Chương 244: Không thể ngự khí
(Cảm ơn "mèo xuyên không" "Rakuro" "Dtkienxen" "Trương Hà" "Lười viết" "HeoKhôngTungTăng" "JineeDK" "Xem chùa vương" "Thiên Lục " "con nghẹo nhựa" đã đề cử cho truyện, thật sự cảm ơn mọi người rất nhiều ê hê hê hê hê ヾ(≧▽≦*)o )
"Được rồi, nghiên cứu "Vô vi chuyển biến" tạm thời dừng ở đây thôi, hiện tại chúng ta cùng coi xem "Song Đạo Trúc Cơ" đáng gờm cỡ nào nào."
Nghe vậy, còn muốn chơi đùa thêm Thường Nguyệt cũng không khỏi không cam lòng mà lên tiếng kháng nghị, chỉ là kháng nghị nhanh chóng bị thẳng thắn bác bỏ, cô vợ trẻ chỉ có thể biểu môi tiến vào trận pháp sớm được dựng sẵn để tiến hành đo đạc các thông số.
Cũng không có gì phức tạp, Trần Lâm chỉ đơn giản là đo đạc lực lượng, tốc độ, thể năng của cô vợ trẻ để so sánh với trước khi đột phá nhằm có một cái nhìn tổng quan nhất.
Sau khi kiểm tra hoàn tất, Trần Lâm nhận thấy trạng thái của cô vợ trẻ lúc bình thường thì sở hữu các hạng thông số tương đương với trạng thái nàng hoàn toàn bộc phát trước khi đột phá.
Đại khái tương đương với Trúc Cơ trung kỳ.
Đây là trong trạng thái bình thường, chiến lực của nàng nằm ở mức đâu đó tầm 4-5% so với trạng thái khi hoàn toàn bộc phát.
Một khi tiến vào trạng thái chiến đấu, cô vợ trẻ mỗi phút có thể gia tăng thêm khoảng 10% sức mạnh của mình, cũng đồng nghĩa với việc chỉ cần một phút để cô vợ trẻ đạt được ngưỡng sức mạnh tương đương Trúc Cơ đại viên mãn, khi đạt phút thứ hai, nàng liền đã vượt qua Trúc Cơ đại viên mãn bình thường, thực lực sánh ngang với Giả Đan cảnh, tới phút thứ ba nàng liền có thể đánh bại Giả Đan cảnh và có năng lực để cùng Kim Đan mới đột phá vật cổ tay, sau phút thứ ba, thì chiến lực của cô vợ trẻ gia tăng càng lúc càng nhanh, nhất là khi vượt ngưỡng 50% thì cũng là lúc cô vợ trẻ không cách nào tự ngừng gia tăng ngưỡng sức mạnh của mình được nữa, đây cũng là thời điểm sau lưng của nàng hoàn toàn ngưng tụ hai đạo "Chân luân" dựa theo Lưu trưởng lão thuật lại thì thứ này là tiêu chí đặc trưng của "Trúc Đạo Cơ" "Nhất Đạo Trúc Cơ" thì có một "Chân luân" "Song Đạo Trúc Cơ" thì ngưng tụ hai "Chân luân" ngoài ra Lưu trưởng lão còn nói thêm rằng những "Chân luân" này có huyền cơ dấu ở sau, .
Nhưng tạm không nói những thứ này.
Trần Lâm nhìn cô vợ trẻ phóng khắp nơi trong sân sau, mặc dù cảm giác được trạng thái của cô vợ trẻ hiện nay vô cùng mạnh, chỉ là Trần Lâm cũng không thể phán đoán được nàng mạnh tới mức nào rồi, bởi dù sao hắn cũng chưa từng chứng kiến chiến lực thật sự của Kim Đan Kỳ, có thể phán đoán Thường Nguyệt tại phút thứ ba sẽ vượt qua Giả Đan Kỳ để vật tay được với Kim Đan sơ giai cũng là bởi hắn lấy chiến lực của tên trưởng lão Vạn Thi Quan kia để làm hệ quy chiếu mà thôi, đối phương khi ấy trong trạng thái là một đống thịt khổng lồ cũng sở hữu chiến lực của Giả Đan Cảnh, chỉ là sau đấy khi từ đống thịt nở ra tên tiên nhân Vô Tuyên kia thì ờm, chiến lực khó mà đón được.
"Được rồi, các chỉ số về thể chất của ngươi rất ổn, hiện tại chúng ta cùng kiểm tra thử pháp lực của ngươi nào."
