Mạc Từ tỉnh lại trong căn phòng mà nằm mơ cậu cũng luôn nhớ đến, nơi cậu đã từng sống trong sung túc và tình tân nhưng lại không biết nắm giữ. Vốn nghĩ đây chỉ như là giấc mộng như những lần khác, tỉnh lại rồi khung cảnh trước mắt sẽ không còn nữa. Chỉ là ai có thể tin được, thời gian quay ngược, trở lại quá khứ?
Tuổi trẻ quyết đoán, thanh xuân lãng phí vô biên. Tùy tiện nói cười, không chút nào để ý đến ánh mắt lạnh băng của người khác. Gây chuyện thị phi tùy thích, để cho người nhà thu thập cục diện rối rắm. Tuổi trẻ à… tuyệt vời biết bao. Quả đắng của bản thân, chỉ có duy nhất bản thân mới biết.
Bởi vì làm sai, cậu cửa nát nhà tan; Bởi vì mềm yếu, cậu bán đi bí phương quan trọng của gia tộc; Bởi vì u mê, cậu giữa những giấy tờ lộn xộn đánh mất chính mình; Bởi vì nghiện cờ bạc, cậu bồi toàn bộ bản thân mình…Cũng gồm, ngón tay cái. Mất đi tất cả, từ nhà giàu cao cao tại thượng xuống thành nghèo rớt mùng tơi, thành một kẻ lang lang đánh bạc thành tánh. Vậy mà giờ đây cậu thật sự đã sông lại, nếu như vậy cậu muốn thay đổi số phận, cậu sẽ không ngu ngốc mắc phải sai lầm như kiếp trước nữa, mà sẽ hảo hảo bảo vệ gia đình của mình.