Mỹ Nhân Cá Mặn Bạo Hồng Ở Show Thiếu Nhi

Chương 107: Nấu cơm




Biên dịch : Yên Hy

【 Cửu Cửu: Nguy rồi】

【hhhhh vì sao cũng là chồng chồng, một người dục vọng cầu sinh mãnh liệt như vậy, một bên khác một chút dục vọng cầu sinh đều không có a! 】

【 biểu cảm Tư tổng làm tui cười xỉu ha ha ha ha ha, tâm đều nát 】

【hoa nhà không thơm bằng hoa dại đúng không? 】

【 Tư tổng: 6】

【 hôm nay biết được một giống loài mới 《 tám bông hoa hồng 》】

【 mấu chốt thời điểm Cửu Cửu trả lời câu hỏi cực kỳ tự tin, chém đinh chặt sắt hhh】

【 rất khó tưởng tượng sau khi kỳ này quay kết thúc, về đến nhà Cửu Cửu còn có thể giữ được eo cậu ấy hay không】

【 tưởng tượng như vậy, tôi đột nhiên lại bắt đầu ghen ghét Tư Việt ( nắm chặt quyền ) ( đấm bàn ) 】

Đinh Tư Dận rốt cuộc cười đủ rồi, bắt đầu lại giúp bạn tốt giải vây.

Anh ta đi đến trước màn hình, ý bảo nhân viên công tác thả video xuống một lần, nghiêm túc nhìn một lần, quay đầu lại cười với mọi người: ""Thật đúng là tám bông, Yến Tử chỉ dùng sai lượng từ mà thôi."

Nói xong, anh ta lại nhìn về phía Mạnh Tử Duy, trưng cầu ý kiến: "Đúng không vợ?"

Mạnh Tử Duy nghẹn cười nhìn thoáng qua Yến Cửu cùng Tư Việt, gật đầu: "Đúng vậy."

Yến Cửu: "......"

Hai chồng chồng này đến tột cùng đang giúp hay là hại cậu?

【 ha ha ha cười phun ra, Tiểu Đinh và anh Mạnh đang hại bạn hẻ 】

【 không thể nghi ngờ đẩy Cửu Cửu hướng về phía vực sâu đen hơn hhh】

【 trên đầu Tư tổng giống như càng tái đi rồi 】

Đối mặt hành vi Yến Cửu trầm mê với cơ bụng đàn ông khác, não buff đầy yêu đương như Tư Việt lần này cũng cảm thấy nôn nóng, nhưng mặc kệ thế nào, hắn đều sẽ không biểu hiện ra ngoài lúc này.

Huống chi, hắn muốn tính sổ Yến Cửu, lại không thể trước màn ảnh.

Nhưng khiến Tư Việt cảm thấy ngoài ý muốn, Yến Cửu thế mà chủ động đi tới, rồi sau đó thẹn thùng cầm tay hắn, nhỏ giọng nói: "Bởi vì dáng người cậu ta tốt giống anh, cho nên mới nhìn nhiều hai lần, lúc trả lời câu hỏi, thuận miệng mới nói ra."

Nha, còn biết giải thích.

Tiến bộ không nhỏ.

Thấy Yến Cửu lộ ra thần thái này, Tư Việt nơi nào còn nửa điểm không thoải mái, huống hồ hắn vốn dĩ không giận Yến Cửu.

Tư Việt vẫn chưa phản bác câu 'dáng người cậu ta tốt giống anh' của Yến Cửu, cũng không nhắc lại 'em muốn càng tốt một chút', chỉ giơ tay giúp Yến Cửu vuốt lại mái tóc hơi loạn: "Không sao cả, em không có sai, nhất định là anh làm không tốt chỗ nào rồi."

Yến Cửu bị hương vị quen thuộc này đánh cho trở tay không kịp: "......"

Tên khốn này, thì ra ở chỗ này chờ cậu.

Đầu bếp nhỏ quỷ kế đa đoan tâm trả thù thiệt mạnh, thế mà muốn cho cậu thân bại danh liệt!

