Chương 189: Hoạt huyết hóa trận
(Cảm ơn "Người bên lề" và "Thiên Lục" đã đề cử nha hehe.)
"Quái, tên này thế mà cũng có thể tìm ra "Chân Ngã" từ bao giờ thứ này lại mất giá đến như vậy?"
Thành tựu qua một đời Nữ Đế, Hồng Nghê với kiến thức đồ xộ và tầm mắt rộng rãi, nàng biết được có thể tìm thấy "Chân Ngã" của bản thân là thành tựu đáng tự hào cỡ nào.
"Khai phá thân thể mật tàng."
"Từ trong vạn ngã ngộ chân ngã."
Đây là hai bước đầu cũng là hai bước vô cùng quan trọng trên "Thiên Kiêu Lộ".
Về cơ bản thì chỉ cần hoàn thành một trong hai thì ngươi đã có thể xem như là một phương thiên tài yêu nghiệt rồi.
Hoàn thành được cả hai, ngươi liền chính thức đăng lâm cấp độ thiên kiêu tam tinh, có tư cách tranh đoạt Đế Vị.
Nhưng nói nghe thì dễ nhưng dù là "khai phá thân thể mật tàng" hay "ngộ ra được chân ngã" đều khó khăn và mờ mịt vô cùng.
Cái trước còn tốt, nếu khí vận đủ dày gặp được một chút cơ duyên nghịch thiên thì có thể làm được, nhưng cái sau chỉ khí vận và thiên phú thôi cũng không đủ mà còn phải có một tâm tính thành thục.
Cái ngưỡng "thành thục" ở đây rất mơ hồ, mỗi người mỗi khác, có người chỉ vô ý thông suốt một chút suy nghĩ liền đạt tới sự "thành thục" nhưng cũng có người dành cả đời để học hỏi và phát triển nhưng vẫn không thể tìm tới sự "thành thục" kia.
Vì vậy có thể nói, mỗi một tên thiên tài ngộ ra được "Chân Ngã" mặc kệ bằng cách nào, đối phương đều rất có tiềm năng.
Cho dù là ánh mắt của Nữ Đế như nàng có cao cỡ nào cũng không thể phủ nhận đi thành tựu ấy của người khác.
"Nghe kiếm mà ngộ "Chân Ngã" sao, không tệ không tệ, mặc dù loại "Chân Ngã" này dùng để hình thành "Bảo Thuật" thì có hơi đơn nhất một chút, nhưng thắng ở chổ ngay từ đầu khi mới thức tỉnh đã có thể tăng cường uy lực cho kiếm chiêu, trái lại thì tiểu Nguyệt giờ đây gặp khó rồi, "Chân Ngã" của nàng rõ ràng không phải là loại "Chân Ngã" đơn nhất và thuần túy chỉ cho chiến đấu, mặc dù lợi cho tương lai hình thành "Bảo Thuật" vì có vô hạn khả năng nhưng hiện tại tăng cường lại không nhiều bằng "Chân Ngã" của kiếm tu như Vu Thiên Sơn."
Đối với chiến cục trước mắt, Hồng Nghê không khỏi cảm thấy tiếc thay cho Thường Nguyệt, có thể dựa vào thiên phú tu luyện không cao nhưng vẫn có thể đạt được thành tựu như hiện tại, lại học được bí thuật "Đại Thiên" lại học được bí thuật "Chân Ngã" tiểu cô nương này đã đủ đáng gờm, nhưng làm sao đối thủ của nàng cũng mạnh mẽ không kém, có truyền thừa, có tài nguyên, căn cơ tốt, binh khí tốt, thiên phú mặc dù theo Hồng Nghê đánh giá là không bằng Tô Thường Nguyệt, nhưng giờ khắc này có thể đánh bậy đánh bạ ngộ được "Chân Ngã" vị thế của Vu Thiên Sơn trong mắt Hồng Nghê liền lên một tầm cao mới, ẩn ẩn đã vượt trên cả Thường Nguyệt bởi những ưu thế sẵn có của hắn hiện tại.
Lúc này đây, theo Hồng Nghê đánh giá thì phần thắng của Thường Nguyệt càng về sau sẽ càng thấp, trừ khi nàng có thể làm ra một chút cử động kinh thiên động địa, không hợp thói thường, ví dụ như thành công mở ra thân thể mật tàng, nếu không thì đều cùng thức tỉnh "Chân Ngã" như nhau, Tô Thường Nguyệt thua chặt rồi.
...
"Phong Nguyên Trấn Ma Trận, hóa!"
Thần thức hợp nhất với thân thể của Thường Nguyệt, Trần Lâm có quyền sử dụng thân thể của nàng chẳng khác gì bản thể của hắn.
Vì vậy hắn có thể sử dụng những bí thuật như "Hoạt Huyết Hóa Phù" dù không phải thân thể của mình.
Tuy nhiên, tình huống hiện tại quá hỏng bét, tác dụng của linh phù bình là hoàn toàn không đủ để ngăn chặn lượng kiếm khí dồi dào như nước chảy ồ ạt kia.
