Chương 216: Đa chương trình
(Cảm ơn "ASTRA" "Người bên lề" "HeoKhôngTungTăng" "Yuh Lê" "4 mắt " "Thiên Lục" đã đề cử nha hê hê hê, mọi người đề cử nhiệt tình quá.)
Dùng xong bữa tráng miệng, cả Hồng Nghê và Thường Nguyệt đều cảm thấy thỏa mãn thích ý.
Cảm thấy chuyến này đã lấy đủ thứ mình muốn, Hồng Nghê cũng cảm thấy bản thân nên trở về rồi.
Thường Nguyệt nghe Hồng Nghê bảo muốn về, mặc dù còn có chút luyến tiếc nhưng vẫn nhiệt tình tiễn sư muội của mình ra cổng.
Trước khi đi, Hồng Nghê khách sáo mà hỏi vài câu:
"Sư tỷ sắp tới có dự định gì không?"
"Dự định gì á? Ta..."
Thường Nguyệt theo bản năng định nói không có, chỉ là chợt nàng nhớ tới bản thân sau khi đột phá Trúc Cơ liền định đi thăm hang động cất giữ truyền thừa của cổ võ tu, nơi đó không cần nghĩ cũng biết chắc chắn có cất giữ bí mật nào đó, nhưng bản thân nàng lại không giỏi về giải đọc những bí mất cất giữ trong những nơi như thế, Trần Lâm mặc dù thích học, nhưng những thứ hắn học đa phần đều là tri thức đương đại, đối với những thứ cổ điển kia cũng là dốt đặc cán mai.
Vì vậy nên nàng hiện tại cần gấp một người học rộng hiểu sâu, và vị sư muội này trùng hợp lại mang cho nàng cảm giác đối phương tựa như vô cùng thông thái vậy, vì thế nên Thường Nguyệt đột nhiên liền có chút ý nghĩ.
"Sư muội, không giấu ngươi, ta gần đây phát hiện một chổ này rất thú vị, nghe đồn là có cất giữ truyền thừa của cổ võ tu, sao, có hứng thú đi tìm tòi một chuyến không?"
Nếu đổi lại là những tu sĩ khác, khi nghe thấy là truyền thừa của cổ võ tu, bọn hắn có lẽ sẽ lập tức mất đi toàn bộ hứng thú, dù tiên đạo thênh thang rộng rãi không đi ai lại đi con đường ghồ ghề chập chùng như cổ võ tu làm gì.
Chỉ là Hồng Nghê lại khác, khi nghe đến truyền thừa của cổ võ tu, Hồng Nghê không khỏi hai mắt chợt sáng, mặc dù nàng hiện tại tạm có ý định chuyển tu hay kiêm tu thêm võ đạo, nhưng những tri thức quý báu trong truyền thừa của cổ võ tu có thể khiến nàng phong phú kho tàng kiến thức trong đầu, từ đó có thể sớm ngày chuyển hóa những tri thức cũ ở kiếp trước trở nên phù hợp với quy tắc của giới này hơn để rồi một ngày nào đó có thể đem những kiến thức và kinh nghiệm ấy hiện thực hóa.
Vì vậy nên khi vừa được cô vợ trẻ mời, Hồng Nghê liền đồng ý:
"Sư muội quả thật cũng có chút hứng thú, vậy không biết khi nào chúng ta sẽ khởi hành đây?"
"Ách, thời điểm khởi hành chắc tầm một tháng nữa đi, ta dự định sẽ đột phá Trúc Cơ trước rồi mới đi tìm nơi kia."
"Tốt, vậy sư muội chúc sư tỷ vạn sự đại cát có thể đột phá thuận lợi, khi nào sư tỷ muốn khởi hành thì cứ việc báo trước một ngày cho sư muội là được."
"Cảm ơn lời chúc của sư muội, ta sẽ sớm liên hệ với ngươi thôi."
...
Trong phòng bếp, sau khi ăn xong bữa tối của mình và dọn dẹp bác đũa của Thường Nguyệt và Hồng Nghê để lại, Trần Lâm tháo tạp dề và rời khỏi phòng bếp thì thấy cô vợ trẻ giờ đây đang ngồi trầm tư trước hiên nhà.
"Lại gặp vấn đề gì nữa à?"
"Ách, cũng không phải, ài, mà cũng có thể coi là vấn đề thật, ta nghĩ ra hướng khắc phục cái tình trạng rò rỉ linh lực kia rồi, nhưng giờ đây lại gặp một vấn đề khác đó là ta không biết bắt đầu từ đâu bây giờ."
Nghe cô vợ trẻ thuật lại, Trần Lâm cơ bản cũng hiểu vấn đề nàng đang gặp phải.
Về cơ bản đã biết là "Nguyên" "Hồn" "Thể" có thể chia sẻ áp lực cho nhau để cùng gánh vác lực lượng tiềm tàng lúc bộc phát.
Nhưng vấn đề là tại một thời điểm thì thật sự rất khó để cùng lúc điều động cả ba khía cạnh cùng hoạt động để chia sẻ áp lực cho nhau bởi chuyện này yêu cầu sự đồng bộ lẫn độ chính xác, nhưng ý thức của một người thật sự rất khó để làm vậy.
