“Không nghĩ tới lại có thể gặp được phần thưởng giải nhất cuộc thi Cơ giáp chiến đấu ở đây.”
Nói xong, hắn liền đứng lên muốn đi.
Kết quả nhìn thấy nữ sinh trước mắt này trông mong mà nhìn hắn.
Hắn còn chưa có làm cái gì, chỉ cảm giác đôi mắt nữ sinh này trong suốt, như là hàm chứa nước mắt.
Động tác đứng dậy của hắn khựng lại. Cười một tiếng. Giơ tay liền đoạt lấy bình dinh dưỡng cả Tô Yên.
Hắn cầm ở trong tay thưởng thức, ngón tay thon dài không ngừng lắc lắc. Mở miệng
“Kiếm ở đâu ra?”
Tô Yên ngoan ngoãn trả lời
“Người khác cho em.”
Thiếu niên cười cười, giơ tay ấn trán Tô Yên một chút.
“Nhắm mắt lại.”
Tô Yên nhìn hắn trong chốc lát.
Sau đó thành thành thật thật nhắm hai mắt lại.
Mới vừa nhắm lại, người kia liền tháo nút lọ ra, uống sạch.
Một bình, hai bình, ba bình, bốn bình.
Lạch cạch một tiếng, mấy bình rỗng bị ném xuống, lăn trêи mặt cỏ rồi rơi xuống đường cái bên cạnh.
Chờ thiếu niên uống xong rồi mới mở miệng
“Được rồi, mở mắt đi.”
Tô Yên vừa mở mắt ra liền nhìn thấy thiếu niên duỗi cái eo, đứng ở chỗ đó.
Hắn nói
“Dịch dinh dưỡng này, uống không ngon.”
Tô Yên nghĩ đến hương vị kia
“Cũng tạm.”
Thiếu niên không chút để ý gật đầu, nhìn thoáng qua chân Tô Yên.
Đá một chút
“Này, cô chắn đường tôi.”
Tiểu Hoa không thể tưởng tượng
“Ký chủ, hắn uống dịch dinh dưỡng của chị, còn nói chị chặn đường. Ký chủ không tức giận??”
Tô Yên nghĩ nghĩ
“Còn bình thường.”
Tiểu Hoa
“Ký chủ, những bình dinh dưỡng đó nếu bán đi có thể nói là giá trị vài vạn đồng liên bang đây!”
Tô Yên
“Nhưng mà hắn đã uống sạch rồi.”
Tiểu Hoa xem thái độ ký chủ, cảm thấy có chút không thể tưởng tượng.
“Chị không tức giận?”
“Không tức giận.”
Thực mau, Tiểu Hoa liền biết vì sao ký chủ không tức giận.
“Leng keng, phát hiện nam chủ Hoắc Vưu. Mời ký chủ hoàn thành công lược.””
Mà ngay lúc này liền truyền đến tiếng nói chuyện của con gái
“Tiện nhân Tô Yên kia đâu? Chạy thật là nhanh.”
“Chị Lily, cô ta cũng dám lấy đồ của anh Tô Kiêu, xem ra cô ta không nhớ đến trận đòn lần trước.”
“Đúng vậy, chị Lily, lần này nhất định không thể buông tha cho cô ta!”
“Đúng!! Đồ của anh Tô Kiêu, nên đưa chị Lily mới đúng.”
[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép
(눈_눈) ]
Một câu tiếp một câu. Âm thanh nói chuyện càng ngày càng rõ ràng.
Vừa mới quẹo qua góc tường, một nữ sinh mở miệng
“Chị Lily, người ở đằng kia!!”
Lúc này, Tô Yên cũng ngẩng đầu xem qua.
Chỉ thấy năm nữ sinh mặc đồng phục xám đứng ở nơi xa. Đôi tay ôm ngực, đầy vẻ kiêu căng ngạo mạn.
Đám nữ sinh đang muốn mở miệng, lại thấy được thiếu niêm đứng cạnh Tô Yên.
“Vị này chính là ······”
“Hoắc Vưu!”
“A!! Là Hoắc Vưu!!”
“Hắn sao lại ở chỗ này?”
“Hơn nữa hắn còn ở cùng Tô Yên.”
“Tiện nhân Tô Yên này là một bên thông đồng Tô Kiêu một bên thông đồng Hoắc Vưu sao?”
“Quá đáng giận!!”
“Đúng vậy, thật là thiếu giáo huấn.”
Đám nữ sinh ríu rít bàn tán, tai Hoắc Vưu nghe rất rõ ràng.
Hắn lại cúi đầu nhìn nữ sinh đang ngồi dưới đất
“Tô Yên trong miệng mấy người kia, là cô?”
Tô Yên gật đầu
“Đúng vậy.”
“Cô còn quen biết Tô Kiêu?”
“Ân”
“Bình dinh dưỡng này chính là Tô Kiêu cho cô?”
“Đúng vậy.”
Tô Yên trả lời tương đối thẳng thắn thành khẩn. Hỏi cái gì nói cái đó.
Chân thành đến làm người hoài nghi độ chân thật.
Hoắc Vưu nheo mắt, đôi môi mỏng lạnh cong cong. Nhìn không có tính công kϊƈɦ.
Bỗng nhiên, hắn khom lưng, dựa vào rất gần Tô Yên, mở miệng
“Xem ở phân lượng bình dinh dưỡng của cô, muốn tôi giúp cô hay không, làm mấy người kia rời đi?”