Mưu Đoạt Hạnh Phúc

Chương 52




Tiếng cách cửa vang lên. Khiến Thiên Mạc đưa ánh mắt giận dữ nhìn ra ngoài. Từ bên ngoài bước vào là Lý Nhã. Cô ta đưa mắt nhìn anh. Cười khinh bỉ mà nói : "Cô còn đến đây để làm gì ? Không phải tất cả mọi kế hoạch của cô đã thành công rồi sao ?"

Lý Nhã đến gần chỗ của anh, ôm chặt anh lại mà trả lời, cô tỏa ra vẻ đáng thương :

"Không phía đâu. Tất cả mọi chuyện điều là hiểu lầm. Không phải như anh nghĩ đau..."

Thiên Mạc cuời mà ánh mắt đằng đằng sát khí nói : "Không phải đau tất cả mọi chuyện điều là hiểu lầm, không như tôi nghĩ. Vậy mọi chuyện là như thế nào hả..."

Lý Nhã lúc này trả lời trong nghẹn ngào : "Tất cả điều là do chị của anh lên tất cả kế hoạch, và chị ta nguy hiếp em bắt em phải làm như vậy với anh. Và mục đích của chị ta chỉ muốn giết chết Sở Nhi. Muốn hống chế anh làm theo trả cả những gì mà chị ta muốn..."

Thiên Mạc trả lời : "Vậy sao ? Chứ không phải cô lên tất kế hoạch vì muốn bước vào căn nhà này thôi sao ? Cô đã cấu kết với chị tôi và mục tiêu cô nhắm đến là tôi..."

Lý Nhã nói : "Không có em nói thật tất cả chỉ là hiểu lầm, chín chị ta là người đã bày ra tất cả kế hoạch này...Ngay cả khiến con của anh mất mạng..."

Nghe đến đây Thiên Mạc sững sờ không biết những lời lúc nãy cô nói có phải là thật hay không, hay là đang lừa dối mình :

"Cô nói cái gì ? Sao cô biết Sở Nhi mang thai con tôi?"

Lý Nhã lúc này kể ra trả cả mọi chuyện cho Thiên Mạc nghe, anh nghe xong liền bị sốc mà không thể thoát ra được lời nào. Anh oán trách bản thân tại sao mình lại không tin tưởng cô mà để mọi chuyện diễn ra như thế này chứ ?

"Đúng vậy. Chị ta đã dùng videos bọn bắt cóc cưỡng bức Sở Nhi, để khiến anh nghi ngờ cái thai đó là của bọn chúng...

Nhưng thực chất cái thai đó chỉ mới có 3 tháng nên đó là con của anh. Chứ không phải bọn chúng với lại chị ta đã gài người vào để khiến anh hiểu lầm đó là ông lão già kia, và Sở Khuyết người bên cạnh Sở Nhi do Nhược Hy cài vào..."

"Tại sao chứ ? Tại sao mình lại không tin cô ấy mà để mọi chuyện xảy ra như thế này ? Mình phải làm sao đây. Tất cả mọi thứ điều không thể cứu chữa được nữa bởi vì..."

Anh khóc không thành tiếng khi nhớ lại đứa bé bị chị mình cho Sở Nhi, uống thuốc phá thai. Khiến cái thai đang hình thành hình dạng của con người đã phải chui ra ngoài tử vong ngay sau đó.



"Tại sao chị lại làm như thế chứ ? Tại sao chị lại độc ác tàn nhẫn với em trai mình như vậy ? Em rồi sẽ không tha cho chị. Em sẽ khiến chị phải trả giá cho những việc làm xấu xa bỉ ổi của mình..."

Lý Nhã cười nham hiểm kia nhìn Thiên Mạc đau đớn, đúng vậy mục tiêu của cô là muốn lấy đi lòng tin của anh. Muốn anh tin tưởng ở bên cạnh cô rồi sẽ khiến Gia Hân phải chịu tất cả những việc làm này. Bởi vì mọi bằng chứng phạm tội sẽ đổ dồn về cô.

"Gia Hân chị tưởng rằng mình thông minh hơn tôi à ? Cứ chờ rồi xem chị phải trả giá cho những việc trước kia mà chị đã làm với tôi..."

Lý Nhã nhớ đến những lúc Gia Hân đánh cô hay chửi rủa cô ở trong công ty. Khiến cô cắn chặt môi tay giết chặt lại : "Để rồi xem...Tôi sẽ không phải bóc lịch, mà chỉ có một mình cô mà thôi."

Lý Nhã lúc này nhìn con dao trên bàn, cô cắt dây chói ra cho anh. Sau khi làm xong anh nhìn chằm chằm vào cô. Anh lằng lặng rời đi mà nói : "Tôi sẽ bỏ qua cho cô một cơ hội, tôi sẽ không truy cứu việc này. Và cung cấp tất cả cho đến khi cô sinh con của tôi..."

Lý Nhã vui mừng bởi kế hoạch của mình thành công mỹ mãn, cô chạy đến ôm chặt anh lại mà hôn anh. Cô trả lời : "Cảm ơn anh vì đã bỏ qua cho tôi. Nhưng tôi xin anh đừng bỏ rơi tôi một mình được không. Bởi vì tôi rất sợ..."

Thiên Mạc im lặng nhìn cô sau đó nói :

"Được hai ta sẽ cùng nhau vượt qua việc này. Hãy dẫn tôi đến chỗ của Sở Nhi đang bị giam giữ..."

Lý Nhã bậc cười mà ôm chặt tay của anh lại. Cô từng bước đi theo anh. Cuối cùng họ đã đến chỗ mà Sở Nhi bị giam giữ sau một hồi lâu đi bộ né tránh bọn người canh gác.

Lúc này Gia Hân cùng một đám người từ bên trong đi ra, sau một lúc lâu không có ai quay lại bọn họ mới từ từ bước vào.

Trước mắt của bọn họ là Sở Nhi tàn tụa đã ngất đi trên sàn. Thiên Mạc ôm chặt cô lại khóc mà không ngừng gọi tên của cô. Nhưng Sở Nhi vẫn chưa chịu tỉnh lại. Lý Nhã bậc cười nhìn hai người bọn họ.

Từ bên ngoài hai tên đàn ông to cao đi vào lúc nào không hay, khiến cho Lý Nhã hét lớn khiến Thiên Mạc dựt mình ngẩn đầu lên nhìn họ. Thiên Mạc nhìn súng trên tay họ mà đầu hàng anh đưa mắt nhìn sang Lý nhã.

Từ bên dưới Sở Nhi đã nghe thấy tiếng động, cô cảm thấy dường như đã có chuyện gì không hay xảy ra, mà vội vã chạy lên phía trên lầu...