Chỉ là Trần Lâm cũng cảm thấy không phải không có cách.
"Trong hệ điều hành có một thuật ngữ gọi là "Multiprograming" hay nói bộc bạch ra là xử lý đa chương trình, "đa chương trình" là một phương thức lập lịch để xử lý nhiều tác vụ cùng lúc nhưng không phải đồng thời, tuy nhiên tốc độ lại rất nhanh từ đấy mà tính đồng bộ vẫn được đảm bảo trong khi dung lượng yêu cầu lại rất ít, có lẽ chúng ta có thể áp dụng thử lý thuyết lập lịch của "đa chương trình" để cùng lúc vận hành cả ba khía cạnh "Nguyên" "Hồn" "Thể" của ngươi."
Mặc dù theo thời gian, công nghệ càng ngày càng hiện đại, dung lượng của các CPU cũng lớn dần, vì thế nên những phương thức đốt nhiều dung lượng để đạt hiệu năng cao như "Multitasking" cũng càng được ưa chuộng hơn.
Nhưng ở hoàn cảnh hiện tại khi mà dung lượng xử lý của linh hồn của hắn vẫn còn có hạn, dù cho đã ngưng tụ được thần thức, cường độ linh hồn cũng cao hơn lúc trước rất nhiều, Trần Lâm vẫn không cảm thấy năng lực xử lý của bản thân có thể gánh được "Multitasking" vì vậy nên hắn liền chọn phương thức cổ điển và đơn sơ hơn một chút nhưng đồng thời cũng tiết kiệm dung lượng xử lý hơn.
Này nếu nói là "Hiện đại là hại điện" cũng không sai đâu.
Ở phía đối diện, Thường Nguyệt nghe Trần Lâm giải thích xong liền cảm thấy càng đau đầu hơn trước khi được giải thích.
Chỉ là biết Trần Lâm có ý tưởng, cô vợ trẻ liền phối hợp với hắn cùng nhau thực hiện phương án giải quyết.
Đầu tiên là thiết kế một trận pháp trong thể nội cô vợ trẻ để liên kết "Thể" và "Nguyên" của nàng.
Sau đó Trần Lâm lại sử dụng bí thuật "Tự Tại" để tự tự nhận thức một phần linh hồn của mình thành một bộ hệ điều hành đơn sơ được kết nối với trận pháp trong thể nội Thường Nguyệt.
"Tốt rồi, hiện tại liền bắt đầu thử một chút, nhớ nhẹ nhàng thôi đấy."
Trần Lâm kiểm tra sơ qua mọi thứ xong, hắn không khỏi dặn dò cô vợ trẻ một tiếng, dù sao cũng là lần thử đầu tiên, ai biết được sẽ xảy ra ngoài ý muốn gì.
Cô vợ trẻ nghe dặn dò xong cũng vỗ ngực đảm bảo.
Nào ngờ vừa dứt câu, nàng lập tức giải phóng lực lượng trong người thì một tiếng "Ầm" vàng lên.
Linh lực như nước đổ mà ào ra ngoài, trận pháp trong thể nội cô vợ trẻ không cách nào phát huy được tác dụng phân tán áp lực liền bị xông bể.
Lần thử thứ nhất liền cứ thế thất bại trong chóng vánh.
"Không được, quá đột ngột, cần có một khoảng thời gian để giảm xốc."
Lập tức nhận ra vấn đề, Trần Lâm liền thảo luận lại với Thường Nguyệt về phương án giải quyết.
Biết được mặc dù cô vợ trẻ không thể hoàn toàn ngăn chặn lực lượng tiềm tàng tuôn ra ngoài, nhưng nàng vẫn có thể nín được trong một khoảng thời gian ngắn, Trần Lâm liền lập tức nghĩ ra giải pháp đó là "Xây đập".
Bằng cách cải tiến thêm trận pháp trong thể nội cô vợ trẻ, Trần Lâm có thể điều tiết được lượng linh lực tuôn ra ngoài theo thời gian, ban đầu là sẽ có mười phần linh lực được xả ra, nhưng cứ mỗi phút, con số kia liền sẽ giảm đi một phần, và nếu lý tưởng thì tại phút thứ mười, trận pháp liền sẽ hoàn thành chức năng chia sẻ áp lực sang hai khía cạnh khác là "Hồn" và "Nguyên" để từ đó có thể hạn chế hoàn toàn tình trạng rò rỉ linh lực.
Chỉ là lý tưởng thì rất hay, nhưng vẫn có một vài chổ chưa đúng lắm khiến cho lần thử thứ hai cũng thất bại.
Lần này, Trần Lâm mới nhận ra ba khía cạnh "Nguyên" "Hồn" "Thể" của cô vợ trẻ cũng không có đồng đều với nhau mà giữa chúng có sự chênh lệch rất lớn, trong đó "Thể" là mạnh nhất, "Nguyên" xếp thứ hai trong khi "Hồn" xếp cuối, vì vậy nên hắn cần phải chia lại tỷ lệ áp lực thực nhận của cả ba khía cạnh để tất cả có thể đồng bộ gánh vác áp lực một cách tối ưu nhất.