Nam Chính Đại Nhân Cầu Buông Tha

Chương 61




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong khi chờ bọn nữ sinh cười đã, Hạ Tích Tích buồn chán ngáp một cái, sau đó cực kì nhàn hạ lấy tay ngoáy ngoáy tai rồi đưa ra trước mặt nhìn ngắm một hồi, búng búng tay lơ đãng nói

- Sủa xong chưa? Nếu sủa đã rồi thì mau cút qua một bên, nhường đường cho bổn tiểu thư!

Bọn nữ sinh vốn dĩ đang hả hê mà cười một tràng, trong lòng đã chắc chắn Hạ Tích Tích sẽ sợ hãi mà hàng không ngờ rằng người ta không những không thèm để bọn họ vào mắt mà còn khinh thường ra mặt như thế. Triệu Tiểu Tuyết sau khi kinh ngạc qua đi thì tức giận nghiến răng, bàn tay dùng lực nắm chặt đến run lên. Từ trước cho tới bây giờ, chưa ai, chưa một ai dám kênh kiệu trước mặt cô ta thế này. Con khốn này thật là to gan, không những dám quyến rũ chồng tương lai của cô ta mà còn lớn mật thách thức cô ta như thế!

Hệ thống cực kì kinh ngạc lên tiếng

[ Ký chủ cô ngầu quá đi! Nhưng mà cô lợi hại như thế bao giờ vậy? Tôi đã quét qua tư liệu khi cô còn sống, rõ ràng là giá trị vũ lực của cô còn yếu hơn một con gà, sao có thể một mình cân hết mười mấy người này chứ?! ]

Hạ Tích Tích ghét bỏ trả lời

[ Đồ đần nhà ngươi, ngươi tưởng ta què đấy à? Đánh không lại thì chạy thôi, ngươi không thấy bọn chúng ỷ đông hiếp yếu à, quân tử biết co cũng biết duỗi, chờ thời cơ quay lại báo thù cũng không muộn! Mà khoan...vì cái beep gì giá trị vũ lực lúc còn sống của ta còn không bằng một con gà chứ hả? Ngươi đây là đang bôi nhọ ta đó, lúc sống ta ít ra cũng có thể bắt gà đó! ]

[...] Dám chửi nó đần, cô thì khác cái gì chứ? Không có võ mà cũng to mồm kiêu ngạo như cô đúng là lần đầu nó thấy đó, cái này không gọi là dũng cảm được đâu ký chủ của tôi, cô đây là đang đi tìm chết đó! Ký chủ à, yếu thì đừng ra gió chứ! Còn có, cô tập trung vào trọng tâm được không, sao có thể chuyển đề tài nhẹ như lông thế, người sắp chết là cô cơ mà!

Hạ Tích Tích thật ra cũng ghét bỏ bản thân lắm chứ, yếu đuối vô dụng thì còn làm ăn được gì nữa! Quyết định rồi, thế giới sau cô nhất định phải đi học võ! Nhất, định, sẽ, học!

Triệu Tiểu Tuyết cùng bọn nữ sinh đứng chửi Hạ Tích Tích hơn nửa ngày, lời độc ác nào cũng tung ra hết rồi mới phát hiện nhân vật chính thế nhưng không thèm care, lơ hàng bọn họ mà tự độc thoại một mình, biểu cảm trên mặt vô cùng phong phú, hết đắc ý tới tức giận, hết tức giận đến chậc chậc một cách tiếc nuối, nhưng trọng điểm là những lời bọn họ đe dọa nãy giờ, một câu cô ta cũng không nghe lọt. Máu nóng bốc tận đầu, Triệu Tiểu Tuyết mặt lúc trắng lúc xanh, tức giận chỉ về phía Hạ Tích Tích mà hét lên

- Bắt cô ta lại, đánh đến khi nào cô ta nhận sai!

Hạ Tích Tích lúc này mới tỉnh hồn, nhìn thấy bọn nữ sinh đã có dấu hiệu động thủ, có người đã chạy tới sau lưng định giữ chặt hai cánh tay cô, Hạ Tích Tích cười lạnh một cái, sau đó mắt mở to giống như ngạc nhiên cực độ nhìn về phía sau lưng đám nữ sinh, kinh ngạc nói to

- Cố vương tử, sao anh lại ở đây?

Quả nhiên, chỉ vừa nghe ba chữ "Cố vương tử" thì động tác của đám nữ sinh lập tức như bị nhấn nút tạm dừng, không hẹn mà cùng quay đầu ra sau nhìn, nhưng nào có cái gì Cố vương tử, một cái bóng của nam thần cũng không thấy khiến bọn nữ sinh tức giận tột độ, định sẽ cho kẻ lừa đảo Hạ Tích Tích một trận cho ra trò nhưng vừa nhìn lại, Hạ Tích Tích không còn đứng đây nữa, một cọng tóc cũng không có giống như chưa từng xuất hiện. Cả bọn ngơ ngác hai mặt nhìn nhau, trong mắt của đối phương đều thấy rõ sự kinh ngạc khó hiểu

Người đâu rồi? Chạy cũng đâu cần nhanh thế? Cô ta có "thần hành thiên lí" à?