Nghe thấy Trần Lâm gọi, Thường Nguyệt liền lập tức lựa chọn sử dụng "Giáp Luyện Tập" để triệt tiêu bớt 50% lực lượng hiện tại, khi này nàng mới có thể từ từ giảm tốc của bản thân xuống được.
"Phù, cảm giác cũng khá sảng khoái đấy, chỉ tiếc là không có đối thủ để thử lực, nếu không thì sẽ càng sảng khoái nữa."
Cô vợ trẻ vuốt nhẹ vầng trán có chút thấm đẫm mồ hôi, sắc mặt vô cùng sinh động và tràn đầy sức sống, không có tí dấu hiệu bị kiệt quệ giống như lần đầu tiên thử khống chế một trăm phần toàn bộ lực lượng của bản thân.
"Đây, cầm lấy rồi thử sử dụng pháp kiếm này để đâm vào cọc gỗ đằng kia đi."
Nhận lấy phi kiếm, Thường Nguyệt nghi hoặc đánh giá thanh kiếm nhẹ hều trên tay, sau đó lại nhìn về cọc gỗ cách nàng năm mét, sắc mặt liền chợt cổ quái sau đó liền trở thành khinh thường mà hứ một tiếng rồi nói.
"Xời dăm ba chuyện nhỏ xíu này mà cũng phải thử sao?"
"Chủ yếu là muốn xem tốc độ pháp lực của ngươi khi được thôi động mà thôi, được rồi triển đi."
Nghe vậy, Thường Nguyệt mặc dù cảm thấy chuyện này không có mấy thử thách cả, nhưng nàng vẫn dựa theo lời Trần Lâm mà bắt đầu thực hiện.
Đầu tiên là truyền pháp lực vào trong pháp khí phi kiếm, sau đó dùng thần thức khóa chặt cọc gỗ, và cuối cùng là ném pháp khí ra.
Tốc độ của pháp khí thường phụ thuộc vào hai yếu tố đó là chất liệu của pháp khí và tính chất của pháp lực mà người dùng pháp khí sở hữu.
Pháp lực càng tinh khiết, tốc độ của pháp khí sẽ càng nhanh và bay được càng xa.
Mà nói về độ tinh khiết, Thường Nguyệt có một sự tự tin đến mức thái quá.
Bởi pháp lực của nàng thuần một màu đen tuyền, hoàn toàn không lẫn tí tạp chất nào, mặc dù màu sắc hơi đặc biệt tí nhưng chắc là cũng không khác các loại pháp lực xanh đỏ tím vàng trắng khác đâu.
"Keng."
Cứ thế, mang theo tâm thái tự tin, Thường Nguyệt liền buôn ra phi kiếm.
Chỉ là cảnh tượng phi kiếm hóa thành cuồng phong lao tới đâm thủng cọc gỗ cũng không có xuất hiện, pháp khí phi kiếm cơ hồ chỉ hơi rung động một tí vào thời điểm cô vợ trẻ buông tay sau đó liền không chút huyền niệm mà cắm thẳng xuống đất, khoảng cách bay được không quá nỗi hai bước.
Thấy vậy, Thường Nguyệt liền ngơ ngác cả người, sau đấy nàng không khỏi bất đắc dĩ mà nhìn Trần Lâm rồi nói:
"Pháp khí này ngươi mua ở đâu vậy, sao mà lởm thế?"
Nghe vậy, Trần Lâm không khỏi trợn mắt mà liếc cô vợ trẻ một cái, phải biết thứ này chính là một trong những món đồ hắn lấy được trong buổi trao đổi kia, chất lượng hoàn toàn được đảm bảo bởi chuyên gia, làm sao có thể có chuyện làm giả được, dù sao quy chuẩn cũng cao đến vậy mà.
"Chậc, nếu như ta đoán không nhầm thì pháp lực của ngươi quá cô đặc và nặng nề rồi, nên mới có tình huống như hiện tại, pháp khí được truyền pháp lực của ngươi vào liền bay không nổi."
Trần Lâm vừa nói xong liền tới phiên Thường Nguyệt không tin tà mà liếc xéo hắn một cái rồi nói:
"Hừ cái gì mà quá nặng với không nặng kia chứ, bổn cô nương đây thế nhưng là thiên tài đấy, làm sao có thể bị mấy chuyện vớ vẩn này làm khó được? Vừa nãy chỉ là nháp thôi, hiện tại mới là thật này, xem đi."
