Sáng sớm hôm sau, Tô Yên chạy đến trường quân đội đế quốc. Tất nhiên Tiểu Hồng cùng Tô Cổ đều đã đi chơi chỗ khác.
Lớp của Tô Yên là năm hai ban F. Là ban có thiên phú kém cỏi nhất.
Căn cứ vào kiểm tra đo lường lúc trước, tinh thần lực nguyên thân có cấp bậc là B.
Ở trong mắt người thường, cấp bậc này đã xem như muốn ngẩng đầu nhìn lên đầy hâm mộ. Nhưng ở trường quân đội đế quốc lại chỉ như củ cải trêи đất, một tay bốc được một đống, còn bị người khác ghét bỏ nữa.
Tô Yên tìm được lớp, đi vào. Cô mới vừa bước vào, vốn dĩ các bạn học đang nói chuyện nhiệt liệt thảo luận lại lập tức an tĩnh. Động tác nhất trí nhìn qua hướng Tô Yên.
Trước kia, Tô Yên ngồi ở cuối cùng. Triệu Lily cố ý bức bách cô ngồi chỗ như vậy.
Chỉ là lần này Tô Yên không đi chỗ đó ngồi. Mà ngồi ở phía trêи đầu.
Mới vừa ngồi xuống không lâu, tầm mắt từ bốn phương tám hướng phóng đến trêи người cô, đủ loại thần sắc khác nhau.
Sau đó, bỗng nhiên có một người châm chọc cười
“Ai da, đây thấy bị đánh chưa đủ? Còn muốn bị đánh thêm sao?”
Tô Yên nhìn về phía người nọ. Là chị em tốt của Triệu Lily. Cũng là người đi đầu bắt nạt nguyên thân.
Tô Yên nhìn cô ta trong chốc lát, nghiêm túc nói
“Triệu Lily nằm viện, cậu biết không?”
Ý cười trêи mặt ả cứng đờ, không thể tin tưởng nhìn Tô Yên.
Cô ta tất nhiên là biết. Cũng sớm đã nghe nói là do cái người nhát gan Tô Yên kia hạ tay.
Nghe thì đã nghe, nhưng lại không tin.
Tô Yên yếu đuối thế kia, sao có thể đánh Triệu Lily thành dáng vẻ đó??
Cô ả lập tức đứng lên, trầm khuôn mặt đi tới phía Tô Yên.
“Đừng tưởng rằng mày bày ra cái dạng này là có thể hù tao. Phế vật, mày nên cút về vị trí của mình đi.”
Nói đoạn, tay cô ta đã chọc tay tới bả vai Tô Yên. Trêи mặt đầy vẻ khiêu khích cuồng vọng.
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Tô Yên giơ tay cầm cánh tay cô ả, dùng sức vung một cái.
Ầm, nữ sinh kia đã bị quăng ra ngoài, trực tiếp đập vào trêи tường.
“A!”
Mặt cùng tường tương thân tương ái, cái trán tím một mảng, máu mũi giàn giụa.
Bạn học trong lớp truyền ra tiếng kinh hô. Ánh mắt nhìn về phía Tô Yên ban đầu từ lạnh nhạt dần dần thay đổi không ít. Đại khái là cảm thấy, đánh hay lắm.
Trường quân đội đế quốc được hưởng thụ tài nguyên tinh tế tốt nhất này, căn bản không phải chuẩn bị cho người bình dân.
Trừ phi bản thân người đó có điều kiện ưu việt, gây ấn tượng được với nhà trường. Giống như là thiên tài ban A vậy.
Các lớp còn lại, 99% đều là gia đình có tiền có quyền đưa vào.
Vì sao nói là 99% á?
Bởi vì1%, không hoàn chỉnh kia bị nguyên thân đánh vỡ. Cô là học sinh duy nhất cấp bậc B có gia đình bình thường.
Cô đã đến, tự nhiên khiến cho rất nhiều người khó chịu.
Vừa mới bắt đầu, Triệu Lily là người cầm đầu, khiêu khích nguyên thân, muốn nhìn một chút cô rốt cuộc có bản lĩnh gì mà có thể được đặc cách nhập học.
Sau đó lại phát hiện, nguyên thân không có tài năng gì, còn bị dọa đến không dám đánh trả.
Dần dần khiêu khích diễn biến thành bắt nạt, theo thời gian trôi qua, càng thêm nghiêm trọng.
Vừa mới bắt đầu, trong ban có vài bạn học không vừa mắt, ra ngăn cản. Chỉ là ngăn trở lúc này, thì vẫn còn có lúc khác.
Đặc biệt là bọn họ phát hiện, nguyên thân tự mình không phản kháng, mỗi ngày chỉ trông cậy vào bọn họ tới cứu.
Việc ra tay cứu giúp này, một lần hai lần còn có thể. Nhưng đây lại không phải là nghĩa vụ. Dần dần, những người bênh vực kẻ yếu đều cảm thấy mình làm việc này dư thừa. Lười đi quản tiếp.
Không có người khác ngăn trở, những người bắt nạt càng thêm càn rỡ. Sau đó mới có chuyện nguyên thân nhảy lầu.