rất lợi hại nha~.
Tô Yên lại nói
“Em chọc một cái, ta liền ném một hạt vào.”
Tiểu Hồng nghe xong, lập tức cảm thấy mình rất quan trọng, lập tức gật đầu
“Không thành vấn đề!”