Quỷ tiểu trù nương thật là hảo cường, cư nhiên muốn cho hắn

【《 nhất định là anh làm không tốt chỗ nào rồi》】

【 ha ha ha ha ha đây là trà xanh gì lên tiếng a 】

【 nguyên lai tui một chút đều không chán ghét trà xanh, chỉ bởi vì đối tượng trà xanh muốn công lược không phải tui 】

【 tôi hiện tại rốt cuộc biết được vì sao 'mẹ Mạt Mạt' có thể chặt chẽ bắt lấy tâm Cửu Cửu】

【 Tư tổng cũng hay ghê, đột nhiên thiệt muốn nhìn một chút hai người bọn họ năm đó rốt cuộc ở bên nhau thế nào, tôi cảm thấy khẳng định là Tư tổng chủ động 】

【 ha ha ha chắc chắn là Tư tổng chủ động, Cửu Cửu thoạt nhìn rất ngốc, lúc cao trung tuyệt đối đợi thông suốt đến khuya 】

【 Cửu Cửu: Không lễ phép 】

【 mới vừa tiến vào phòng phát sóng trực tiếp đã cảm thấy nóng quá, nhìn kỹ, thì ra Tư Việt đốt cháy 】

【 lời Tư tổng này trực tiếp biến Cửu Cửu chúng ta thành tra nam không hơn không kém hhh】

Cười đủ Yến Cửu và Tư Việt lúc rồi, mọi người sôi nổi dời ánh mắt về phía Mạnh Tử Duy sắp chuẩn bị nhận khiêu chiến.

Vì thể hiện tính công bằng của tổ chương trình, Mạnh Tử Duy phải xem video tương đồng với Yến Cửu vừa rồi.

Đều là mãnh 1 dáng người cực tốt nhảy theo âm nhạc tiết tấu jazz, có thể nói viết hai chữ"Dục vọng" ở trên mặt.

Thẳng đến video kết thúc, Mạnh Tử Duy vẫn không thể dời lực chú ý từ trên màn hình, lưu luyến giống với Yến Cửu vừa rồi.

Nhân viên công tác có vẻ đã dự tính được kết cục Đinh Tư Dận, thời điểm cầm thẻ câu hỏi Mạnh Tử Duy trên tay, dường như không nín được ý cười: "Mời thầy Mạnh nghe đề."

Mạnh Tử Duy ra vẻ đứng đắn hắng giọng nói, ý bảo chính mình đã chuẩn bị xong.

"Xin hỏi, nam sinh khiêu vũ trong video cao hơn tủ phía sau, hay lùn hơn tủ phía sao?" Nhân viên công tác thu thẻ tay, chờ đợi Mạnh Tử Duy trả lời.

Mạnh Tử Duy không chút do dự: "Cao, cao hơn tủ, phần eo cậu ấy...... Không đúng, xương hông đó cũng đã cao hơn tủ."

Cái này đến phiên Đinh Tư Dận cười không nổi.

Thanh âm Đinh Tư Dận run rẩy: "...... Vợ ơi?"

Mạnh Tử Duy xin lỗi xua xua tay: "Ngại quá Tư Dận, miệng nhanh hơn đầu."

Đinh Tư Dận: "......"

【hhhhh mọi người mau xem sư huynh a, mau xem biểu tình sư huynh! Cứu mạng! 】

【 Tư tổng: Cho cậu vừa rồi cười nhạo tôi, hiện tại rốt cuộc đến phiên cậu 】

【 Cửu Cửu phảng phất thở dài nhẹ nhõm một hơi 】

【 kia có thể không buông khẩu khí sao, có người phạm tội cùng, Tư tổng về nhà tính sổ với cậu cũng có thể xuống tay nhẹ một chút 】

【 vì, vì sao tính sổ ...... Xuống tay nhẹ một chút? ( vô tri.JPG ) 】

【 cậu tốt nhất không hiểu thật [ cười mắt lé.JPG]】

Người cuối cùng nhận khiêu chiến là Tô Cẩn Giai.

Có lẽ là bởi vì vận động viên chuyên nghiệp có lực tập trung mạnh, hoặc cũng do người ra đề thật sự lo lắng bị quán quân ra tay như điện này cho mình một đấm, tóm lại xem xong video, Tô Cẩn Giai lập tức đưa ra đáp án 'nam sinh trong video tổng cộng động tác quơ khuỷu tay mấy lần'.

Biên độ quơ khuỷu tay và ra quyền đều cần vung cánh tay theo những động tác lớn, đối với ngày Tô Cẩn Giai thường huấn luyện hàng ngày, việc ghi nhớ số ra quyền trong tiềm thức là thao tác rất cơ bản, bởi vậy nghe được câu hỏi, cô không nửa điểm do dự: "Bảy lần."

