Quán bar bắt nhạc ầm ĩ, kẻ qua người lại đông đúc, trong một góc khuất, băng đảng nùi giẻ mỗi người một vẻ lại đang im lặng uống rượu. Khiêm Du nhăn mặt nhìn đống rượu mắc tiền trên bàn, lại im lặng liếc hai tên kế bên đang uống nước trái cây, hỏi nam thứ chính yêu nghiệt ngồi cạnh:
-Thiên, sao tự dưng hôm nay lại vào quán bar thế?
-Không biết nữa! - Nam thứ chính hiếm thấy ra vẻ mờ mịt lắc đầu. - Ban nãy tớ còn đang uống trà trong trường, tự dưng chớp mắt thì ngồi trong này rồi.
Nói rồi lại nhìn sang nam chính đang im lặng uống trà chanh bên cạnh, hỏi:
-Hàn, cậu có biết tại sao không, quán này là của nhà cậu mở mà! Còn nữa nha, tui nhớ tụi mình chưa đủ tuổi đi bar mà, cũng được cho phép vào nữa hả! Ủa mà ai gọi ra một đống rượu mắc tiền thế này?
Nam chính sà ma lúc này mới dời đôi môi mỏng khỏi miệng ly nước, ưu nhã liếc nhìn xung quanh, sau đó lại mờ mịt lắc đầu:
-Tôi cũng như cậu, mở mắt ra là ngồi chỗ này, còn rượu thì hình như là để sẵn,...
Khiêm Du im lặng lắng nghe, tay siết cái ly trong tay muốn nứt ra, im lặng bùng nổ trong lòng: Tại sao nam chính IQ 500/500 lại có thể ngốc đến mức này, từ đầu truyện đến giờ ngoài mờ mịt cũng là mờ mịt, có điều gì mà cậu biết không vậy? Rốt cục cậu đóng nam chính làm quái gì, cậu còn mờ nhạt hơn nam phụ nữa đó cậu biết không! Còn nữa, cái đám nam nữ trong quán bar không phải đến để dẩy - đầm sao! Thế thì lo dẩy đi mắc gì phải đứng im một chỗ nhìn sang bên tụi này làm chi vậy? Hai mắt cũng đừng lóe lên như chó ... sói thế kia chứ!!!
Sau đó, cửa quán bar bị đạp mạnh một cái, như để đáp trả cho ba cái nùi giẻ đang mờ mịt lý do bọn họ phải ngồi đây.
"Diêu Tuyết Băng cùng Lăng Thi Thi (bạn thân nữ chính) bước vào quán bar, cả hai đều gột bỏ lớp hóa trang xấu xí ở trường, khoác lên mình những chiếc váy gợi cảm, lại không kém phần sang quý. Đám đàn ông trong quán bar hai mắt lập tức dính lên người các cô, không thể dời đi được, kể cả ba người đang ngồi trong góc phẩm rượu.
Thiên Hàn và Minh Thiên nhìn Tuyết Băng, đôi mắt màu hồng quen thuộc kia khiến bọn hắn ngay lập tức bị mê hoặc. Không ngờ, không ngờ bỏ đi lớp hóa trang cô lại đẹp như thế, quyến rũ như thế! Còn Khiêm Du thì nhìn chăm chăm vào Thi Thi phía sau, khuôn mặt thiếu niên phút chốc ngơ ngác, thật xinh đẹp làm sao, cậu nghĩ.
Hai cô gái không thèm quan tâm đến những ánh mắt xung quanh, bước đến bên quầy bar, đập mạnh cái card VIP có để tên "Black Angle" trên đấy. Bartender lập tức gọi một cú điện thoại, sau đấy có người cung kính dẫn các cô vào trong. Hóa ra, hai cô còn có thân phận khác, đó là bang chủ của một bang hội ở thế giới ngầm...."
Sau khi hai người kia đi khuất, Khiêm Du mới có thể khống chế được hai con mắt của mình. Bởi vì miêu tả của tác giả nên cậu phải dán mắt lên người cái cô Thi Thi gì đấy, có cố gắng rời đi cũng không được, muốn toét cả mắt. Hai tên bên cạnh cũng day day mắt, có vẻ bọn họ cũng như cậu, bị ép buộc phải dán mắt lên người nữ chính.
