Nam Chính Bệnh Kiều Xin Đừng Yêu Tôi
Uyển Như trở về phòng làm việc của mình cầm bản văn kiện mà Tống Vỹ Thành vừa đưa cho cô bảo cô xem sơ qua để nắm được vấn đề cơ bản cho cuộc họp vào đầu giờ chiều nay với tập đoàn Lục thị đặt văn kiện trên bàn Uyển Như đưa hai tay chống trên bàn tựa cằm rồi ngồi thẩn thờ nhìn đăm đăm vào bản văn kiện . Vĩnh Hào thấy cô từ lúc ở phòng chủ tịch về thì cứ ngồi im lặng như vậy nghĩ rằng cô vấn đề gì khó giải quyết nên đến gần nhìn xem " Bản kế hoạch đầu tư rót vốn với Lục thị? cái này vốn là do Tống Giai Ý phụ trách mà làm thế nào lại vào tay cô rồi" Vĩnh Hào ngạc nhiên nhìn tập văn kiện trên bàn.
Uyển Như thở dài "Vốn dĩ vẫn là chị Giai Ý phụ trách tôi chẳng qua chỉ là người sẽ cùng đi với chị ấy đến tập đoàn Lục thị vào chiều nay với lý do học hỏi thêm kinh nghiệm trau dồi kiến thức kinh doanh ,Vĩnh Hào cảm thấy ý tưởng này cũng không tồi mà sao trông Tống Giai Kỳ lại có vẻ chán nản đến vậy anh vỗ vỗ vai cô trấn an " không cần quá lo chị Giai Ý của cô là một người rất có năng lực , mọi chuyện sẽ tốt đẹp" Uyển Như mệt mỏi nằm dài trên bàn cô không biết bản thân phait giải thích với Vĩnh Hào thế nào để anh hiểu căn bản là cô không muốn đến tập đoàn Lục thị vì sợ chạm mặt nam chính chứ không phải là vấn đề công việc , nên đành ậm ừ cho qua chuyện.
Hai giờ chiều Uyển Như và Tống Giai Ý đã có mặt tại tập đoàn Lục thị ,không chỉ có hai chị em cô mà còn có rất nhiều người đại diện của các công ty lớn nhỏ khác họ cũng đều có mặt từ rất sớm đủ để Uyển Như cảm thấy cuộc họp này quan trọng như thế nào. Tất cả đều được nhân viên chỉ dẫn đến phòng họp trên lầu 3. Từ lúc bước vào cổng tập đoàn Lục thị trái tim của Uyển Như cứ như được treo lên cô cứ thấp thỏm lo lắng không yên cả người cứ bồn chồn
Hôm nay người chủ trì cuộc họp vẫn là một bộ phận quản lý cấp cao của Lục thị khiến Uyển Như cũng thở phào nhẹ nhõm .Xuyên suốt buổi họp Uyển Như cảm thấy thần kinh của mình đều căng hết cả ra , những đại diện của công ty đối thủ họ từng người trong số họ đứng lên ngồi xuống thay phiên nhau thuyết trình diễn giải những mẫu thiết kế những dự án kế hoạch những phân tích những lập luận cực kì đanh thép và chuyên nghiệp đầy tính thuyết phục nơi này chính là một chiến trường đầy khóc liệt mà tất cả bọn họ đều không cho phép bản thân được thất bại.
Lúc này tại văn phòng tổng giám đốc Lục thị..Lục Ảnh Quân tuy anh không ra mặt chủ trì cuộc họp nhưng những quản lý cấp cao ngày hôm nay mà anh chọn để thay anh chủ trì đều là cánh tay đắc lực ,tất cả bọn họ đều là người có năng lực và được đào tạo vô cùng chuyên nghiệp .Bản thân anh không lộ diện nhưng vẫn gián tiếp tham gia cuộc họp thông gia camera giám sát và được phát trực tiếp trên máy chiếu màn hinh lớn tại phòng anh.