Yến Cửu và Mạnh Tử Duy liếc mắt nhìn nhau một cái, rất hổ thẹn cúi đầu.

Mất mặt quá.

【 Cửu Cửu, anh Mạnh: Chị Tô, chị như vậy làm có vẻ hai chúng tôi rất ngốc 】

【 chị Tô trâu bò, chèn ưi 】

【 ha ha ha liền tính chị Tô lsp giống hai tên bên cạnh, anh Trì căn bản cũng không dám đòi nói lý với cổ 】

【 một bộ quán quyền dạy bạn làm người 】

Mọi người từ đề nghị Phàn Tinh được vui vẻ, trò chơi mới kết thúc, ngay cả tổng đạo diễn cũng vỗ bả vai Phàn Tinh, phát ra cảm thán: "Cảm ơn Tiểu Phàn đã nâng cao niềm vui cho chúng ta lên một bậc."

Yến Cửu nhìn ra được Phàn Tinh vì muốn làm Hạ Vân Sanh vui vẻ, cho nên mới cố ý làm như vậy.

Nhưng hành động này của Phàn Tinh, cũng xác thật tạo niềm vui của Hạ Vân Sanh cùng mọi người thành lập trên đau khổ của cậu và anh Mạnh...... Cũng không thể nói như vậy, định lực chị Tô mạnh, cho dù đối mặt hố to cũng không có ngã xuống, cho nên nói trở về, vẫn là cậu và anh Mạnh có vấn đề.

Chỉ có điều Phàn Tinh còn tuổi nhỏ, tâm tư thật ra không ít, có chút bóng dáng Tư Việt năm đó.

Yến Cửu nghĩ đến đây, đột nhiên sửng sốt.

Cậu giống như...... Có thể tự nhiên nhớ tới càng nhiều việc xưa cũ.

Tư Việt nhạy bén chú ý tới thay đổi của Yến Cửu.

Hắn bình tĩnh một tay vòng lấy eo Yến Cửu, giữa mày nhíu lại, trầm giọng hỏi: "Cửu Cửu?"

Một trận ù tai bén nhọn qua đi, Yến Cửu để bản thân dựa vào khuỷu tay Tư Việt , nhẹ giọng trả lời: "Không có việc gì."

Nói xong, cậu nhìn thoáng qua cửa cầu thang: "Chắc alf các bạn nhỏ chơi đến đói bụng rồi, nên bắt đầu nấu cơm đi."

Mọi người ở đây đều nhìn ra được trạng thái Yến Cửu không tốt lắm, bởi vậy ai cũng không nhắc lại kế tiếp nên tiếp tục tiến hành "Trừng phạt" Tư Việt cùng Đinh Tư Dận.

Nhưng Yến Cửu cũng không tính phá hư quy tắc, điều chỉnh tốt trạng thái một lần nữa đứng vững, quay đầu cười nói với tổng đạo diễn: "Ở cơm chiều xong lại tiếp tục phân đoạn này, hiệu quả có lẽ sẽ càng tốt hơn."

Lời này của Yến Cửu cũng hợp với tâm ý tổng đạo diễn.

Ông thống khoái sờ cằm, đồng ý nói: "Đúng đúng đúng, Tiểu Yến cậu trước nghỉ ngơi chốc lát, sau cơm chiều chúng ta cũng có thể lại tiếp tục."

Vừa dứt lời, nhân viên công tác lập tức xuống tay đi chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cơm chiều phải dùng.

"Thừa dịp nguyên liệu nấu ăn còn đang chuẩn bị, chúng ta tới chia tổ," tổng đạo diễn dựa theo giả thiết trình tự trước đó tuyên bố nói, "Ở đây các vị chỉ có Tiểu Hạ và Tiểu Cận biết nấu cơm...... Ai, không đúng không đúng, còn có Cẩn Giai cùng Tử Duy cũng biết cơm đúng không? Người còn lại chỉ có thể bị động đợi lựa chọn......"

Người còn lại chỉ —— Yến Cửu, Tư Việt, quân sư tâm phúc của tổ chương trình - Phàn Tinh.