Sau đấy, hiếm có một lần nam chính thông minh đột xuất, trầm trầm mở miệng:
-Ban nãy là cô gái chửi chúng ta hai lần trước đúng không? Cái cô trang điểm đi học ấy?
Khiêm Du gật gật đầu, Minh Thiên nghe vậy cũng bừng tỉnh:
-À, thì ra là cổ hả!
Sau đấy, nam chính cực kì nghiêm túc lấy ra chiếc điện thoại táo cắn dở được sản xuất số lượng giới hạn ra, bấm gọi, nói ra một tràng có thể xem như là đoạn thoại dài nhất trong cuộc đời hắn:
-Chào bác, là cháu đây ạ! Vị khách VIP mới vào là ai thế? Chủ bang "Black Angel" hả? Thiên thần bóng tối? Sao? Không phải thiên thần mà là "góc" (Angle) hả? Ừm không có gì, cháu tự hỏi từ bao giờ mà quán bar nhà mình trở thành nơi đóng quân của bang xã hội đen vậy? Hơn nữa, hai cô kia chưa đủ tuổi, còn đạp hư cửa quán mà cũng được vào hả bác? Dạ, bác mau báo công an đi ạ, không thôi thì lu bu lắm! Dạ, cháu cảm ơn bác, chúc bác và gia đình nhiều sức khỏe!
Nói xong một tràn thì cúp máy, không quan tâm đầu kia đang nói gì, sau đó quay sang nhìn hai tên bạn thân đang ngạc nhiên nhìn mình, đôi mắt lại mang sắc thái mờ mịt:
-Sao lại nhìn tôi? Tôi chỉ đang nói sự thật mà? Đi bar chưa đủ tuổi là trái pháp còn gì? Đã vậy còn lập bang lập hội gì đấy chẳng hiểu được.
-Nhưng mà... - Minh Thiên chỉ ngón tay vào mình rồi lần lượt chỉ hai tên bạn. - Tụi mình cũng chưa đủ tuổi mà!
-Thế nên bây giờ đi về nè! - Nói rồi nam chính cực kì "bé ngoan" đứng dậy đi tính tiền, rồi đi cùng hai đứa bạn rời khỏi quán bar.
Khiêm Du lặng im liếc nam chính:
-Này, không phải cậu cũng có một bang hội tên là "Devil" hay gì đấy sao? Nhà cậu có một nửa công việc kinh doanh thuộc thế giới ngầm còn gì?
Nam chính và nam thứ chính lập tức ném cho cậu ánh mắt "hôm nay cậu bị bệnh hả", nam thứ chính sà ma mở miệng vàng ngọc:
-Cậu đang nói gì thế? Ấm đầu à! Ý cậu là bang "Devil" trên game tụi mình chơi hả? Nhưng tôi nhớ chúng ta đã bỏ game từ hồi thi cấp ba còn gì! Còn công việc kinh doanh ở thế giới ngầm ý chỉ việc nhà cậu ấy phát hành game hả?
Khiêm Du lại nghe âm thanh rít gào trong lòng mình, cười hì hì phất tay bảo hai đứa bạn đừng để ý lời mình nói.
Một bên khác, nữ chính cùng nữ phụ đang nước mắt chảy dài ngồi trong đồn công an, nghe cảnh sát gọi cho ba mẹ đến đón các cô về:
-Alo, tôi gọi đến từ đồn cảnh sát quận ạ, con gái anh chị do đi bar trái phép và tổ chức tụ tập có nghi ngờ dính tới chất cấm, gây mất an ninh trật tự nơi công cộng, mời anh chị lên đồn giải quyết!
Nữ chính nhìn một đám đàn em đầu vàng đầu đỏ đủ kiểu ngồi bên kia, tiếp tục màn khóc lóc ỉ ôi năn nỉ chú cảnh sát.
--- [Bên lề câu chuyện]
-Còn nữa, không phải cậu có biệt hiệu là Satan, còn Thiên có biệt hiệu Hades còn tớ có biệt hiệu Lucifer sao? Bang hội của hai cô gái kia thường đối đầu với ban hội của mấy đứa mình đúng không?
-Biệt hiệu quỷ gì gì mà nghe ngu thế??? Cậu bị điên hả Du, uống nước nhiều quá nên xỉn hả? - Thiên nhảy dựng lên chửi đổng.