Chẳng rõ đã trải qua bao lâu, ngay thời khắc Thẩm Dao gần như nhận thấy bản thân sắp phải nói lời tạm biệt với thế giới mới này thì đột nhiên lại cảm nhận được thân thể một trận nhẹ nhàng khoang khoái.
Cảm giác đau đớn ban đầu đã hoàn toàn biến mất, năm giác quan đồng thời cũng được gỡ bỏ phong ấn. Chẳng những thế, Thẩm Dao còn linh cảm rằng thân thể như vừa thay đổi một cái gì đó tốt hơn mà hắn không nắm rõ.
Vội thở ra vài hơi, Thẩm Dao nhẹ nhàng trường người lên khỏi mặt nước, rất nhanh sau đó đã quay trở lại bờ.
Sau khi trải qua một trận quật lộn dưới nước, tuy không có vận động gì mấy nhưng vài ba động tác vùng vẫy lúc nãy cũng đủ để hắn một phen hao tâm tổn khí.
Tùy ý thả mình lên bãi cỏ bên cạnh, Thẩm Dao mệt mỏi nhìn trời. Nhớ lại những gì vừa trải qua, cảm thấy nhân sinh của bản thân thật con mẹ nó không hề dễ dàng.
Nhắm mắt nằm thêm một lát, Thẩm Dao sau đó ngồi dậy quyết định trước rời khỏi không gian.
Nhớ đến lúc nãy khi ra ngoài hắn đã nói dối với mọi người rằng phải đi rửa mặt. Tuy thời gian trong không gian xê dịch rất nhiều so với bên ngoài nhưng cũng không thể vì thế mà lơ là.
Huống hồ khi ngâm mình dưới nước Thẩm Dao cũng không thể nào biết được thời gian cụ thể là bao lâu.
Nghĩ rồi, hắn đứng lên khỏi mặt đất nhặt lại quần áo mặc vào. Vừa định đưa tay phủi đi bụi đất còn bám trên y phục, chợt có thứ gì đó đập vào mắt khiến Thẩm Dao nhìn đến ngây ngốc.
1 giây 2 giây 3 giây trôi qua... đôi mắt hắn rốt cuộc cũng có chút phản ứng, kinh ngạc nhìn đến mảnh da thịt trên đôi tay của mình lúc này.
Những vết thương loang lỗ vừa rồi đã biến mất không chút dấu tích, chẳng những thế mà da dẻ ở nơi đó cũng trở nên trắng mịn khác thường, cảm giác khi chạm vào cũng phi thường đàn hồi.
Nhìn nhìn sờ sờ thêm một lúc, Thẩm Dao dường như nhớ ra được gì đó. Hắn kích động lần nữa nhanh chóng thoát y!
Loạt xoạt hai ba cái đã đem quần áo trên người trút xuống hết, đưa mắt nhìn lên nhìn xuống nhìn tổng thể một lượt. Thẩm Dao lần nữa kinh ngạc không thôi.
Hắn phát hiện nhục thể* của hắn hiện tại đã hoàn toàn thay da đổi thịt. Da dẻ trở nên hồng hào khỏe mạnh, tứ chi tuy không có cơ bắp như trong tưởng tượng nhưng lại thon thả dẻo dai.
Đậu: chuẩn tố chất làm thụ rồi con ưi:v
Thẩm Dao vô cùng cao hứng, tuy nói thân thể trước đây của Lăng Dĩ Hiên so với thân thể thiếu niên vừa mới trưởng thành không khác là bao. Nhưng kể từ khi nhập xác Thẩm Dao vẫn luôn cảm thấy cơ thể này có phần yếu ớt, không đủ sinh khí.
Không biết có phải do chủ nhân trước đây tiêu xài quá độ hay không nhưng dẫu sao vẫn là có bệnh đi.
Thẩm Dao khi đó phát hiện vẫn chưa kịp tìm cách giải quyết thì bất ngờ nhặt được một cái Linh tuyền, nhờ vào nó mà thay đổi một cách thần kì.
Nói đến Linh tuyền này của hắn, không những có thể chữa lành mọi vết thương mà còn có thể giúp loại bỏ tất cả độc tố bên trong thân thể. Thay đổi huyết khí, trút bỏ đi lớp da cũ đổi thành một thân thể trẻ trung tràn đầy sức sống!
Đây đối với Thẩm Dao mà nói thì đây quả thực là một chuyện vô cùng kinh hỉ, vì theo những gì hắn nghĩ thì với thân phận là pháo hôi chẳng những sở hữu dị năng, không gian khiến bao kẻ mơ ước mà giờ đây lại còn nhặt được một cái Linh tuyền thần dược, giá trị liên thành.
Thẩm Dao không rõ cho đến cuối truyện, tác giả có viết cho nam chính một cái Linh tuyền y như hắn hay không. Nhưng hiện tại, người duy nhất sở hữu Linh tuyền thần dược chính là Thẩm Dao hắn đây.