Tư Việt đỡ Yến Cửu ngồi lên sô pha xong, để Hayden trước lên lầu, hắn hỗ trợ lấy xuống cặp sách cầm bình giữ nhiệt mang đến cho Yến Cửu ra, đút Yến Cửu uống ngụm nước ấm, vừa vặn tổng đạo diễn nói xong câu này cũng lên tiếng: "Tôi cũng có thể."

Tổng đạo diễn có chút khó thể tin: "Tư, Ngài Tư cũng...... Có thể cái gì?"

Ông không phải không nghe thấy Tư Việt nói gì, chỉ là ông xác thật không thể liên hệ "Tư Việt" với "Nấu cơm".

Tư Việt vặn nắp ly: "Tôi có thể nấu cơm."

Miệng tổng đạo diễn ngạc nhiên biến thành một hình "O": "unbelievable~"

【 ngao ngao ngao sư huynh lại thêm một phân hạng!!! 】

【 sư huynh: Chuyện nhỏ nhặt như vậy không đáng nhắc tới.】

【 tổng đạo diễn hôm nay vẫn luôn đổi mới nhận thức của mình ha ha ha 】

Nếu mỗi một nhà đều có một người biết nấu cơm, như vậy tổ chương trình cũng không cần lại chia ba người không biết nấu cơm thành tổ, trực tiếp lấy gia đinh làm tổ, bắt đầu chuẩn bị cơm chiều.

Mục đích lớn nhất của tổ chương trình vì chọc người xem cười, chứ không không phải thật sự muốn tiến hành phạt khách quý, cho nên chia nguyên liệu nấu ăn kỳ thật đều không sai biệt lắm.

Chẳng qua Hạ Vân Sanh cùng Cận Quang có thịt bò, thịt dê, thịt gà và thịt heo, cùng với các loại rau xanh có thể tùy ý chọn lựa.

Mà Loan Trì trừ bỏ rau xanh ra, cũng có thịt bò, thịt heo cùng thịt gà.

Đến phiên Tư Việt và Đinh Tư Dận bị 'phạt', chỉ có hai loại thịt là thịt heo cùng thịt gà và năm loại rau xanh.

Nói trở về, một cơm chiều đơn giản mà thôi, xác thật cũng không dùng được quá nhiều loại thịt, huống chi, cuối cùng mọi người cùng ăn cơm, muốn ăn món gì còn không phải tùy tiện ăn sao.

Chia nguyên liệu nấu ăn cho các tổ rồi, người đảm nhiệm chức vị"Đầu bếp" quan trọng sôi nổi tiếp nhận tạp dề nhân viên công tác đưa qua.

"Cảm ơn." Yến Cửu nói cảm ơn với nhân viên công tác, giúp Tư Việt cởi áo khoác rồi mở tạp dề ra, cũng tiện mặc trên người hắn.

Yến Cửu trước sau đều mạc danh cảm thấy chột dạ với sự kiện 'tám khối hoa hồng' của mình, thấy Tư Việt tròng lên tạp dề, liền vòng đến phía sau hắn, chủ động thay hắn thắt lại dây lưng, đồng thời nhỏ giọng nói: "Em giúp anh nấu cơm nhé."

Tuy rằng cậu chẳng biết gì, nhưng có thể rửa rau, cắt thịt linh tinh.

Tư Việt đương nhiên nhìn ra được trong lòng Cửu Cửu suy nghĩ cái gì, nghe vậy, chút ý xấu trong lòng hắn lập tức xông ra, cố ý giả bộ hồ đồ nói: "Tại sao?"

Yến Cửu vốn tưởng rằng bản thân đã rất ăn ý với Tư Việt, nhưng thái độ đối phương lúc này lại làm người ta vô cớ đỏ bên tai cũng đỏ mặt.

Cậu thẹn thùng mím môi, thấp giọng mắng hắn một câu: "Khốn nạn."

Tư Việt cười truy hỏi: "Em nói anh cái gì?"

Yến Cửu trừng hắn một cái, rồi lại lo lắng bị khán giả phòng phát sóng trực tiếp phát hiện, chỉ phải che lại micro nhỏ giọng nói: "Em nói nội tâm anh hư."

Cố ý trêu đùa người ta.

Nghe xong, Tư Việt làm ra bộ dáng bừng tỉnh đại ngộ: "À, em nói hoa hồng có tám khối?"

Yến Cửu không giả bộ, giận không thể át cấu Tư Việt một cái: "...... Cút!"

