Hoa Châu nhìn ngón tay mình
“Ngày sinh nhật hai mươi tuổi của tôi, tôi đã hoàn toàn thuộc về anh trai. Cô nói, tôi có phải chỉ yêu đơn phương hay không?”
Tô Yên chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt. Cô nói
“Chưa giải trừ quan hệ trêи pháp luật mà đã phát sinh quan hệ sẽ bị coi là lσạи ɭυâи, thuộc về hành vi trái pháp luật.”
Hoa Châu nghe cô nói, cười lạnh
“Cô đang nói giỡn với tôi đấy à?”
Tô Yên lắc đầu
“Tôi là nghiêm túc.”
Hoa Châu
“Pháp luật?”
Ả xười một tiếng, như là nghe được chuyện gì buồn cười lắm
“Chỉ cần có được anh ấy, tôi nguyện ý trả bất cứ giá cái gì.”
Tô Yên gật đầu
“Anh ta là của cô, về sau đừng bảo hắn mời tôi ăn cơm nữa. Miễn cho bị hiểu lầm.”
Hoa Châu khoanh tay trước ngực, từ trêи cao nhìn xuống
“Cô cười nhạo tôi?”
Tô Yên không nói chuyện, nhìn cô ta.
Hoa Châu cười một chút, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa tóc mình
“Cô có cười nhạo tôi cũng chả sao. Chờ đến ngày tôi gả cho anh ấy, sẽ gửi kẹo mừng đến cho cô.”
Tô Yên nghe xong liền nói
“Tôi không cười nhạo cô.”
Hoa Châu rõ ràng không tin
“A? Phải không?”
“Là cô cảm thấy phần cảm tình này sẽ bị người khác cười nhạo.”
“Cô nói bậy!!”
Tựa hồ là chọc tới chỗ đau, Hoa Châu thực sự tức giận.
Lúc này, Hoa Duyên từ toilet đi ra, hắn cười mở miệng
“Châu Nhi, em cùng Tiểu Yên đang nói chuyện gì vậy?”
Hoa Châu ngồi ở chỗ đó đùa nghịch đũa trong tay
“Anh~, em ăn không quen đồ ăn Trung Quốc.”
Khi nói chuyện còn mang theo vẻ hờn dỗi, tràn đầy ý ỷ lại.
Hoa Duyên cười cười, sờ đầu Hoa Châu
“Vậy lát nữa anh mang em đi ăn cơm Tây nhé?”
Tô Yên mở miệng
“Tôi ăn no rồi, phải đi.”
Hoa Châu tỏ vẻ tiếc nuối nhìn cô
“Chị Tô Yên sao không ăn nhiều một chút?”
Tô Yên nhìn cô
“Cô còn lớn tuổi hơn tôi đấy.”
Giọng nói vang lên, căn phòng liền an tĩnh trong chớp mắt.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tô Yên cầm lấy di động,
“Đi trước.”
Hoa Duyên mở miệng
“Được, Tiểu Yên trêи đường cẩn thận một chút.”
Tô Yên gật đầu, xoay người rời đi.
Tiểu Hoa nhịn không được mở miệng
“Ký chủ, chị biến hư. Chị học được chiêu này ở đâu vậy?”
Lời tuy nói như vậy, nhưng sao mà nó lại thực hưng phấn đây??
Tô Yên cầm di động
“Quên mất rồi.”
Tiểu Hoa lại nói
“Ký chủ, chị là muốn trừng phạt bọn họ sao?”
“Vì sao phải trừng phạt bọn họ?”
“Ân…..nếu không làm như vậy, vì sao ký chủ muốn ghi âm?”
“Khả năng sẽ hữu dụng.”
“Ký chủ sao biết sẽ hữu dụng?”
“Đoán.”
Tiểu Hoa cảm thấy ký chủ trả lời nó cho có lệ. Nhưng nghe ký chủ nói chuyện, lại cảm thấy cô đang nói rất nghiêm túc.
Cuối cùng, Tiểu Hoa chỉ có thể chấp nhận những lời ký chủ nói, nhân tiện còn chụp một câu nịnh nọt
“Trực giác Ký chủ thật tốt.”
Tô Yên trầm mặc.
Cơm nước xong, cô liền trở về nhà.
Mới vừa về nhà không bao lâu liền nhận được tin nhắn từ người đại diện Trương Lệ.
【 Tiểu Yên, đã liên hệ với đoàn làm gameshow, bọn họ cho rằng càng nhanh càng tốt, nếu không có gì việc cần hoàn thành, ngày mai 5 giờ chiều liền đến địa điểm quay. Có thể chứ 】
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát, cúi đầu nhắn lại một câu
【 có thể 】
Buổi chiều 6 giờ, Tô Kiêu Lôi dẫn theo Cố Ngu đi đến nhà Tô Yên.
Tô Yên mở cửa, câu đầu tiên hắn nói chính là
“Người đã mang về rồi.”
Cố Ngu đội mũ lưỡi trai đứng đằng sau.
Nhân tiện, Tô Kiêu Lôi còn ném một cuốn sách chứa một đống thư tình xuống đất.
Tô Yên nhìn những phong thư rực rỡ màu sắc
“Đây là cái gì?”
“Ở trong ngăn kéo của cậu ta.”
Cố Ngu mặc kệ hai người họ nói gì, tự đi lên trước, sau đó liền ôm lấy Tô Yên.
Tô Kiêu Lôi đứng ở bên cạnh, biểu tình trêи mặt cứng đờ.
Hắn muốn kéo cái người này ra. Nhưng mà……. chị gái hắn cũng ôm lấy Cố Ngu.
Tô Kiêu Lôi hiện tại hoài nghi nghiêm trọng. Thằng nhãi này có phải giả bộ hay không? Giả bộ là người câm, giả bộ cái gì cũng đều không hiểu, giành được đồng tình??