Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Muốn Trường Sinh Trước Hết Phải Đồng Vợ Đồng Chồng

Chương 240: Living room




Chương 240: Living room

(Cảm ơn "vutretrau" "mèo xuyên không" "Lười viết" "Trương Hà" "HeoKhôngTungTăng" "Thiên Lục" "Cẩu tiên độc tôn" "Xem chùa vương" đã đề cử nha hề hề hề hề)

"Chậc chậc, thanh kiếm này có hình dáng thú vị thật, lưỡi kiếm thế mà có hình thân rắn uốn lượn thế này."

Thường Nguyệt cầm "Kiếm ác xà" trên tay, ánh mắt không ngừng đảo quanh thanh kiếm để đánh giá tổng quan món binh khí mới quay được này.

"Lưỡi kiếm khá bén đấy, chỉ có điều hơi nhẹ, cảm giác vung ra không có tí lực nào, nếu là đại kiếm hoặc đại đao thì thật tốt nhỉ."

Quơ quơ mấy cái, Thường Nguyệt liền có chút tiếc hận, phải biết hiện tại sức mạnh cơ bắp của nàng đã đạt tới một mức độ vô cùng kinh khủng rồi, đến cả binh khí cán dài như trường thương cũng đã có chút không đủ trọng huống chi là loại trường kiếm như "Kiếm ác xà".

"Sao rồi, đã có quyết định chưa, ngươi muốn binh khí mới sẽ lấy hình dạng của "Thương phục hận" hay "Kiếm ác xà" làm chủ đây?"

Nghe Trần Lâm hỏi vậy, Thường Nguyệt cân nhắc một chút liền lựa chọn "Thương phục hận" mặc dù hình dáng đặc biệt của "Kiếm ác xà" rất thích mắt nhưng nàng vẫn ưa thích múa thương hơn.

Thấy cô vợ trẻ đã có quyết định, Trần Lâm liền không nói gì thêm mà sử dụng [Thẻ dung hợp] (Xanh lam).

Thứ này trước đó vốn là màu tím, mà thật ra hiện tại trong mắt Trần Lâm nó vẫn là màu tím, nhưng trong mắt cô vợ trẻ thì lại là màu xanh lam.

Này là bởi, thẻ dung hợp dù ở cảnh giới Kim Đan cũng có tác dụng lớn, vì vậy mà trong mắt Luyện Khí như Trần Lâm, vật phẩm cao hơn hắn hai cấp nên bị định là màu tím, trong khi trong mắt cấp độ Trúc Đạo Cơ như Thường Nguyệt thì vật phẩm chỉ cao hơn một cấp mà thôi nên bị định là màu xanh lam.

Không thể nói phân chia như vậy cũng rất nhân tính hóa và linh hoạt.

"Hệ thống, sử dụng "Thẻ dung hợp" chọn "Thương phục hận" là vật phẩm 1, "Kiếm ác xà" là vật phẩm 2."

Sau khi Trần Lâm ra lệnh.

"Thương phục hận" và "Kiếm ác xà" vừa được thu vào kho đồ chợt lóe sáng lên một cái liền biến mất, ở ô đồ cũ, "Thương phục hận" giờ đây đã bị thay thế thành một món vật phẩm khác.

[Thương phục thù] (Xanh lam): Là sự kết hợp của "Thương phục hận" và "Kiếm ác xà" món binh khí này hoàn hảo kế thừa tất cả ưu điểm của hai món binh khí trước và thậm chí hiệu quả còn hơn một bậc. Một khi ngọn thương công kích trúng mục tiêu, lập tức gắn ngay debuff [Giảm 50% khiên ảo] cho mục tiêu bị công kích và đồng thời xuyên 70% giáp của mục tiêu.]



Nhìn hiệu quả của món v·ũ k·hí mới, Trần Lâm cũng không khỏi tắc lưỡi bởi hiệu quả khoa trương đến vậy.

