Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

Chương 93: Đồng ý




Biên dịch: Yên Hy

Chỉnh sửa: 11/10/2023

Ba tiếng đập cửa không nhanh không chậm, Thẩm Ngôn vừa nghe đã biết là Hạ Lăng, lập tức từ trên giường ngồi dậy.

Cho dù đối phương không tới tìm mình, cậu cũng sẽ đi tìm đối phương.

Thời gian giữa trưa quá mức hấp tấp, có rất nhiều sự tình còn chưa kịp hỏi rõ ràng.

Omega kiểm tra một chút quần áo chính mình, áo ngủ màu lam nhạt bóng loáng phẳng phiu, thoải mái nhẹ nhàng, đầu ngón tay trắng sờ về hướng cúc áo phía trên cùng của áo ngủ, lại nhanh chóng dừng lại.

Kỳ thật nếu muốn thử cùng đối phương, hình như không cần thiết để ý mấy việc này.

Thanh niên giơ tay vuốt lại mái tóc, tóc màu nâu đậm xoã tung mềm mại, xúc cảm sờ lên mềm mại.

Chẳng qua so với bản thân, cậu càng thích xúc cảm từ đầu ngón tay khi chạm vào mái tóc bạc thật dài của Hạ Lăng, mềm nhẵn như tơ lụa thượng hạng, làm người ta yêu thích không nỡ buông tay.

Thẩm Ngôn vừa nghĩ, vừa mở cửa để đối phương tiến vào.

Dường như khi cửa vừa mở, cổ tay của cậu đã bị nắm lấy.

Ngón tay thon dài hữu lực Alpha rất mau trượt xuống, cường thế cắm vào khe hở ngón tay thanh niên, biến thành tư thế mười ngón tay đan nhau, thân mật không thể chia ly.

Hai người song song ngồi trên sô pha, khoảng cách rất gần, thoáng động đã có thể chạm được áo ngủ đơn bạc của đối phương, nhưng lúc này ai cũng không nghĩ động.

Tóc bạc lóa mắt của Hạ Lăng buông xuống sườn vai, ngọn tóc còn treo giọt nước chưa khô, trên vai có một vệt nước thấm. Nút áo ngủ hiếm thấy không cài hết hoàn toàn, để lộ một mảng da thịt trắng nhỏ cùng hầu kết gợi cảm.

Dạng này giống như mới vừa tắm gội xong không lâu, mang theo một chút vội vàng.

Cằm hắn căng thật chặt, môi mỏng mím lại, đầu ngón tay lạnh gắt gao nắm lấy ngón tay Omega, ngày thường cảm xúc hơi lạnh lại mang theo nhiệt độ nóng bỏng, như tâm tình giờ phút này của hắn.

"Cha tôi là nguyên soái Hạ Tuyên năm nay 68 tuổi, 45 tuổi được đề bạt làm thượng tướng, 64 tuổi trở thành một trong số tam đại nguyên soái đế quốc." Giọng Hạ Lăng hơi mang theo lành lạnh truyền vào trong tai Thẩm Ngôn.

Thẩm Ngôn:?

Cậu liếc mắt nhìn Alpha bên cạnh một cái, mắt tím mang theo một chút khó hiểu.

Vì sao thời điểm này muốn nhắc tới nguyên soái Hạ Tuyên, là muốn biểu đạt cái gì.

Chẳng qua cậu kiềm chế nghi hoặc nội tâm, không có đánh gãy đối phương.

Hai tròng mắt xanh thẳm của Hạ Lăng yên lặng nhìn chăm chú vào Omega bên cạnh, "Nhưng tôi tin tưởng chính mình có thể càng nhanh. Tôi dự tính trước 35 tuổi trở thành thượng tướng, trước 45 tuổi tiếp nhận chức vụ nguyên soái của cha."

Đây là lần đầu tiên Alpha ở trước mặt người khác biểu lộ ý tưởng cùng dã tâm của mình, nhưng mà danh hiệu thiên tài đỉnh cấp cùng ngữ khí chắc chắn của hắn lại không nhìn thấy không khỏe.

Hạ Lăng là thiên tài mang tinh thần lực tiếp cận 2s, có được bối cảnh cường đại, tài nguyên, danh khí lẫn thiên phú, lại được nguyên soái bồi dưỡng lớn lên, hoàn toàn có thể làm được ' trò giỏi hơn thầy '.