【 hai bọn họ luôn nói nhỏ, hu hu thiệt ngọt a 】

【 a a a cảm tình Cửu Cửu và sư huynh thật sự quá hảo luôn, tui giống như không cơ hội ( không cam lòng cắn khăn tay nhỏ) 】

【 nếu có thể, tôi nguyện ý gia nhập gia đình này】

【 Cửu Cửu, Cửu Cửu, vợ xinh đẹp cụa tui hu hu hu 】

Tư Việt mới vừa tiến vào phòng bếp, Mạt Mạt đã mang theo Norbert và Hayden từ trên lầu đi xuống.

Hai con chó lớn cả người đen nhánh một trái một phải bảo vệ bé con bên trong, bước vững vàng nện xuống cầu thang, không hề có chút hoảng loạn khi gặp được chú chó to trên cầu thang.

"Norbert~Hayden~ hai đứa phải cẩn thận một chút nha ~" Mạt Mạt dụng tâm dặn dò hai chú cho bên người, "Ngàn vạn đừng té ngã nha, Mạt Mạt đỡ không nổi tụi bây đâu ~"

Bé mới vừa nói xong, Norbert dùng đầu cọ cọ mặt ú Mạt Mạt, xem như đáp lại.

"Chó ngoan ~" Mạt Mạt sẽ không vắng vẻ một con khác, bé quay đầu lại sờ sờ đầu Hayden, "Hayden cũng là chó ngoan nè ~"

Hayden hưng phấn vẫy đuôi cực nhanh, một chút một chút đánh vào khung tay vịn cầu thang cũng không cảm thấy đau.

"Đặng đặng đặng ——"

Nghe được tiếng bước chân phía sau, Mạt Mạt quay đầu lại nhìn thoáng qua, thấy là anh Khâu Khâu, lập tức vui vẻ vẫy vẫy tay: "Anh Khâu Khâu ~ chúng ta cùng nhau đi xuống tìm chú Hạ và Cửu Cửu ~"

Môi Môi và Thán Thán đi theo phía sau Khâu Khâu, chạy trốn cực kỳ vui sướng.

Thời điểm ở bệnh viện thú ý, chúng nó mỗi ngày chỉ có thể đi lên lầu và xuống cầu thang mỗi ngày, ngẫu hiên mới được Tiểu Lương mang theo chúng và đám chó khác cùng nhau đi ra ngoài tản bộ, rất ít giống hôm nay nhìn thấy nhiều bạn nhỏ nó thích như vậy.

Bởi vậy Môi Môi cùng Thán Thán phi thường hưng phấn, trong chốc lát chạy đến bên người Mạt Mạt cọ cọ đầu, trong chốc lát lại ở bên người Khâu Khâu chơi đùa giỡn, cực kỳ sung sướng.

Khâu Khâu vội vàng nhanh bước chân hơn: "Anh tới rồi ~ Em Mạt Mạt ~"

Khâu Khâu xưa nay sợ chó cũng không sợ Norbert cùng Hayden bên người Mạt Mạt, tuy rằng Anh Đào nói Norbert cùng Hayden thoạt nhìn rất dữ, chỉ là Khâu Khâu hoàn toàn không cảm thấy như vậy, tương phản, cậu nhóc còn rất thích chúng nó.

Chó của bé Mạt Mạt nhất định giống với em Mạt Mạt, vừa đáng yêu vừa thân thiện!

Tuy nói Khâu Khâu không sợ Norbert cùng Hayden, nhưng cũng không ảnh hưởng người quay phim có tâm tình kính sợ tụi nó.

Thật là đáng sợ, anh ta sinh thời lần đầu tiên cách chó lớn như vậy cực gần.

Người quay phim sợ đến bắp chân đều run lên, anh ta không thể tưởng tượng được nếu Norbert cùng Hayden không mang theo rọ mõm, anh ta còn có lá gan này bưng camera quay tụi nó hay không.