Giảm 50% linh giáp cũng thôi đi, sau đó còn xuyên tiếp 70% giáp, này tương đương với kẻ địch bị cô vợ trẻ đánh dù dùng pháp thuật phòng ngự cũng không xong, mà mặc pháp khí loại nội giáp cũng không có bao nhiêu hiệu cả.

Đối phương chỉ có công kích toàn lực, hoặc chạy trốn toàn lực, nếu không thì chỉ có thể bị cô vợ trẻ đâm thành cái xọt trong khi bản thân không thể phòng thủ hay đón đỡ được.

"Chẹp chẹp không tệ không tệ, mặc dù vẫn hơi nhẹ nhưng múa vẫn rất đã tay."

Thường Nguyệt nắm "Thương phục thù" trên tay rồi múa vài đường cơ bản, ngọn thương như hóa thành tàn ảnh xuất hiện ở khắp mọi nơi xung quanh nàng khiến cho Trần Lâm ở một bên nhìn xem cũng bị hoa mắt.

Đưa trường thương tới trước mắt, Thường Nguyệt đánh giá ngọn thương mới này, không còn là kiểu giáng trung quy trung củ như trước, mũi thương giờ đây tựa như học theo lưỡi kiếm của "Kiếm ác xà" mà có hơi uốn lượn, họa tiết thân rắn được thể hiện vô cùng tinh xảo và sinh động.

"Hắc hắc, cũng khá ngầu đấy chứ."

Cô vợ trẻ không khỏi chợt yêu thích đồ chơi mới của mình vô cùng, thậm chí có chút không nở buông tay.

Thấy vậy, Trần Lâm chỉ có cười nhẹ một tiếng sau đó liền nhìn xem mấy món tạp vật màu trắng vừa quay ra.

Đến với vật phẩm đầu tiên có cái tên rất kỳ lạ và hình thù cũng rất kỳ lạ nốt.

[Ria mép lịch lãm] (Trắng): Một bộ ria mép giả vô cùng lịch lãm dành cho quý ông, +300% độ nam tính, +300% độ lịch lãm. Người luộm thuôm mang vào sẽ thành quý ông phong trần bụi bặm, ngươi thiếu trưởng thành đeo vào lập tức sẽ thành quý ông hài hước, nói chung sản phẩm phù hợp cho mọi loại quý ông trên đời (Lưu ý: quý bà cũng có thể sử dụng, nhưng sẽ bị người khác hiểu nhầm thành quý ông)]

Nhìn miếng ria mép giả trên tay, dù đọc xong chú thích Trần Lâm vẫn còn có chút mờ mịt và không hiểu lắm.

Vì vậy mà Trần Lâm quyết định sử dụng thử.

"Sao, thấy ta thế nào?"

Nhìn Trần Lâm sau khi mang ria mép giả, Thường Nguyệt ngây người một lát liền bình thường trở lại rồi nói:



"Cũng được, không khác bình thường lắm."

"Không có gì khác thật à?"

"Ờm."

"Thế sao ta thấy ánh mắt ngươi có vẻ là lạ thế?"

"Không có, ngươi nhìn nhầm rồi."

"À ra là vậy... sao ngươi lại chảy dãi rồi?"

Nghe vậy, Thường Nguyệt liền thuần thục đưa tay chùi mép sau đó liền phủ nhận nói:

"Ngươi lại nhìn nhầm đấy."

"..."

"Mà ngươi có cảm thấy trời hơi nóng không Trần Lâm, trời này mà đi ngủ sớm thì tuyệt vời nhỉ."

Trời nóng thì liên quan gì đến đi ngủ sớm?

Tự nhủ một câu như thế, Trần Lâm chợt cảm thấy phần eo hơi lạnh liền vội đem "Ria mép lịch lãm" lấy xuống, hắn hiệu tại đã rõ công dụng của thứ này rồi nên lấy xuống lẹ, nếu không thì lại đeo thêm một lát nữa mới lấy thì sợ là đã muộn mất.