Hắn cần một thứ gì đó to hơn, đồ sộ hơn, và tác dụng cũng lớn hơn nữa.
Trận pháp!
Về cơ bản thì linh phù và trận pháp đều giống nhau, bản chất cả hai là một, đều được hình thành nhờ linh văn.
Nhưng trong khi mỗi loại linh phù chỉ cần một tổ hợp linh văn để hình thành thì trận pháp lại cần nhiều tổ hợp linh văn phối hợp với nhau.
Nên có thể xem một trận pháp là tập hợp từ nhiều linh phù ghép lại cũng được.
Vì thế nên nếu hắn đã có thể dùng máu để hóa thành phù, vậy thì trên lý thuyết, hắn cũng có thể dùng máu để hóa thành trận.
Hoạt huyết hóa trận.
Nếu là trước kia, Trần Lâm chỉ dám nghĩ mà thôi, ở Luyện Khí kỳ, tinh thần của hắn không đủ để chèo chóng hắn dùng máu tươi để xây dựng một mạch mà thành trận pháp.
Mà đừng nói là hoàn thành, sợ là chỉ mới xây lên được một nửa, hoạt huyết liền bị thoái hóa thành tử huyết mất rồi chứ không cần đến một bước cuối cần linh hồn mạnh mẽ để chống đỡ cho trận pháp hình thành.
Nhưng hiện tại khác.
Hắn mặc dù vẫn chỉ là Luyện Khí kỳ, nhưng với việc thức tỉnh thần thức từ sớm, hắn về cơ bản đã là Trận pháp sư nhị giai hàng thật giá thật, xây dựng trận pháp một mạch mà thành chỉ là chuyện nhỏ hoàn toàn không cần vừa làm nửa tiếng thì cần nghỉ một tiếng như trước.
Và đồng thời, hắn cũng không cần lo lắng vấn đề hoạt huyết bị biến chất bởi lẽ nơi hắn cần xây dựng trận pháp là trong thể nội của Thường Nguyệt.
Mặc dù là lần đầu tiên sử dụng, nhưng bởi vì quen tay hay việc, lại có thông qua các hệ quy tắc của ".Flut" mọi thứ đều tuân theo logic lập trình, vì vậy nên Trần Lâm rất nhanh liền xây dựng xong trận pháp.
Máu tươi khắp cơ thể Thường Nguyệt lập tức chấn động, sau đó nhanh chóng tuân theo chỉ lệnh mà tổ hợp lại với nhau để hình thành linh văn, các linh văn lại liên kết với nhau để hình thành các tổ hợp, từng tổ hợp thực hiện nhiệm vụ được giao sau đó kết hợp lại các kết quả để xử lý và xuất ra kết quả đầu ra đó là trận pháp kích phát thành công, ngay lập tức, trong thể nội Thường Nguyệt liền đồng loạt sinh ra một cỗ chấn lực đem kiếm khí ở mọi ngõ ngách trong thể nội Thường Nguyệt đều trấn áp không thể nhúc nhích hay làm loạn được nữa.
Ở ngoại giới, đạt được sự đảm bảo của Trần Lâm, Thường Nguyệt liền lập tức buông tay mà đánh vô cùng hăng say, không cần e ngại tiếp xúc với binh khí của đối phương nữa.
Vu Thiên Sơn thấy đối phương thế mà lay thay đổi cách đánh, hắn cũng nhận ra dị thường vừa phát sinh.
Kiếm khí của hắn dường như đang bị thứ gì đó đè ép vô cùng chặt, hoàn toàn không có cách nào bộc phát được.
Nhưng dù vậy hắn vẫn không có bất kỳ lo lắng, bởi trạng thái của hắn lúc này rất tốt, vô cùng tốt.
Tìm ra "Kiếm Tâm" của mình, Vu Thiên Sơn có thể cảm giác được kiếm đạo của hắn vừa tăng lên một đoạn dài, giờ đây cho dù không dựa vào tuyệt chiêu của kiếm ý hắn cũng có thể đánh bại được đối phương.
Nhưng dù vậy Vu Thiên Sơn vẫn có chút không tin tà, dù sao thử cũng không mất gì, hắn bắt đầu gia tăng lượng kiếm ý rót vào người đối phương, dự định lấy lượng để chồng chất lên nhằm xông phá lực trấn áp kia.
Lúc này, theo mật độ kiếm khí gia tăng, Trần Lâm cũng bị buộc bất đắc dĩ mà tăng hiệu quả trấn áp của trận pháp lên.
Cả hai lực lượng lập tức xảy ra xung đột bên trong thân thể cô vợ trẻ, cơ hồ là mỗi tấc da thịt, mỗi tế bào đều là chiến trường cho hai cổ lực lượng kia tranh đấu.
Nhưng dù biết bản thân đang trong tình trạng hỏng bét như vậy, Thường Nguyệt càng đánh càng hăng, càng đánh càng thấy bản thân dồi dào sức lực, tựa như có động lực dùng mãi không hết vậy.
Chuyện gì đang diễn ra thế này?