Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1463: Nam chủ hắn luôn là tự bế 47




Sau khi đăng bài xong, Cô liền gọi điện cho Trương Lệ, câu đầu tiên chính là

“Em muốn huỷ hợp đồng với công tyvVà yêu cầu bồi thường một loạt tổn thất về kinh tế.”

Trương Lệ sửng sốt

“Em, Tiểu Yên, này này, rốt cuộc sao lại thành ra thế này?”

Hai ngày trước không phải vẫn còn tốt sao? Sao tự nhiên lại biến thành như thế này?

Đúng lúc này, Hoa Duyên liền gọi điện tới.

Vừa mở miệng liền nói

“Tô Yên, tôi hy vọng cô có thể nghe theo sự sắp xếp của công ty, có chuyện gì chúng ta có thể nói riêng với nhau.”

Khi gã nói chuyện với cô, không còn ý cười cùng với sự dịu dàng như trước nữa, mà chỉ có giọng điệu ra lệnh của kẻ cao cao tại thượng.

Cô mở miệng

“Anh đây là phỉ báng và bôi nhọ danh dự của tôi.”

Hoa Duyên nghe xong liền cười

“Đã sớm nghe mọi người nói cô rất hiểu biết pháp luật. Nghe cô nói chuyện tôi cũng hiểu rồi. Nhưng cô xác định muốn cùng tôi xé rách da mặt sao? Tiểu Yên, làm vậy với cô mà nói, không có lợi.”

Tô Yên trầm mặc.

Sau đó Hoa Duyên lại nói

“Tôi có đoàn luật sư giỏi nhất, công ty trước khi phát tin thông báo là đã thương lượng trước với cô là hoạt động lăng xê. Như thế nào lại thành phỉ báng, bôi nhọ cô?”

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát.

“Công ty muốn lên sàn sao?”

Hoa Duyên sửng sốt

“Sao cơ?”

“Tôi đang hỏi, công ty là muốn lên sàn sao?”

Hoa Duyên cười

“Chuyện này hình như không liên quan tới chuyện của hai chúng ta. Hơn nữa, đính hôn cùng tôi, cô cũng sẽ không phải chịu nửa phần uỷ khuất. Nếu cô muốn một lễ đính hôn xa hoa long trọng, tôi có thể thỏa mãn.”

Tô Yên nghi hoặc

“Em gái của anh sẽ đồng ý à?”

Hoa Duyên trầm mặc một khắc, lên tiếng

“Tất nhiên, Châu Nhi cũng rất thích cô.”

“Chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện.”

Cô nói.

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép

(눈_눈) ]

Lời này lọt vào tai Hoa Duyên liền giống như cô đã chấp nhận theo sự an bài của gã.

Tô Yên nói thêm

“Tốt nhất là tìm một nơi kín đáo. Không bị paparazzi quấy rầy.

Buổi tối tôi sẽ tới tìm anh.”

Hoa Duyên cười vô cùng đểu cáng

“Tôi chờ cô, Tiểu Yên.”

Tô Yên tắt máy.

Vừa buông di động xuống, quay sang liền thấy Cố Ngu đang nhìn cô chăm chú.

Cũng không biết hắn tỉnh giấc từ bao giờ, nghe được những gì rồi.

Cô mở miệng

“Anh tỉnh rồi.”

Ánh mắt Cố Ngu phức tạp, mấp máy môi, hơi há mồm muốn nói gì đó nhưng nửa ngày sau cũng không nói ra được một từ nào, liền ngậm miệng lại.

Hắn vòng tay, gắt gao ôm chặt lấy Tô Yên. Xương cốt bên hông bị hắn siết muốn gãy ra luôn rồi.

Cô hỏi

“Anh nghe thấy rồi?”

Cố Ngu không nói lời nào. Xoay người chui vào góc giường. Giống như muốn cùng cô giận dỗi.

Tô Yên cảm thấy tình huống này thật sự rất vi diệu. Thế nào lại có cảm giác hai người như là vợ chồng rất nhiều năm rồi??

Đang nghĩ ngợi, ngoài cửa truyền tới âm thanh của mẹ Cố

“Tiểu Yên, con dậy rồi sao? Xuống dưới nhà ăn sáng nhé.”

Giọng mẹ Cố vô cùng thân thiết. Hiển nhiên không hề biết chút gì về những chuyện phát sinh trêи mạng.

Tô Yên ngồi dậy, giơ tay muốn kéo hắn.

Cô thấy hắn nhìn cô, trầm mặc không nói lời nào.

Lên tiếng

“Em không thích hắn, cũng sẽ không có chuyện đính hôn với hắn.”

Cô nói vô cùng nghiêm túc.

Cố Ngu ngồi ngốc ở góc giường, không nói một lời.

Cô thay quần áo xong, hắn vẫn rúc ở chỗ đó.

Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, nghiêm túc nói

“Muốn ăn kẹo không?”

Tiểu Hoa nghe thấy, thiếu chút nữa phì cười. Ký chủ nhà nó chỗ nào cũng tốt, chỉ có mỗi chuyện dỗ dành nam chủ đại nhân là qua mấy trăm năm rồi cũng không thay đổi.

Ngoại trừ nhét kẹo cho nam chủ đại nhân, cũng không biết làm gì khác để dỗ dành nam nhân của mình.