Xuyên suốt buổi họp mà Lục Ảnh Quân anh theo dõi nãy giờ , điều khiến anh chú ý lại không phải là những mẫu thiết kế xuất sắc hay những bản dự án đầy tiềm năng mà chính là cô gái nhỏ đang ngồi trước màn hình của anh với gương mặt non choẹt tóc đuôi gà búi cao mặc một chiếc sơ mi trắng cùng quần jean và đôi giày thể thao trông như nữ sinh trung học vậy ,anh để ý từ lúc bắt đầu buổi họp đến giờ mặc cho tất cả mọi người ta tranh ngươi đấu kẻ nói ít người nói nhiều nhưng riêng chỉ có mỗi mình cô vẫn ngồi im thin thít gương mặt ngây ngốc , lâu lâu đôi mắt lại mở to ngạc nhiên chớp chớp ,chốc chốc lại chau mày cắn cắn môi, rốt cuộc thì công ty nào lại tài giỏi đến mức có thể nhìn ra được tài năng tiềm ẩn đằng sau gương mặt ngây ngốc đó rồi còn đề cử cô đến thương nghị một dự án quan trọng như vậy, Lục Ảnh Quân ngồi trên ghế chân bắt chéo bàn tay anh gõ gõ trên mặt bàn ,chân mày nhíu chặt gương mặt đăm chiêu nhìn chằm chằm màn hình , nhấn nút điện thoại , môi bạc nhấp nháy "Khải Trạch vào đây"
Cuối cùng cuộc tranh luận cũng kết thúc và bây giờ là giây phút nghỉ ngơi chờ đợi kết quả, hôm nay Tống Giai Ý đem đến một bộ thiết kế vô cùng độc đáo và thiết kế mới lạ lại phá cách lúc tác phẩm của cô được chiếu trên màn hình máy phóng Uyển Như nhìn thấy được gương mặt trầm tư của vào đối thủ chắc họ cũng cảm thấy được năng lực của Tống Giai Ý tuy chỉ là một công ty nhỏ nhưng lại có thể đưa ra một tuyệt phẩm như vậy trong mắt bọn họ nhìn về phía Tống Giai Ý chính là ánh mắt không thể xem thường được Trong khi moi người đang hồi hộp chờ đợi kết quả thì có người vào thông báo buổi họp sẽ có chút thay đổi ,mọi người nghe vậy thì ai nấy đều nhìn nhau bất ngờ, họ bắt đầu to nhỏ xầm xì bàn tán..
"Cạch.." bỗng cửa phòng hộp mở ra một thân ảnh cao lớn cường tráng bước vào đi thẳng đến chiếc ghế chủ trì , tất cả mọi người có mặt trong phòng kể cả các quản lý cấp cao của Lục thị cũng đều nhanh chóng đứng dậy chấp tay ngay ngắn cúi đầu " Lục tổng"
Một tiếng "Lục tổng" khiến tất cả mọi người có mặt trong phòng đều như nín thở ,có lẽ bởi từ trước đến giờ rất ít người có thể nhìn thấy Lục Ảnh Quân bằng xương bằng thịt như thế này và bọn họ có lẽ cũng không ngờ một tổng giám đốc tập lớn nổi tiếng âm ngoan tàn độc làm mưa làm gió trên thương trường ,một tay che trời ,không những còn rất trẻ tuổi mà vẻ ngoài còn vô cùng tuấn mỹ bất phàm , cả người anh toát lên vẻ lạnh lùng cấm dục, đôi mắt sắc bén màu hổ phách sóng mũi cao vút ánh mắt mỗi khi nhìn ai đều như chim ưng đang nhìn mồi vậy, khiến cho người đối diện không rét mà run, anh ngồi đó cao cao tại thượng như một bậc quân vương, nếu như có người chỉ cần ngồi đó không nói gì cũng thể hiện được hết khí thế của mình thì người đó chỉ có thể là Lục Ảnh Quân