Nam Chính Thuộc Về Nữ Phụ

Chương 120




"Cái?!" La Nguyên Nguyên hoàn toàn bất ngờ, nhìn kĩ lại mới thấy đúng là cờ của Y dạ đã bao vây vua của mình, không có đường nào để chạy.

"Muội đã nói rồi mà, đề nghị muội đưa ra hoàn toàn có lợi cho tỷ. Tỷ chỉ nhường một nước muội liền nhường tỷ hai môn mà!" Y Dạ làm mặt đáng tiếc.

"A... haha" La Nguyên Nguyên cười trừ. *Thì ra nó xác định mình thua chắc luôn rồi! Con nhỏ này!*

"Người chiến thắng cuối cùng lại là người nhỏ tuổi nhất - thập tam công chúa!" nam dẫn kia hô lớn. Người bên dưới liền vỗ tay, nhưng thay vì khen ngợi hay tán thưởng thì hầu hết bọn họ đều thở phào "Cuối cùng cũng xong!"

"Haha, chiến thẳng của muội không được quan tâm mấy nhỉ?" La Nguyên Nguyên che miệng cười.

"Muội không quan tâm, ai thắng cuối cùng mời quan trọng" Y Dạ lờ đi.

Như lần trước, hai người đứng đầu nhận được hoa vàng và hoa bạc.

"Bây giờ đã là giữa giờ Thân, tới lúc nghỉ ngơi rồi! Phần thi tiếp theo sẽ bắt đầu vào giờ Tuất (7 giờ tối)

......

Trong lúc nghỉ, các công chúa về phòng của mình để ăn uống và thay y phục.

*Việc này lâu thật đấy, đã gần tới giờ Dậu rồi! (5 giờ chiều)* Y Dạ nhìn thời gian mà thấy sốt ruột.

"Muội đang lo gì đấy?" La Nguyên Nguyên vỗ vai Y Dạ.

"Mấy cái thi thố này lâu quá đi mất, gần giờ Dậu rồi mà muội còn chưa được về nữa..." Y Dạ nhăn mặt.

"Muội không biết sao? Các phần thi mày kéo dài tới tận giờ Hợi mà (9 giờ tối) Có khi còn hơn nữa cơ!" La Nguyên Nguyên cười cười.

"Cái gì?! Bộ năm nào thi cái này tỷ cũng phải ở lại tới tận đêm à?" Y Dạ kêu lên.

"Đúng thế! Buổi chiểu hơi mệt một chút nhưng buổi tối thì ở đay rất tuyệt. Đèn lồng sáng lên khắp nơi, trên trời còn nhìn được sao nữa! Tỷ có một chỗ ngắm sao rất tốt đấy!"

"Ngắm sao? Theo thí thố thế này còn sao gì nữa chứ?" Y Da bĩu môi.

"Muội nên biết là chỉ cần hoàn thành phần thi của mình thì muội sẽ được rảnh đúng chứ?"

"Hể..? Thật sao?!" Y dạ ngạc nhiên.

La Nguyên Nguyên gật đầu.

"Thế nào? Thấy vui hơn rồi chứ?"

Y Dạ gật đầu lia lịa, nghĩ tới việc chạy nhảy khắp kinh thành vào buổi đêm là Y Dạ liền thấy vui vẻ khôn ngôi.

"Bây giờ đang là giờ nghỉ, dù không được phép nhưng muội có thể trốn ra ngoài chơi đấy!"

"Thật sao?" Y dạ lại càng phấn khích.

"Năm nào ta cũng làm thế! Muội thích cứ việc đi, quay lại trước giờ Tuất là được"

"Vậy muội đi đây!" Y dạ vừa đó đã chỉ còn là dư ảnh và âm vọng, người thật đã cao chạy xa bay rồi.

"... Chậm chút không được sao? Không muôn đi cùng ta à?" La Nguyên Nguyên thở dài, đóng cửa sổ cho Y Dạ rồi ra ngoài.

....