【 bé con Mạt thật sự rất lễ phép nha, mỗi lần nhắc tới người khác, đều sẽ đặt tên của mình phía sau Cửu Cửu 】

【 màn ảnh sao mà hơi run nha? Chẳng lẽ là người quay phim đang run? 】

【 ha ha ha hiện tại camera đều có tính ổn định, người quay phim đã run thành cái dạng gì mới có thể làm màn ảnh hoảng hốt như vậy a hhh】

【 kỳ thật mọi người cách màn hình nhìn không ra hai chúng nó đáng sợ cỡ nào, nếu ở hiện trường nhìn thấy, trạng thái chưa chắc có thể so sánh trấn định hơn người quay phim 】

【 Người quay phim: Cảm ơn bạn đã giúp tôi nói chuyện ( lau nước mắt.JPG ) 】

"Cửu Cửu ~Norbert cùng Hayden muốn ăn cơm ạ ~"

Lúc ở trong nhà, Mạt Mạt chưa từng thấy món đồ kỳ lạ trên miệng của Norbert cùng Hayden, thế cho nên lúc thấy món đồ này, bé từ túi nhỏ của mình móc ra món Norbert cùng Hayden thích ăn, hai chúng nó đều không thể thành công ăn được.

Lúc thử nhiều lần lại thất bại, Mạt Mạt mang theo Norbert cùng Hayden xuống lầu tìm kiếm sự trợ giúp của Cửu Cửu.

Nhưng khi xuống lầu một, lại phát hiện Cửu Cửu lẫn daddy đều không ở phòng khách, trong phòng bếp truyền đến tiếng máy hút khói rầm rập, cùng với tiếng người lớn nói chuyện với nhau.

"Khâu Khâu ~ Mạt Mạt ~ để chú Tiểu Phàn mang hai đứa đi chơi được không?" Phàn Tinh một mình ngồi chơi ở phòng khách xếp gỗ đi đến trước mặt Mạt Mạt cùng Khâu Khâu, cười với bọn họ.

Trên thực tế, lúc mọi người vừa mới bắt đầu chuẩn bị nấu cơm, Phàn Tinh cũng đi theo Hạ Vân Sanh cùng nhau ở trong phòng bếp.

Cậu ta rất muốn giúp Hạ Vân Sanh nấu cơm, nhưng lúc đang cắt hai cọng hành làm "phỏng vấn sơ cấp", nên cho dù thế nào Hạ Vân Sanh cũng không để cậu ta quấy nhiễu mình làm việc.

Rơi vào đường cùng, Phàn Tinh chỉ có thể ngồi lại trong phòng khách, một người lẻ loi đùa nghịch chơi xếp gỗ của các bạn nhỏ ngày thường trên bàn trà.

Lúc này thấy Mạt Mạt và Khâu Khâu mang theo nhóm chó xuống lầu, Phàn Tinh lập tức trở nên thập phần phấn chấn, đi qua muốn ôm hai đứa nhóc đến sô pha phòng khách chơi cùng cậu ta.

Không nghĩ tới mới vừa vừa đi qua, Norbert cùng Hayden nguyên bản đứng bên người Mạt Mạt, ở trạng thái thả lỏng nháy mắt nheo đôi mắt lại, ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm Phàn Tinh đứng trước mặt, làm ra tư thế luôn sẵn sàng chuẩn bị phản kích.

Phàn Tinh rất thích chó, bởi vậy liền tính nhìn thấy Norbert cùng Hayden ôm địch ý với mình, cũng không cảm thấy sợ hãi, mà cười với Mạt Mạt: "Mạt Mạt, các bạn của cháu cũng rất đẹp trai nha."

Mạt Mạt nhìn ra được Norbert cùng Hayden đang bảo vệ mình, chỉ có điều chú Tiểu Phàn không phải người xấu, bé không thể để Norbert cùng Hayden dọa đến chú Tiểu Phàn.

"Cảm ơn chú Tiểu Phàn ~ chú Tiểu Phàn cũng siêu đẹp trai luôn ~" Mạt Mạt một bên khích lệ Phàn Tinh, một bên dùng tay mập trấn an Norbert cùng Hayden có chút táo bạo, "Ngoan nha ~ ngoan nha ~ chú Tiểu Phàn không phải người xấu nga ~"

Nghe được Mạt Mạt nói, Norbert thả lỏng cảnh giác trước Hayden, bay nhanh hướng tới Phàn Tinh lắc lắc cái đuôi ngắn ngủn của mình.

Phàn Tinh cúi người ôm Mạt Mạt cùng Khâu Khâu ở trong lòng, đi về bên cạnh sô pha, mới buông hai bé con ra, theo bản năng giúp Khâu Khâu vuốt sợi tốc mềm mại trên trán: "Khâu Khâu có khát không?"

Nói xong, cũng không có quên hỏi Mạt Mạt: "Mạt Mạt thì sao? Có khát không? Chú Tiểu Phàn đi lấy hai hũ sữa chua cho hai đứa uống được không?"