Không để ý tới ánh mắt tiếc nuối của cô vợ trẻ, Trần Lâm tiếp tục nhìn tới món tạp vật thứ hai cũng có một cái tên rất lạ, hình dạng thì là một tấm bảng gỗ bên trên có gắn chữ tiếng anh "Living Room" có nghĩa là phòng khách.

"Thứ này tựa như là một cái bảng tên được gắn trước cửa phòng, cũng không biết có tác dụng gì đây."

Nghĩ vậy, Trần Lâm liền bắt đầu đọc chú thích, chỉ là nội tâm hắn cũng không mong đợi là mấy.



Nhưng khi vừa đọc lướt xong chú thích, Trần Lâm không khỏi dụi dụi hai mắt vì cho là mình đọc nhầm.

Chỉ là khi đọc kỹ lại lần hai, hắn không khỏi há hốc tựa như không thể tin được.

"Cái năng lực kiểu gì thế này?"

Thấy Trần Lâm phản ứng mạnh như vậy, Thường Nguyệt ở một bên cũng hiếu kỳ mà nhìn giải thích của món item trắng kia, sau đó cũng nhịn không được mà kinh hô:

"Quãi đạn thiệt chứ, thần kỳ như thế á?"

Cũng không trách cả hai bị chấn kinh như thế, bởi món vật phẩm trên tay bọn hắn quả thật có chút thần kỳ.

[Living room] (Trắng): Gắn món vật phẩm này lên trước cửa phòng của bất kỳ căn phòng nào và căn phòng đó lập tức sẽ trở thành "Living room" trong "Living room" không cá thể nào được phép c·hết. Vì sao lại vậy á? Đơn giản vì đó là "Living" room.

(Giải thích cái joke này một chút, "Living room" là phòng khách, nhưng "Living" nghĩa là còn sống, "Room" nghĩa là căn phòng, ghép hai từ vừa rồi lại và ta có một căn phòng sống :v... được rồi tác biết joke này hơi nhạt chút, mọi ngươi xem như không có cái giải thích này cũng được...)

Hiệu quả khiến cho mọi sinh vật ở trong phòng sẽ không thể c·hết quả thật có chút khoa trương, nhưng nếu như hệ thống không bịp bợm, vậy thì lần này bọn cũng tương tự trúng giải độc đắc rồi.

Nghĩ tới việc chỉ cần ở trong "Living room" Trần Lâm liền sẽ không bao giờ có mệnh hệ gì, Thường Nguyệt liền cảm thấy vô cùng hưng phấn mà nhảy cẩng lên hoan hô sau đó liền ôm chằm lấy Trần Lâm rồi vui vẻ nói.

"Trúng mánh trúng mánh, ngươi thế mà lại quay ra thứ thần kỳ đến vậy nha."

Nghe vậy, Trần Lâm cũng từ ngỡ ngàng tỉnh lại, trong nháy mắt hắn cũng cảm giác sung sướng đến tận cùng, mặc dù thứ này chỉ là vật phẩm trắng như trong mắt Trần Lâm, giá trị của nó đã vượt qua tất cả kỹ năng hay vật phẩm vàng kim hắn và cô vợ trẻ từng quay ra.

Vì vậy mà Trần Lâm cũng rất vui vẻ mà xoay người muốn ôm lại Thường Nguyệt để hoan hô.

Chỉ là vừa đưa tay lên một nửa, động tác của hắn liền dừng lại, ánh mắt tràn đầy nghi hoặc nhìn người nam nhân tóc đỏ, khí chất vô cùng lịch lãm trước mắt.

Thằng cha nào đây?

Thấy vẻ lạ lẫm và nghi hoặc trong mắt Trần Lâm, Thường Nguyệt cũng nghiêng đầu hỏi:

"Sao, chưa thấy mỹ thiếu nữ mang ria mép bao giờ à?"

"???"