"Tôi cẩn thận nghiên cứu cơ chế thăng chức của quân bộ, cũng làm kế hoạch tỉ mỉ.

Trong 20 quân đoàn đứng đầu của trung tâm quân khu Thủ Đô Tinh Cầu, trong đó mười quân đoàn đứng đầu, quân đoàn mười hai và mười bảy có tần suất nhiệm vụ cao hơn, tốc độ thăng cấp nhanh hơn.

Trước mắt tôi đã làm nhiệm vụ cấp A hai lần, tích lũy quân công đạt tới cấp bậc sĩ quan hai sao; Trong nửa cuối năm học này và cả năm sau, tôi sẽ cố gắng hết sức để hoàn thành các nhiệm vụ cao hơn cấp A+, giữ chức vụ đội trưởng, có niềm tin rằng phía trước tốt nghiệp đạt tới sĩ quan sáu sao, thậm chí quân hàm thiếu tá."

"Mà cha tốt nghiệp xong mới từ bắt đầu từ sĩ quan một sao. Về mặt này, tôi đã vượt qua tiến độ của ông hai năm, lúc này con đường lẫn tốc độ thăng chức, đều cải tiến rất nhiều..."

Kế hoạch hoàn chỉnh của Hạ Lăng, ý nghĩ rõ ràng, hiển nhiên không ngừng dự đoán trong đầu.

Âm điệu thanh lãnh như nước băng tuyền, nghe hắn nói chuyện hoàn toàn là một loại hưởng thụ.

Nhưng mà chưa từng ai được hưởng thụ đãi ngộ cao cấp thế này.

Cho dù đối mặt nguyên soái Hạ Tuyên, mỗi lần bọn họ nói chuyện đều không quá năm câu.

Đây là lần đầu tiên đóa hoa cao lãnh nói với người khác nhiều lời như vậy, nhiều hơn tổng số câu trả lời mà hắn đã trả lời người khác trong mấy năm qua.

Ước chừng năm phút sau, Hạ Lăng ngừng lại.

Hắn rũ mắt nhìn ngón tay hai người giao nhau, giống như vô tình nhắc tới "Muốn nhìn bảng kế hoạch của tôi không?"

Tuy rằng Alpha tận lực làm ngữ khí có vẻ bình tĩnh không gợn sóng, nhưng trong lòng để ý cùng khẩn trương chỉ có chính mình biết.

"Được." Thẩm Ngôn nghiêm túc nghe xong hắn trình bày, trong lòng ẩn ẩn hiểu ra.

Hạ Lăng không rút ngón tay hai người nắm chặt, mà dùng tay trái đăng nhập Quang Não, nhanh chóng đưa ra bảng kế hoạch của mình.

Trên màn hình biểu hiện số liệu rõ ràng, rậm rạp phủ kín toàn bộ màn hình.

Hạ Lăng đem quy hoạch nhiệm vụ của bản thân từ 21 tuổi đến 45 tuổi, cấp bậc, dự tính đạt được quân công liệt ra từng mục một.

Các yếu tố bao gồm chính sách mở rộng của đế quốc tới các hành tinh xa xôi,việc triển khai chính sách trong vài thập kỷ tới đều được xem xét, thậm chí một số yếu tố còn liên quan đến bí mật quân sự.

Tuy là Thẩm Ngôn cũng không khỏi thất thần một lát.

Chỉ sưu tầm tin tức này thôi, không biết phải hao phí bao nhiêu tâm huyết.

Lại một lần chứng minh kế hoạch Hạ Lăng tuyệt đối không phải tên bắn không đích, hắn có được lực chấp hành cực mạnh, dự tính, logic kín đáo đến mức làm người tin phục.

"Tôi biết bản thân còn quá trẻ, nhưng tôi chỉ thiếu thời gian." Thanh âm Hạ Lăng trầm thấp, nhẹ tựa lông chim khó nghe rõ, "Em có tin không?"



Tin tưởng ở tuổi tương tự, hắn nhất định sẽ mạnh hơn Phó Tắc Tuyên, cho dù thân phận, địa vị, hay là mặt khác.

Tuy rằng không có nói rõ, nhưng Thẩm Ngôn nghe hiểu.

Lúc này nội tâm Omega thập phần phức tạp, tất nhiên là cảm động.

Đồng thời lại cảm thấy đối phương học nhiều lớp như thế, hao phí các loại tâm lực để chứng minh bản thân, mục đích để chứng minh mình mạnh hơn tình địch.

