Tô Yên lắc đầu
“Không có việc gì.”
Lý Nhã gật đầu, lại nói
“Vậy cậu cũng mau đi nghỉ ngơi đi, đợt thí luyện này của chúng ta sẽ rất vất vả đó.”
Tô Yên gật đầu
“Được”
Lý Nhã hướng về phía Tô Yên cười hiền lành
“Mình tên Lý Nhã, hy vọng sau này chúng ta có thể vui vẻ ở chung, trở thành bạn tốt.”
Tô Yên trầm mặc, không nói được hay không được.
Mặt Lý Nhã đỏ lên, có vẻ xấu hổ
“Thật ngại quá, mình có phải quá đường đột không? Nhưng mình rất thích cậu, rất muốn làm bạn với cậu.”
Tô Yên lại trầm mặc. Cô nhìn Lý Nhã tản ra ác ý màu đen đối với mình.
Người này có phải là loại “trong ngoài bất nhất” đúng không? Nói thích ngươi, rất muốn làm bạn với ngươi, thật ra là không thích, rất muốn giết chết ngươi?
Cũng thật kỳ quái. Rõ ràng Lý Nhã này không thích cô, vừa nãy lại còn giải cứu cho cô.
Tô Yên nghĩ nghĩ, theo logic chỉ có một khả năng, thả lưới dài câu cá lớn.
Cô ta muốn câu ai? Tô Kiêu?
Nghĩ đến đây, Tô Yên mở miệng
“Tôi đi trước.”
Lý Nhã ngẩn người. Không ngờ tới Tô Yên lại không nể mặt như vậy.
Cuối cùng vẫn gật đầu
“Được, nếu cần mình giúp gì có thể tuỳ thời tìm mình. Bọn họ vẫn sẽ cho mình vài phần mặt mũi.”
Nghe cô ta nói xong, Tô Yên rời đi về khu vực nghỉ ngơi trong khoang vũ trụ.
Lý Nhã đứng đó đang chuẩn bị rời đi. Bỗng nhiên nghe được tiếng động kỳ quái phát ra từ chỗ ngoặt mà Tô Yên vừa qua.
Cô ta dừng bước, đi tới gần chỗ đó.
Vừa qua chỗ ngoặt liền nhìn thấy một khung cảnh cảnh nóng bỏng.
Một nam sinh mặc đồng phục màu bạc đang hôn một thiếu nữ đồng phục màu xám.
Lý Nhã cúi thấp đầu một cái. Vừa nãy chỉ có Tô Yên đi qua. Con đường này rất dài, cô ta không có khả năng đã đi xa được. Cho nên nữ sinh giấu mặt kia, là Tô Yên. Còn nam sinh mặc đồng phục màu bạc này…..
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Ngay lúc này khi thấy rõ sườn mặt của nam sinh kia, ánh mắt Lý Nhã co lại.
Hoắc Vưu!
Thực mau, Lý Nhã cúi đầu. Không nghĩ tới, thủ đoạn của Tô Yên này cũng rất cao. Thế nhưng có thể cùng ở bên hai người không đội trời chung là Tô Kiêu và Hoắc Vưu.
Quả thật là đã đánh giá thấp cô ta.
Tô Yên nhìn Hoắc Vưu, hai mắt sáng lên
“Em còn tưởng rằng không ai kết đội với anh, cho nên anh không tới.”
Hoắc Vưu hừ cười
“Số người muốn kết đội với tôi còn xếp hàng dài kìa.”
Nói xong, tay hắn đang chống trêи tường liền ôm eo cô.
Kỳ thật cách đây hai ngày đã gặp cô, còn muốn mua kem que để ăn đêm.
Chỉ là không hiểu tại sao, có chút nhớ cô. Càng ngày càng cảm thấy cảm giác ôm cô khá tốt. Hôn một cái như giảm bớt tâm tình nôn nóng khó nói thành lời này.
Nói nói, Hoắc Vưu như nhớ tới cái gì, đôi mắt sâu kín nói
“Tôi thấy em cùng Tô Kiêu ở chung thật tốt, có vẻ rất vui.”
Tô Yên
“Ân?”
Từ lúc ở trêи phi hạm, bọn họ vẫn chưa nói một lời. Chỗ nào nhìn ra vui vẻ vậy??
Hoắc Vưu cắn một cái vào cằm Tô Yên
“Đồ của em rất nặng? Phải cần người khác giúp đỡ?”
Tô Yên nghĩ tới một màn khi lên xe
“Cái này, là hắn muốn giúp.”
“Hắn muốn giúp em liền đồng ý, không có nguyên tắc như vậy?”
Tô Yên trầm mặc. Chủ yếu là cảm thấy hắn vô cớ gây rối, lăn lộn mù quáng. Cho nên không muốn trả lời.
Hoắc Vưu thấy cô trầm mặc, thế nhưng cũng cảm thấy vui vui. Nhịn không được lại hôn hai cái.
Giọng hắn trầm thấp
“Nghe nói Thâm Lam tinh rất nguy hiểm. Đừng quên em còn nợ tiền tôi. Thấy em ngày đó dũng khí đánh người, vậy nên hãy bảo hộ chủ nợ này thật tốt nhé.”