Thường Nguyệt vừa nói vừa cầm phi kiếm lên nhắm thẳng vào cọc gỗ, pháp lực đen tuyền của nàng truyền vào phi kiếm, sau đó cô vợ trẻ liền buông tay.
Quả nhiên lần này, phi kiếm liền không còn rơi xuống nữa mà chợt hóa thành kiếm ảnh phóng tới, tốc độ kinh khủng vô cùng trong chớp mắt liền xuyên qua cọc gỗ sau đó thế không thể ngừng lại mà đâm vào vách tường, nửa giây sau liền xuyên qua vách tường mà đâm thẳng vào màn sáng trận pháp của động phủ.
"Răng rắc."
Tiếng thứ gì đó tan vỡ vang lên, tại ánh mắt ngờ vực của Trần Lâm và Thường Nguyệt, trận pháp bao quanh động phủ của hắn chợt nhấp nháy máy cái sau đấy liền vỡ vụn.
Đối diện với ánh mắt dần híp lại của Trần Lâm, Thường Nguyệt chỉ có thể lúng túng cười sau đấy nói:
"Ít nhất thì phi kiếm đã bay được rồi nha."
"Ngươi nghĩ ta mù nên không thấy được ngươi vừa ném phi kiếm đi đấy à?"
"Ách, làm gì có đâu, ngươi nhìn nhầm rồi."
"À thế à, vậy ngươi thu hồi phi kiếm thử xem nào."
"Ặc, chuyện này... ngươi đợi ta một lát."
Trong lúc cô vợ trẻ lúng túng đi nhặt lại phi kiếm, Trần Lâm thở dài một tiếng liền lấy ra một cái trận bàn sau đấy kích hoạt trận pháp dự phòng.
Biết cái tánh động đâu hỏng đó của Thường Nguyệt, Trần Lâm đã sớm lường trước tình huống này rồi vì vậy nên cũng sớm thiết kế sẵn một đạo trận pháp dự phòng như thế này, chỉ là hắn có chút không ngờ vì không nghĩ ngày này lại tới sớm như vậy.
"Đây xem đây, ta làm lại cho ngươi coi này."
Nhặt phi kiếm trở lại, Thường Nguyệt liền nâng phi kiếm bắt đầu chuẩn bị tư thế muốn ném pháp khí như vừa nãy.
Thấy vậy, mặc dù không hiểu cô nàng này lại muốn bày trò gì nữa đây nhưng hắn vẫn nhắc nhở trước.
"Nhẹ tay một chút đạo trận pháp dự phòng này không vững chắc như cái nguyên bản đâu."
"Tin ta, lần này ta có nắm chắc."
Nói xong, Thường Nguyệt liền làm bộ khống chế phi kiếm rồi sau đó phóng đi, phi kiếm một lần nữa đâm thủng cọc gỗ thứ hai, sau đó ghim sâu vào tường và đâm vào trận pháp.
Trần Lâm ngước mắt nhìn màn sáng trên trời, khi thấy nó không có dấu hiệu muốn báo hỏng như vừa nãy nữa hắn mới gật đầu sau đó nhìn Thường Nguyệt rồi hỏi:
"Rồi ngươi tính thu hồi phi kiếm thế nào đây, chẳng lẽ lại đi nhặt nữa?"
"Nói gì thế, ta thế nhưng là có thể khống chế pháp khí đàng hoàng đấy nha, xem này."
Vừa nói, cô vợ trẻ vừa tràn đầy tự tin mà rút tay lại, ngay lập tức phi kiếm liền bị giật ngược trở lại và phóng thẳng tới chổ cô vợ trẻ.
Mặc dù tốc độ vô cùng nhanh, nhưng Thường Nguyệt vẫn dễ dàng bắt được chuôi kiếm, sau đấy liền đắc ý nhìn Trần Lâm tựa như đang hỏi "Ngươi đã sáng mắt chưa?"
Thấy vậy, Trần Lâm cũng nhìn ngu cả người, trong lòng khó mà nhịn được cảm xúc muốn chửi bậy.
Khá lắm, không thu hồi phi kiếm về được liền đấu dây cước vào để kéo về, ta mẹ nó nên khen ngươi khôn ngoan hay mắng ngươi khôn lõi đây.
Ngay lúc Trần Lâm vừa định lên tiếng, hắn chợt cảm thấy có gì đó lạ thường nên liền ngước mắt lên trời híp mắt nhìn.
Chỉ thấy màn sáng trận pháp vốn bình ổn bỗng chốc trở nên chập chờn một lát, sau đó thì.
"Phụt".
Trận pháp dự phòng chính thức báo hỏng.