Tiểu Hồng ăn ngấu ăn nghiến. Trong quan niệm của nó, cơm nhất định phải ăn nhanh. Bằng không sẽ có cảm giác tội lỗi vậy. Thế cho nên vừa mới bắt đầu ăn còn chưa chú ý Tô Cổ đút mình ăn cái gì. Ăn vài miếng mới phát hiện là rau xanh, muốn nhổ ra.
Chỉ là lúc này Tô Cổ sớm đã đút xong rau xanh, nhét thêm một khối thịt kho tàu vào trong miệng nó. Tiểu Hồng bẹp bẹp miệng. Ân, thịt kho tàu thật ngon. Nó luyến tiếc phun ra.
Bên này nhìn qua còn tính hài hòa. Mặt khác một bên, Tô Yên mở ra máy di động mấy hôm nay luôn tắt nguồn.
Vừa mở ra đã thấy mười mấy cuộc gọi nhỡ. Cô nhìn thoáng qua. Một người trong đó lưu là cô giáo Triệu. Đúng lúc này, vị cô giáo Triệu kia lại lần gọi tới.
Tô Yên nhận máy
“Alo?”
Điện thoại bên kia vang lên giọng nói
“Xin hỏi, là người nhà của Tô Kiêu Lôi sao?”
Tô Yên nghe cái tên như vậy, lời đến bên miệng lại dừng một chút. Sau đó mở miệng
“Cô giáo có việc sao?”
“Có, bạn học Tô Kiêu Lôi ở trong lớp cùng người khác đánh nhau, lần kiểm tra gần đây cũng đứng hạng thấp nhất. Nếu cô có thời gian, buổi chiều tới trường một chuyến đi. Đã lên lớp 12, dù có bận cũng nên quan tâm đến con trẻ một chút.”
Tô Yên nhìn thoáng qua thời gian, buổi chiều 1 giờ rưỡi.
Cô mở miệng
“Xin hỏi cô giáo, trường học ở đâu? Hắn học lớp nào?”
Cô giáo nghe lời này, càng thấy đây chính là phụ huynh ngày thường bỏ bê con cái. Nghe giọng nói còn rất trẻ a. Nhưng là đáng tiếc lại có đứa con học cái gì cũng không biết. Trách không được Tô Kiêu Lôi thành tích sẽ kém đến cái dạng này.
“Cao trung Đế Đô, lớp 12 ban A.”
Tô Yên gật đầu
“Được”
Cô đồng ý xong liền ngắt điện thoại.
Tô Yên đứng lên.Tô Cổ ngẩng đầu nhìn thoáng qua
“Chị muốn hỗ trợ không?”
Tô Yên lắc đầu
“Em trông chừng Tiểu Hồng đi.”
Tô Cổ gật đầu
“Được”
Tô Yên mặc một cái áo khoác, đội mũ lưỡi trai cùng khẩu trang màu đen rồi rời đi. Nửa giờ sau tới cao trung Đế Đô.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Lúc này đang trong giờ học. Cô gọi điện thoại cho cô giáo Triệu để bảo vệ cho mình đi vào.
Tiểu Hoa mở miệng
“Ký chủ, trước mặt chị là khu dạy học, đến lầu 3 rẽ trái gian phòng đầu tiên là nơi cần tìm.”
Cô đi về phía trước. Kết quả vừa đi đi, liền bắt gặp khung cảnh bạo lực học đường.
“Này, Cố Ngu, tiền tao bảo mày mang đâu? Ngày hôm qua bảo 5000, hôm nay sao lại đưa 3000? 2000 kia đi đâu rồi??”
Chỉ thấy một đám mặc đồng phục học sinh, vây quanh một thiếu niên cái đội mũ lưỡi trai ở góc tường.
Xô xô đẩy đẩy. Nhìn dáng vẻ là muốn đánh nhau.
Tô Yên nhìn thoáng qua, lấy ra di động.
Tiểu Hoa nghi hoặc
“Ký chủ, chị không đi hỗ trợ?”
“Khi gặp được rất nhiều người xấu, không nên làm anh hùng mà hãy lựa chọn báo cảnh sát cứu người.”
Tô Yên mới vừa gọi 110. Đột nhiên Tiểu Hoa thông báo
“Leng keng, chúc mừng ký chủ gặp được nam chủ Cố Ngu. Mời hoàn thành công lược, thực hiện nguyện vọng của nam chủ.”
động tác gọi điện thoại của Tô Yên dừng lại. Khi cô ngẩng đầu lên xem, mũ của Cố Ngu đã bị người hất đi. Mái tóc nhẹ bay trong gió, lộ ra một khuôn mặt tuấn mỹ kia.
Hắn một câu cũng không nói. Đôi mắt đen nhánh sâu thẳm. Cũng không biết hắn rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.
Một đứa học sinh mở miệng
“Này! Mày câm à? Nói chuyện!”
Bên cạnh có người cười nhạo
“Đây không phải bạn học Cố Ngu sao? Người ta chính là người câm nha. Đoạt tiền mấy ngày hôm nay rồi, mày còn không biết?”
Nói xong, một kẻ duỗi tay đi sờ mặt Cố Ngu
“Ây da, khuôn mặt này thật đúng là đẹp. Trách không được dù là người câm, nhưng trong ngăn kéo có cả một chồng thư tình đấy nha.”