Mạt Mạt vươn tam tay ú nhỏ: "Phải ba hũ nha ~ nơi này tụi cháu có ba bạn nhỏ nha~"

Phàn Tinh nhìn chung quanh một vòng.

Hử? Chỗ nào tới bạn nhỏ thứ ba?

Mạt Mạt dường như nhìn ra Phàn Tinh rất nghi hoặc, giọng sữa giải thích: "Chú Tiểu Phàn cũng phải uống sữa chua ~"

Bé con nói đến Phàn Tinh cảm động rơi cả nước mắt, cậu ta nhẹ nhàng xoa xoa mặt nhỏ Mạt Mạt, "Bé ngoan, chú Tiểu Phàn lớn tuổi rồi, không đoạt với mấy đứa, cháu và anh Khâu Khâu uống nha."

【 hu hu bé con thiên sứ】

【 Tiểu Phàn sắp khóc rồi ha ha ha 】

【bảo bối Mạt Mạt của tui, dì thật sự yêu chết cưng 】

【 mới nhỏ như vậy, đã có thể chăm sóc đến tâm tình người bên cạnh, trưởng thành không biết thế nào 】

【hhhhh bảo bối, nghe dì khuyên, ngàn vạn đừng học bố con nha, phải học ba con nhiều hơn 】

【 a a a nhắc tới xưng hô của hai người này, tui lại rất cảm động 】

【hu hu đúng vậy, Tư tổng thật sự chiều Cửu Cửu, hoàn toàn không để bụng ánh mắt người ngoài】

【 chậc, cho dù Tư tổng chiêu cáo thiên hạ, nói Mạt Mạt là hắn sinh, cũng có người tin mới được a, mấu chốt không ai tin, nghĩ có giận không 】

Phàn Tinh mang về hai hũ sữa chua trên bàn trưng bày sản phẩm tài trợ ở lối vào biệt thự, sau khi nhét ống hút vào cho Mạt Mạt cùng Khâu Khâu, cậu ta mỉm cười hỏi Mạt Mạt: "Mạt Mạt, chúng nó tên Norbert và Hayden phải không?"

Cậu ta xác thật cảm thấy cực kỳ hứng thú với hai chú chó bên người Mạt Mạt, hơn nữa trước đó còn nghe nói, trong nhà thầy Yến có rất nhiều chó quân đội, không biết Norbert cùng Hayden có phải không.

Mạt Mạt uống một ngụm sữa chua, cười tủm tỉm trả lời: "Vâng ạ ~ nó tên Norbert~"

Nói xong, vươn ngón tay nhỏ chỉ Dobermann bò trên thảm mặt đất.

Norbert hiền lành hơn Hayden một chút, thấy Phàn Tinh đối xử với chúng nó rất tốt, vì thế rất nhiệt tình lắc lắc cái đuôi ngắn, tính qua chào Phàn Tinh.

Mạt Mạt lại chỉ chỉ Hayden không nằm sấp xuống, nói cùng Phàn Tinh: "Nó tên Hayden ạ ~"

Nghe được Mạt Mạt kêu tên mình, Hayden "Đằng" một chút nhảy lên, hai móng vuốt thô tráng cường tráng hữu lực ấn trên quần Phàn Tinh, cái đầu thật lớn cách mặt Phàn Tinh cực gần, bởi vì bị rọ mõm hạn chế, chỉ có thể phát ra tiếng thở 'hồ hồ hồ', trong ánh mắt lại tràn ngập thiện ý.

Trên quần vận động màu xám của Phàn Tinh lập tức bị in lại hai dấu chân chó, vừa thấy còn rất đối xứng.

Khâu Khâu nở nụ cười "Khanh khách", ngay sau đó an ủi Phàn Tinh: "Chú Tiểu Phàn, không cần sợ hãi nha, đây là phương thức biểu đạt ý tốt của Hayden đấy!"

Vừa mới rồi Hayden cũng phác cậu bé như thế!

Phàn Tinh đã sớm biết tính cách Khâu Khâu giống Hạ Vân Sanh, đại đa số thời điểm đều hướng nội, không thích nói chuyện.

Lúc này lại bởi vì muốn an ủi mình mà chủ động mở miệng, này không khỏi làm Phàn Tinh cảm thầy vui vẻ.