Ừm, kỳ thật vẫn do ghen tị nhỉ?

Ăn dấm của Phó Tắc Tuyên.

Thẩm Ngôn cảm giác có chút buồn cười, nhưng mà nhìn khóe môi căng chặt của đối phương, biểu tình lạnh lùng, cùng với tay từ khi vào cửa vẫn bị nắm không bỏ ra, cậu lại cảm thấy không chỉ như vậy.

Trong chớp nhoáng, một suy nghĩ hiện lên ở trong đầu, có lẽ Hạ Lăng thiếu cảm giác an toàn.

Việc này ở trong mắt người khác, quả thực trò cười lớn nhất thiên hạ.

Bản thân Hạ Lăng chính là danh từ hoàn mỹ, có được gia thế người thường không ai địch nổi, thiên phú, thực lực, dung mạo đều là hạng nhất, vô số kẻ ái mộ, hắn sao có thể thiếu cảm giác an toàn.

Nhưng thanh niên lại cảm thấy mình đã đoán trúng.

"Tôi tin." Thẩm Ngôn thu lại ý cười, mắt tím lộ ra nghiêm túc "Chỉ là, anh không cần phải so sánh với bất kỳ kẻ nào."

"Cho dù Phó Tắc Tuyên có xuất sắc thế nào đều không có quan hệ với tôi, tôi sẽ không thích anh ta."

Những lời này ý tứ rất rõ ràng.

Không khí nhất thời yên tĩnh, chỉ có tiếng hít thở đan xen lẫn nhau.

Hô hấp Hạ Lăng rối loạn, khuôn mặt thanh lãnh không còn bình tĩnh như dĩ vãng, tầm mắt nóng rực nhìn về phía đối phương đn tựa như thực thể, tim đập mau đến muốn nhảy khỏi ngực.

Hết thảy bình tĩnh khắc chế ở Omega trước mặt toàn không còn sót lại chút gì, hắn gắt gao nắm lấy tay đối phương, như nắm lấy một khối chìa khóa vào thiên đường.

Hắn hẳn không có nghe lầm.

Thanh niên nói không thích Phó Tắc Tuyên.

Cho nên ——

"Tôi có lời muốn hỏi anh." Thẩm Ngôn thanh giọng nói, cảm giác gương mặt có điểm nóng lên.

"Ừ."

"Anh có phải thích tôi không?"

"Đúng vậy." Hạ Lăng dừng một chút, gần như không nghĩ tới thanh niên nói trắng ra.

"Khi nào?"

"Thật lâu trước đó." Alpha rũ mắt, dường như từ lúc bắt đầu gặp đối phương, hắn đã không tự chủ bị Omega hấp dẫn, từng bước một thẳng đến hoàn toàn luân hãm.

Thật lâu trước đó.

Thẩm Ngôn bỗng dưng nhớ tới trên vũ hội của học viện Tinh Nhã, Hạ Lăng đồng ý nhảy bước nữ, lúc ấy cậu đã cảm thấy rất kinh ngạc.

Hiện tại ngẫm lại, sẽ không bắt đầu từ lúc ấy chứ?

"Vậy anh có cái gì muốn hỏi tôi sao?" Lại lần nữa xác nhận tâm ý đối phương, thanh niên thoát ly từ trong hồi ức, hỏi nhanh.

Hạ Lăng trầm mặc chừng nửa phút, mới hai mắt nhắm thấp giọng nói, "Em có thể cho tôi một cơ hội không?"

Giọng Alpha có chút khô khốc, hắn không hy vọng xa vời Omega có thể thích mình, nhưng hy vọng có thể càng tiến thêm một bước hơn bạn tốt.

Nếu không thể ——

Vậy hắn có thể chờ, chờ đến đối phương có thể tiếp thu.

Hết thảy toàn bộ suy nghĩ loạn xạ thanh âm đối phương đánh gãy.

"Được."

Thẩm Ngôn đồng ý không chút do dự.

Nhìn biểu tình Hạ Lăng hơi thất thần, mắt tím đẩy ra điểm ý cười, phảng phất muôn vàn ngôi sao rơi vào trong đó, "Tuy rằng em chưa từng yêu đương, nhưng em cảm thấy chúng ta có thể thử một chút."

"......"

"Hạ Lăng?"