Với những sự việc bất ngờ xảy ra trong tuyến nhân vật của hắn từng khiến Thẩm Dao không ít lần mộng tưởng bản thân mới là Nam chủ chân chính của truyện.
Nhưng rồi hiện thực phũ phàng cứ một lần lại một lần tát thẳng vào mặt hắn.
Tỷ như việc Ngụy Quân có nhiều dị năng hơn hắn, cấp bậc cũng cao hơn hắn. Anh tuấn hơn hắn, đẹp trai khoai to hơn hắn!
Nói tóm lại, tất cả mọi mặt của y đều hơn hẳn hắn. Thẩm Dao đối với chuyện này vô cùng không phục nhưng thử hỏi xem hắn còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận.
Tựa như chuyện phát hiện ra Linh tuyền lần này, trong thâm tâm Thẩm Dao ngàn vạn lần không muốn tiết lộ. Nhưng khi nghĩ đến Ngụy Quân tự mình phát hiện so với việc hắn tự giác báo cáo với y. Thẩm Dao vẫn cảm thấy chính mình hướng y nói ra sẽ tốt hơn.
Tuy có chút không tình nguyện nhưng cũng không còn cách nào khác.
Nghĩ rồi, hắn bèn khom người nhặt lại quần áo định mặc vào thì bất ngờ lại bị vật ở giữa hai chân làm cho đứng hình.
Trừng mắt kinh ngạc nhìn đến cậu nhỏ của mình, Thẩm Dao âm thầm nuốt lệ. Tuy kích thước trước đây có chút nhỏ so với những nam nhân khác nhưng nếu so với hiện tại, Thẩm Dao quả thực không dám tin vào mắt mình nữa.
Vì cái gì? Vì cái gì toàn bộ cơ thể, từ đầu đến chân đều thay đổi trở nên tốt hơn so với ban đầu thì chỉ duy nhất bộ phận tượng trưng cho sức mạnh, niềm kiêu hãnh của nam nhân lại đi ngược với tất cả.
Trông như thế này, là bị teo héo đi T^T
Chậm chạp đưa bàn tay run rẩy chạm nhẹ vào tính vật đang ngủ yên trong bụi cỏ đen. Thẩm Dao lúc này khỏi phải nói chính là khóc không ra nước mắt.
Hắn chính là không cam tâm, quả thực không cam tâm!
Tại sao mọi thứ đến với hắn đều không hề hoàn hảo, từ việc phát hiện dị năng cho đến hiện tại. Tất cả đều không theo ý hắn!
Thẩm Dao không rõ rốt cuộc tác giả gia đang chiếu cố hắn hay là đang chơi đùa hắn đến nghiện.
Cớ sao hết lần này đến lần khác đều đối với hắn như vậy.
Nhìn lại "cậu em" dưới thân, Thẩm Dao cảm thấy thật có lỗi với Chu Liên, có lỗi với tất cả nữ nhân còn sót lại trên thế giới này.
Hắn từ nay, phải chính thức nói lời tạm biệt với các hoạt động tích cực trên giường, tạm biệt những em gái xinh đẹp, tạm biệt Chu Liên...
Từ khoảng khắc này trở đi... Họa mi chính thức ngưng hót!
Cố gắng kiềm chế lại cơn xúc động, Thẩm Dao mệt mỏi nhặt từng mảnh quần áo mặc vào, sau đó rời khỏi không gian.
Trên đường quay trở lại xe, hắn mang theo tâm tình rầu rĩ không thôi.
Suốt quãng đường đi, Thẩm Dao miên man suy nghĩ về việc có nên thử một lần nữa ngâm mình vào Linh tuyền, trùng tu lại "cậu em" của mình hay không.
Nhưng nếu chẳng may phản tác dụng như lần này, khiến "cậu em" đã nhỏ lại càng nhỏ hơn thì hắn biết tìm ai bắt đền đây?!!
Một đường lơ đãng trở lại xe, vừa mở cửa ra không khí yên lặng xung quanh bỗng dưng khiến Thẩm Dao cảm thấy bất an.
Nhẹ bước đi vào bên trong, đưa mắt quan sát khắp các ngóc ngách vẫn không trông thấy những người khác đâu.
Đến lúc này, tính cảnh giác của Thẩm Dao cũng trỗi dậy. Hắn cẩn thận từng bước tiến về phía cửa phòng Ngụy Quân.
Ngay khoảng khắc định một cước phá cửa xông vào thì bên trong, bất ngờ vang lên giọng nói lạnh lùng của Ngụy Quân. Y vừa lên tiếng, Thẩm Dao giật mình suýt chút nữa hét lên.
Y hỏi: "Cậu vừa đi đâu?"
_________________________________________________
*Nhục thể: Thân thể huyết nhục (không biết giải thích đúng không:v)
Đậu: Tết tết tết tết đến rồi ~~