Không cách nào di động thân thể của mình.
Giọng Giffy trong điện thoại còn truyền đến
"Biết Chủ Thần đại nhân vẫn còn khỏe mạnh tồn tại, Giffy liền an tâm rồi."
Vừa dứt lời, liền có một chiếc siêu xe màu đen với tốc độ cao lao vút đến trước xe taxi.
Cho đến khi nghe được một tiếng, phanh!
Hai xe chạm vào nhau.
Xe thể thao tốc độ cực kỳ nhanh.
Khi va vào xe taxi, đầu xe hõm vào một mảng lớn.
Xăng chảy ra.
Bùm!
Một tiếng vang thật lớn.
Xe taxi bị nổ mạnh bắn ra.
······
Một bên khác.
Tô Tiểu Hoa tan học.
Vốn dĩ là muốn cùng Tô Cổ, Tô Tiểu Mộng đi đầu đường bán manh kiếm tiền.
Đang bán bán.
Tô Tiểu Hoa cắn một ngụm kem ly trong tay.
Bỗng nhiên ầm một tiếng ngã xuống trên mặt đất.
Lập tức dọa đến mấy người đang muốn bẹo mặt ở xung quanh.
Tô Cổ nhíu mày
"Tô Tiểu Hoa??"
Không thấy có bất cứ động tĩnh gì.
Hắn ngẩng đầu
"Tô Tiểu Mộng, gọi điện thoại cho Tô Yên."
Tô Tiểu Mộng móc di động ra.
Chỉ là gọi đi rất nhiều lần cũng không liên lạc được.
Đưa đi bệnh viện?
Đương nhiên không có khả năng.
Tô Tiểu Hoa không phải con người.
Tô Cổ ra tiếng
"Gọi cho Tống Du Cảnh, bảo hắn lại đây."
Tô Tiểu Mộng gật đầu.
Gọi điện thoại qua.
Thực mau, bên kia có người nghe máy
"Chuyện gì?"
Tô Tiểu Mộng nói
"Chúng ta ở cửa lớn quảng trường, ngươi mau tới." Điện thoại cắt đứt.
Có người thử tới cứu Tô Tiểu Hoa, đều bị Tô Cổ cự tuyệt.
Nửa giờ sau.
Tống Du Cảnh xuất hiện.
Hắn mặc áo blouse trắng, khí chất lãnh đạm, sắc mặt lạnh băng.
"Có chuyện gì vậy?"
Tô Cổ ngẩng đầu
"Tô Tiểu Hoa bất tỉnh."
Tống Du Cảnh đi đến, ngồi xổm xuống, kiểm tra một lần.
Sau đó hắn ngẩng đầu, nói
"Đã chết."
Vừa dứt lười, người xung quanh đang chú ý bên này, nghe thấy sợ tới mức tất cả đều thét chói tai lui ra sau.
Tô Cổ bế Tô Tiểu Hoa lên
"Về nhà trước đã."
Tô Cổ cảm thấy có chút bất an.
Tô Tiểu Hoa vẫn luôn ở cùng Yên Yên.
Giữa hai người bọn họ có một ít liên hệ hắn không thể nào hiểu được.
Hiện giờ, Tô Tiểu Hoa đột nhiên té xỉu.
Yên Yên có phải đã xảy ra chuyện hay không?
Tống Du Cảnh lái xe chạy về nhà.
Khi sắp về đến nơi.
Tô Tiểu Hoa bỗng nhiên động đậy.
Nó nằm ở đàng kia, hoạt động thân thể.
Sau đó mở to mắt. Đôi mắt ướt át chớp chớp.
Mở miệng câu đầu tiên nói là
"Kem ly của ta đâu?"
Nói xong, Tô Tiểu Hoa phẫn nộ nhìn về phía Tô Tiểu Mộng ngồi ở bên cạnh
"Có phải bị ngươi ăn vụng hay không, có phải hay không??"
Tô Tiểu Mộng vẻ mặt ngốc ngốc.
Tô Cổ cũng nhìn nó.
"Không phải ngươi đã chết?"
Tô Tiểu Hoa vừa nghe lời này, thực tức giận nói
"Ngươi mới chết!"
Giọng nói trẻ con non nớt.
Không có chút lực sát thương.
Tô Tiểu Hồng sợ tới mức thân rắn run run.
Thằng nhãi này sao sống lại được vậy?
Vừa mới rõ ràng trái tim cũng ngừng đập rồi!!
Ô ô ô, thật đáng sợ.
Tô Tiểu Hồng ở trên cổ tay Tô Cổ quấn quanh một vòng.
Rụt rụt đuôi rắn.
Việc Tô Tiểu Hoa đột nhiên tỉnh lại, Tống Du Cảnh cũng rất kinh ngạc.
Quay đầu lại nhìn thoáng qua.
Bỗng nhiên, điện thoại hắn vang lên.
"Alo?"
Điện thoại bên kia không biết nói gì đó.
Xe đột nhiên "két" một tiếng.
Phanh dừng lại.
Vốn dĩ Tô Tiểu Hoa nằm yên liền ầm một tiếng lăn xuống dưới.
Tô Tiểu Hoa còn không có phản ứng.
Xe bỗng nhiên gia tốc, chạy đến bệnh viện.
Tống Du Cảnh lạnh như băng sương.
Lái xe như không muốn sống.
Nhìn dáng vẻ như là có chuyện lớn gì xảy ra.
Mà có thể làm Tống Du Cảnh đột nhiên biến thành cái dạng này.
Cũng chỉ có....
Mí mắt Tô Cổ nhảy dựng.
Yên Yên đã xảy ra chuyện.
___ THẾ GIỚI 18 - KẾT THÚC___
Vị diện này hơi đặc biệt xíu nha các nàng.
Liên quan đến cả vị diện sau ó.