Omega mới vừa vươn tay quơ quơ trước mắt, đã bị hắn đột nhiên đè xuống trên sô pha, sô pha mềm mại bị trọng lượng hai người lõm vào một khối.

Alpha rũ mắt nhìn thanh niên phía dưới, mắt tím xinh đẹp của đối phương hơi trợn to, trong mắt trong suốt chứa ảnh ngược của mình, da thịt trắng nõn dưới ánh đèn nhợt nhạt như ngọc sáng.

Hai tròng mắt xanh thẳm càng thêm thâm thúy, mặt mày thanh lãnh nhuốm đầy dục vọng, như thể một vị thần trên cao rơi xuống phàm trần, bị nhiễm dục vọng trần tục.

Hắn gắt gao nhìn chằm chằm cánh môi màu hồng nhạt của thanh niên, hầu kết hoạt động rõ ràng, hô hấp trở nên dồn dập lên.

"Xin lỗi, tôi có thể quá kích động."

Giọng Hạ Lăng lại không còn lạnh lẽo như vừa rồi, trở nên trầm thấp khàn khàn, hắn nhắm mắt, ngữ khí mang theo vài phần khắc chế, "Tôi có thể hôn em không?"



Thẩm Ngôn biết nếu cậu nói không thể, đối phương nhất định sẽ buông cậu ra, cho dù ở thời điểm này.

Chẳng qua ——

Vành tai nhỏ của Omega hơi phiếm hồng, lông mi nhỏ dài nồng đậm nhẹ nhàng run rẩy, có chút mất tự nhiên mà 'ừm' một tiếng, thanh âm thấp không thể nghe thấy.

Nhưng Alpha nghe được.

Giống như một đạo sấm rền nổ tung bên tai, sợi dây mang tên lý trí bỗng dưng sụp đổ, máu cũng đi theo sôi trào.

Không khí dần dần trở nên nóng rực, Hương Gỗ Mùa Đông nhè nhẹ phiêu tán xung quanh từng đợt từng đợt, như tơ nhện dính dính ngọt ngọt bao lấy Thẩm Ngôn, hô hấp cũng dính hương vị Pheromone của đối phương.

Khoảng cách hai người càng ngày càng gần, vài sợi tóc bạc bên tai Hạ Lăng rơi xuống tại bên tai đối phương, mang đến cảm giác tê ngứa.

Hai tròng mắt xanh thẳm chiếu ra dáng môi duyên dáng của đối phương, độ cong tự nhiên, màu sắc nhàn nhạt, dường như đang đợi hắn nhiễm lên sắc thái diễm lệ.

Tiếng tim đập càng thêm kịch liệt, lông mi Hạ Lăng hơi rũ, ở trên môi đối phương chạm vào một chút.

Cánh môi Omega rất mềm, non mềm như nụ hoa nhỏ xinh, chỉ thoáng tiếp xúc đã có một cảm giác điện giật thẳng đánh vào linh hồn, làm hắn trầm mê không thôi.

Thẩm Ngôn cũng tương tự.

Hàng mi dài của cậu nhẹ nhàng rung động, rõ ràng là một nụ hôn ngây ngô, lại làm hai người không thể tự kiềm chế.

Yết hầu Alpha dịch chuyển, lại lần nữa rũ mắt hôn lên.

Cánh môi mềm mại bị cạy ra, lần này không chỉ vừa lướt qua đã ngừng lại, mà tùy ý nhấm nháp. Hơi thở nóng bỏng đan chéo lẫn nhau, cả hai đều có thể cảm nhận được nhiệt độ của đối phương, thân mật không thể tách rời.

Một lần ngắn ngủi rút lui, ngay sau đó lại là một nụ hôn nóng bỏng phủ lên, sợi tơ dệt lạnh lẽo quanh thân Hạ Lăng hóa thành nhà giam, không cho phép đối phương thoát đi.

Đầu ngón tay thon dài gắt gao giữ chặt, hô hấp bị đoạt lấy, môi lưỡi giao triền thấm ướt như một cơn mưa dầm liên miên, vĩnh viễn không ngừng lại.

Thẩm Ngôn cảm giác chính mình như ngâm mình trong suối nước nóng, khí nóng bốc hơi thấm vào toàn người, ngay cả đầu óc đều trở nên hỗn độn, không biết đêm nay là năm nào.