Người tức giận nhất phải nói đến Triệu Tiểu Tuyết, cô ta hung ác trừng mắt nhìn một đám nữ sinh, điên tiết hét lên

- Còn không mau tìm cô ta đi! Tao không tin cô ta có cái gì mà "thần hành thiên lí", chắc chắn cô ta chưa chạy xa được đâu! Tìm đi, tìm thấy nhất định phải bắt người lại!

Hạ Tích Tích quả thực không có cái gì phép thần thông " thần hành thiên lí", nhưng cô có bùa độn thổ nha! Công dụng như tên, chỉ cần dán bùa lên trán, trong nháy mắt bạn sẽ được đi phiêu lưu dưới lòng đất, chỉ là nó có hạn chế thời gian, trong vòng mười phút phải ngoi lên mặt đất nếu bạn không muốn về gặp ông bà tổ tiên! Hơn nữa giá cả cũng không có tiện nghi, giống như bùa nơi chốn, vẫn là 200 điểm một tấm bùa cho một lần sử dụng.

[ Ký chủ à, lúc nãy trên xe, cô bảo ta mở cửa hàng hệ thống thì ra là mua cái này, cô đã tính trước hết rồi sao?]

[ Đương nhiên! ]

Hạ Tích Tích vừa nhảy lên một cái lập tức liền đứng ở trên mặt đất, thoạt nhìn giống như là di chuyển tức thời vậy. Chỉ là hạn chế của bùa độn thổ chính là không cần biết ngươi đang ở đâu, nếu đã xuống phía dưới lòng đất, hết thời gian thì phải ngoi lên ngay lập tức, nếu ngươi mà không may ngoi trúng cái nơi quỷ quái hung hiểm nào đó thì chỉ có thể trách ngươi vận rủi thôi! Dưới đất cũng chết mà lên trên cũng chết thì vận xui của ngươi cũng thật quá là...

Hạ Tích Tích nghĩ đến đó xong, rùng mình lắc đầu, lòng âm thầm thề nếu không phải cực kỳ nguy cấp thì cô sẽ không bao giờ dùng bùa độn thổ. Hạ Tích Tích quan sát xung quanh, nơi này nhìn giống như là một phòng trong ký túc xá, chỉ là rộng hơn và còn...sạch sẽ ngăn nắp nữa, nhìn vật dụng thì có vẻ như chỉ có một người ở. Nếu cô không lầm thì chỗ mà phòng ốc rộng hơn các phòng bình thường khác, còn dành cho một người ở mà thôi, trường hợp đặc biệt này trong cao trung Thiên Thừa chỉ có mười phòng.

Cạch!

Tiếng cửa phòng tắm phía sau Hạ Tích Tích bị mở ra. Hạ Tích Tích tò mò quay đầu lại nhìn và tiếp theo...

Mặt đối mặt, mắt trừng mắt...

Hạ Tích Tích trợn mắt nhìn Vương Thần Phong cũng đang kinh ngạc nhìn cô, sau đó cô lại không nhịn được liếc mắt nhìn xuống phía dưới...

Hạ Tích Tích nuốt nuốt nước miếng, nhẹ nhàng lấy hai tay che mặt lại, rồi lại làm như không có việc gì mà quay lưng lại

- Tôi không có thấy gì hết! Anh mau mặc đồ vào đi! Ta vẫn trong sáng, ta không nhìn thấy gì hết! Ta vẫn trong sáng, ta không nhìn thấy gì hết! Ta vẫn trong sáng...

Thấy Hạ Tích Tích lặp đi lặp lại một câu đầy thâm ý như vậy, Vương Thần Phong cúi xuống nhìn ở phía dưới mình, rồi lại ngước mặt lên nhìn bóng lưng Hạ Tích Tích, bất đắc dĩ nói

- Học muội, ta có quấn khăn mà!

Hạ Tích Tích giống như bừng tỉnh, mở hai tay che mặt ra, rồi đập hai tay vào nhau một cái đầy vui vẻ nói

- Phải rồi, anh có quấn khăn mà!

Sau đó cô rất vô tội mà quay đầu lại nhìn Vương Thần Phong, định há mồm tìm lý do vì sao mà mình có mặt ở đây thì bất ngờ ập đến giống như ông trời muốn trêu đùa cô, cái khăn chết tiệt kia thế mà lại trụ không vững, liền cứ thế...tuột ra rồi rơi xuống...

Hạ Tích Tích: "..." Chúa ơi, lần này thì mắt cô thực sự bị nhiễm đen rồi!

_________________________________________

Vi Vi: thật ra Vi Vi cũng rất muốn vả mặt Triệu Tiểu Tuyết nhưng chưa tới lúc:<

chapter content



Dạo gần đây lướt Facebook toàn thấy mọi người hô vang "Ngân Đù!" mỗi khi hình anh xuất hiện ?. Có lẽ chàng trai vàng trong làng tạo nghiệp này bị nghiệp quật luôn cả ngoài đời ?