Tiểu Hoa dừng lại.
Lập tức thu hồi nước mắt.
Chanh chóng nói
"Vẫn là đi học tốt hơn."
Đi học tuy vất vả.
Nhưng ở cùng với Tống Du Cảnh càng vất vả hơn.
Hắn nhất định phải bắt mình tắm bằng nước sát trùng khó ngửi kia.
Nó không muốn như vậy.
Từ bệnh viện đến tiểu học Đế Đô cũng không quá xa.
Đặc biệt còn có Tô Cổ.
Tô Yên ra tiếng
"Các em muốn được người đưa đón hay tự mình đi học?"
Tô Tiểu Hoa lắc đầu
"Em muốn tự mình đi!"
Nó thật sự không muốn Tống Du Cảnh đưa đi.
Ân......ngồi trên xe hắn không ổn một chút nào.
Mười phút sau, Tô Cổ lôi cổ áo Tô Tiểu Hoa ra ngoài.
Giữa trưa, Tống Du Cảnh tới.
Hắn kiệm lời.
Chỉ ngồi ở mép giường bồi Tô Yên chốc lát.
Không lâu sau liền rời đi.
Nhưng từ sau khi Tống Du Cảnh rời đi.
Lâu lâu lại có y tá tiến vào.
Trên dưới đánh giá Tô Yên.
Có đủ loại lý do.
Kiểm tra thân thể, đo nhiệt độ xem có bình thường không.
Một buổi chiều, Tô Yên bị bắt đo năm lần.
Không biết vị y tá nào đến, trong tay cầm nhiệt kế đưa cho Tô Yên. Đầu tiên đánh giá Tô Yên, sau đó giọng điệu không mấy vui vẻ
"Đo nhiệt độ."
Tô Yên nhìn cô ta, giọng khàn khàn nói
"Dựa theo chuẩn đoán của bác sĩ, tôi chỉ bị thương ngoài da, tĩnh dưỡng mấy ngày là khỏi."
Y tá kia hừ một tiếng, nói
"Hy vọng cô có thể hợp tác với y tá. Đo đi."
Tô Yên trầm mặc.
Không cử động.
Cô nói
"3 giờ rưỡi, đây là lần thứ sáu đo nhiệt độ."
Y tá ra ra vào vào, cô đếm không xuể.
Giọng y tá kia đanh lại
"Đây là kiểm tra tất yếu, hy vọng cô phối hợp. Cho dù cô có người nhà ở đây thì vẫn phải làm."
Hộ sĩ duỗi tay, định cởi bệnh phục của Tô Yên để kẹp nhiệt kế.
Tô Yên giơ tay.
Lạch cạch.
Nhiệt kế rơi xuống đất, vỡ tan.
Vị y tá kia nhăn mày, vẻ mặt không vui "Cô làm vậy là có ý gì?"
Tô Yên
"Cô là y tá khoa nhi, không phải khoa ngoại, có phải đi nhầm phòng hay không?"
Vừa nói Tô Yên vừa giơ tay ấn vào nút đỏ ở bên cạnh.
Y tá kia không thể ngờ tới rằng Tô Yên sẽ cự tuyệt như vậy.
Rất mau, có mấy vị y tá cùng với bác sĩ chủ trị của Tô Yên chạy vào.
Chỉ là vừa tiến vào, liền thấy Tô Yên vẫn ngồi yên vị ở đó.
Trông rất bình thường.
Bác sĩ tiến lên xem xét tình huống cho cô
"Chỗ nào không thoải mái?"
Tô Yên lắc đầu
"Tôi rất bình thường."
Vừa nói, vừa nhìn về phía cô y tá bên cạnh.
Mà y tá kia rất nhanh đã cướp lời
"Bác sĩ, bệnh nhân này không phối hợp kiểm tra, còn đả thương người, làm vỡ nhiệt kế."
Một đám y tá cùng với bác sĩ đồng thời nhìn về phía Tô Yên.
Y tá kia tuy rằng không phải là người của hắn.
Nhưng cũng không nên tuỳ tiện ra tay đánh người ta được, đúng không?
Tô Yên nghiêm túc nói
"Thứ nhất, tôi không đánh cô ta, là cô ta chưa được sự đồng ý của tôi đã bắt ép tôi đo nhiệt độ.
Thứ hai, đây là lần đo nhiệt độ thứ sáu trong chiều nay, trừ cái này còn có ba lần kiểm tra thân thể, cùng với bốn lần kiểm tra tim.
Bình quân cứ 16 phút lại có y tá tiến vào phòng tôi. Hơn nữa tôi chỉ bị thương ngoài da, nghỉ ngơi vài ngày là có thể xuất viện.
Thái độ của các cô ấy cũng không mấy thân thiện.
Tôi được phép cự tuyệt."
Tô Yên nói xong.
Bác sĩ, y tá ở đây đều im lặng.
Mấy cô y tá thì nhìn sang một bên.
Mà vị bác sĩ kia sau khi sửng sốt xong liền phản ứng lại, nhìn về phía mấy y tá đằng sau.