Chương 142: Bảng đấu vòng 3
(Cảm ơn "Jineek2005" "Kẻ Trộm" "vô thượng kỷ nguyên" đã đề cử nha hehe.)
Hôm nay là ngày đấu của bảng đấu cuối cùng.
Bảng đấu này cũng không quá khó nhằn khi không có các đối thủ nặng ký và áp đảo phần còn lại như Thường Nguyệt hay Vu Thiên Sơn, nhưng cũng là một bảng đấu oái ăm không kém khi trong bảng này chỉ toàn các thiên tài của đệ tử thế gia, những người nổi trội trong số đó có thể kể đến như Tư Cát Gia Kiệt, Cao Tuấn, Doãn Thiên Kỳ vân vân...
Cũng bởi vì trận đấu này toàn các đệ tử thế gian nên chất lượng các trận đấu cũng khá cao và cân sức, không có những trận quá một chiều như các bảng khác khiến cho Trần Lâm được xem rất thích mắt.
Đến lúc này hắn coi như mới thấy được những thủ đoạn các đệ tử thế gia chuẩn bị là gì.
Đủ loại pháp thuật kỳ hoa, đủ loại bí thuật thần bí nhưng cũng không kém phần đặc sắc được triển lộ khiến người xem trong đó có Trần Lâm được mở mang tầm mắt không ít.
Trong đó các trận đấu đặc sắc nhất có thể kể đến cặp trận của Cao Tuấn và Tư Cát Gia Kiệt.
Cả hai người này đi hai con đường khác nhau, một người là thể tu, một người là pháp tu, một người đánh gần, một người khác đánh xa, vì vậy nên trận chiến này đánh rất kịch tính và khốc liệt.
Nhưng cuối cùng thì vẫn là Cao Tuấn hơn một bậc khi mà công pháp của luyện thể của hắn tương đối cao cấp, có thể đánh dài hơi vô cùng tốt, thành công kéo dài trận đấu tới thời điểm Tư Cát Gia Kiệt không giữ được thế công dồn dập bằng hỏa lực mãnh liệt được nữa, thành công nhất cử đánh bại đối phương.
Doãn Thiên Kỳ thì cũng không tệ lắm, một tay kiếm pháp cũng rất sắc bén, nhưng nhìn chung thì cũng không có ưu thế gì quá lớn khi so với Cao Tuấn và Tư Cát Gia Kiệt, vì vậy nên chỉ có thể bất đắc dĩ thua hai trận, đứng vị trí thứ ba.
Cao Tuấn đứng vị trí thứ một bảng bốn, Tư Cát Gia Kiệt đứng vị trí thứ hai, đứng vị trí thứ bốn cũng là một vị đệ tử thế gia nhưng không nổi danh lắm, tên gọi là Tiêu Nghị.
Sau khi bảng đấu cuối này có kết quả cuối cùng thì cũng là lúc vòng đấu thứ ba chuẩn b·ị b·ắt đầu.
Trải qua một đoạn diễn thuyết và cổ vũ sĩ khí các đệ tử thông quan, Vương Kỳ bắt đầu thông đấu bảng đấu của vòng thứ ba.
Cụ thể như sau:
Trận 1: Thường Nguyệt bảng hai đấu Tiêu Nghị bảng bốn.
Trận 2: Vu Thiên Sơn bảng một đấu Phù Hoa bảng ba.
Trận 3: Trần Lâm bảng ba đấu Tần Khương bảng hai.
Trận 4: Cao Tuấn bảng bốn đấu Chu Tín bảng một.
Trận 5: Bạch Du bảng một đấu Tư Cát Gia Kiệt bảng bốn.
Trận 6:Trầm Linh Nhi bảng hai đấu Doãn Thiên Kỳ bảng bốn.
Trận 7: Diệp Vô Nhai bảng một đấu Lương Toản bảng ba.
Trận 8: Triệu Cường bảng ba đấu Vu Dương Liêu bảng hai.
Mười sáu người, tám trận đấu để chọn ra tám người sẽ đi vào tứ kết.
Nói thật thì sau khi nghe bảng đấu của vòng tiếp theo xong, Trần Lâm chỉ có một cảm nghĩ thôi đó là.
Rất công bằng.
Bảng đấu của vòng này được xếp theo quy tắc top đầu của bảng này sẽ đấu với top cuối của bảng khác, top hai bảng khác sẽ đánh với top ba bảng này.
Chia như thế này vừa có thể đảm bảo được người mạnh của các bảng đấu sẽ không gặp nhau quá sớm mà bị loại từ đó, nhưng dù không đạt được top đầu thì vẫn có cơ hội thông qua được, vì chênh lệch của top hai và top ba của các bảng thường không quá lớn.
Trận đầu tiên Thường Nguyệt sẽ ra sân, đối thủ của nàng là Tiêu Nghị.
Người này dựa theo Trần Lâm quan sát được thì trình độ của đối phương cũng thường thường mà thôi, có thể đánh vào top bốn hoàn toàn là do may mắn các đối thủ nặng ký gặp phải Cao Tuấn và Tư Cát Gia Kiệt quá sớm b·ị đ·ánh ra thương thế nên đối phương mới có thể chui chổ trống mà vào được top bốn, Thường Nguyệt đấu với người này hoàn toàn không có gì đáng lo, có lẽ điều cần lo duy nhất là cô vợ trẻ đừng hạ thủ nặng tay quá thôi.