Chờ đến thời điểm Alpha buông ra, mắt tím trong suốt của thanh niên bịt kín một tầng nước, đuôi mắt đỏ ửng, khẽ mở môi thở hổn hển, sắc môi đỏ thắm như máu, nở rộ ra diễm lệ, gợi cảm kinh người.

Hạ Lăng chỉ nhìn thoáng qua đã cưỡng bách bản thân dời mắt, nỗ lực bình phục cảm xúc sốt ruột cùng hô hấp đầy khát vọng, nếu không hắn không biết chính mình sẽ làm ra cái gì.

"Có ổn không?"

"Ừm."

Tiếng 'ừm' này mang theo một chút hương vị lười biếng, dày đặc giọng mũi, âm cuối hơi nâng cao, có vẻ phá lệ mê người.

Hạ Lăng nhắm mắt, đôi tay bên người nắm chặt, tự chủ cảm giác của mình lại giảm xuống rất nhiều.

Thể chất Thẩm Ngôn rất tốt, không có cảm giác thiếu oxy choáng váng sau hôn môi, rất mau đã ổn định lại, từ trên sô pha ngồi dậy.

Chỉ là, đây cũng dẫn tới một vấn đề.

!!

Omega nhìn lướt qua trên thời gian biểu hiện Quang Não, cảm thấy thật khó tin.

Cậu cùng Hạ Lăng vậy đã hôn lâu đến như vậy, trách không được cánh môi tê tê, giống như có chút sưng lên.

Thẩm Ngôn nhịn không được liếc nhìn đối phương một cái, lúc này Hạ Lăng đã đem máy trị liệu cùng dược phẩm cầm lại, nhẹ nhàng nâng lên bàn tay phiếm hồng của cậu, mím nhẹ môi, giọng thanh lãnh mang theo vài phần tự trách, "Xin lỗi, là tôi hơi quá đáng."

"Không có gì." Khuôn mặt trắng nõn thanh niên nhiễm một tia hồng nhạt, "Không chỉ có trách nhiệm của anh thôi."

Chính cậu cũng đắm chìm trong đó.

Hạ Lăng nhìn cánh môi đỏ thắm đối phương khi nói chuyện hơi đóng mở, vô cùng gian nan dời mắt, hít sâu một hơi, đem lực chú ý chuyển dời đến trên tay đối phương.

Bởi vì nguyên nhân thể chất, trên cổ tay Omega có một vòng vệt đỏ, như dấu vết cưỡng chế nào đó, ngón tay thon dài chạm ngọc trắng nõn, đủ để được gọi là tác phẩm nghệ thuật.

Hai tròng mắt xanh thẳm yên lặng nhìn, cảm giác giọng nói có chút khô khốc, sau một lúc lâu mới động, giúp cậu xử lý tốt.

Nhìn đầu ngón tay xinh đẹp đặt ở lòng bàn tay chính mình, hầu kết Alpha hoạt động một chút, rốt cuộc vẫn nhịn không được đem nó đặt bên môi hôn xuống, hàng mi dài rũ, tư thái thành kính như đang quỳ lễ trước thần minh.

Xúc cảm tê dại từ đầu ngón tay truyền đến, hô hấp Thẩm Ngôn cứng lại, nhanh chóng rút ngón tay về, luôn cảm giác cứ tiếp tục như thế sẽ cực kỳ không ổn.

Hạ Lăng nhắm mắt, cũng biết bản thân không thể tiếp tục ở cùng một không gian với đối phương, nhanh chóng đứng dậy rời đi.

Trở lại phòng, Alpha thực mau khôi phục xa cách lạnh nhạt nguyên bản, mặt mày thanh lãnh hoàn toàn không còn si mê cùng nóng bỏng như vừa rồi đối mặt với Omega.

Hắn lấy ra Hộp đựng tinh thần lực, thời điểm Tinh thần lực ba người sắp tách khỏi liên kết, đem ý nghĩ của mình rõ ràng truyền đi ra ngoài.

【 Em ấy đồng ý thử cùng tôi.】

Không có bất luận khoa trương cùng cảnh cáo gì, chỉ là lời nói thẳng thắn trần thuật, đủ để Lục Vân Thiên cùng Thiệu Tinh Lan hiểu đã xảy ra chuyện gì.

【Nếu thuận tiện, chúng ta nói chuyện đi.】

*

Biên dịch có lời muốn nói:

Á á á, hôn rồi hôn rồi.........