Về phần đối thủ của hắn là Tần Khương bảng hai thì cũng như thế, là đối thủ vô cùng nhẹ ký, Trần Lâm tự tin mình có thể dễ dàng vào tứ kết được.
Đến đây thì hai người bọn hắn xem như đã chắc cốp vào được tứ kết không còn lại quá nhiều mối lo ngại nữa.
Đến được tứ kết thì hắn xem như Trúc Cơ không lo rồi, bản thân hắn vốn có dư dả để mua vài viên Trúc Cơ Đan, chỉ là thiếu con đường mà thôi.
Nhưng vào tứ kết cũng đồng nghĩa với trực tiếp cá vượt long môn trở thành đệ tử nội môn, đến lúc đó liền có nhiều con đường để mua sắm Trúc Cơ Đan lắm, hoàn toàn không cần phải lo lắng nữa.
Về phần phần thưởng bán kết là một món pháp khí và một môn pháp thuật nhị giai thì Trần Lâm cũng không coi trọng lắm.
Dù sao bản thân hắn cũng là Trận Pháp Sư cao cấp và Phù Sư cao cấp, mặc dù chỉ là nhất giai nhưng này là do hắn còn Luyện Khí, nếu đột phá Trúc Cơ hắn lập tức liền có thể thỏa mãn tiêu chuẩn thăng cấp, từ đó sẽ trở thành Trận Pháp Sư và Phù Sư nhị giai sơ cấp, lúc ấy thì hoàn toàn không lo thiếu linh thạch để mua pháp khí hay pháp thuật.
Phần thưởng của quán quân thì cũng có khiến Trần Lâm động tâm thật đấy, nhưng đó là vị trí của Thường Nguyệt, nàng đạt được quán quân cũng chẳng khác gì hắn đạt được quán quân nên Trần Lâm cũng không suy nghĩ nhiều về vòng chung kết lắm.
Có thể nói đi đến được tứ kết hắn đã đủ thỏa mãn rồi.
Nhưng mục đích ở trong kỳ Ngoại Môn Thi Đấu này của hắn vẫn chưa xong.
Hắn còn cần phải thử một chút xem cơ hội giải trừ "Tâm ma" của mình có phải ở trong những trận đấu sắp tới không.
"Tâm ma" là thứ hư vô phiêu miểu, nhìn thì là vậy nên chưa chắc đã vậy, Trần Lâm cũng không chắc "Tâm ma" của mình là đầu Cự Ảnh Báo kia, hắn luôn cảm thấy sai sai ở đâu đó nhưng mãi không nghĩ ra được.
Mà nếu đã không nghĩ ra được thì cứ học theo Thường Nguyệt, không nghĩ ra được thì đừng có nghĩ nữa, mọi chuyện cứ làm hết sức mình là được.
"Êy Trần Lâm, ngươi nghe được không, tiểu áo bông của ngươi và tình nhân mới chuẩn bị đấu với nhau kìa, ngạc nhiên thật đấy, ngươi nghĩ ai sẽ thắng đây?"
Nghe Thường Nguyệt nói thế, Trần Lâm mới nhớ lại, dường như là có trận đấy thật, hắn cũng hảo hảo suy tư một lát rồi liền nói:
"Có lẽ là Doãn Thiên Kỳ đi, đối phương mặc dù không có gì nổi trội nhưng dù sao vẫn là đệ tử thế gia, thực lực hẵn sẽ hơn Trầm Linh Nhi một chút, này còn chưa kể hai người bọn hắn là tình lữ, có khi mọi thủ đoạn của Trầm Linh Nhi đều là do Doãn Thiên Kỳ dạy, vì thế nên trừ khi đối phương cố ý thua nếu không thì kết quả hẵn sẽ không sai biệt lắm."
"Hể, ngươi thế mà chọn Doãn Thiên Kỳ sao, chẳng lẽ ngươi mất lòng tin vào tiểu áo bông của mình đến thế cơ à."
"..."
Một câu tiểu áo bông, hai câu tiểu áo bông, có thôi ngay đi không.
Bất đắc dĩ thầm mắng một câu Trần Lâm chỉ có thể nói sang chuyện khác.
"Ngươi nghĩ trong tám trận này trận nào là trận đấu căng thẳng nhất?"
"Trận căng thẳng nhất à, hừm, có lẽ là trận giữa tên Cao Tuấn kia và Chu Tín, Tư Cát Gia Kiệt và Bạch Du đi."
"Vậy còn Diệp Vô Nhai và Lương Toản thì sao? Ngươi không coi trọng chiến lực của hai người này à."
"Thật ra thì ta không coi trọng chiến lực của Lương Toản thì đúng hơn, Diệp Vô Nhai thân là một trong Ngũ Đại Thiên Kiêu, thực lực và mọi phương diện đều không đơn giản, trong khi Lương Toản thì còn non một tí, tu vi cũng chưa tới Luyện Khí tầng chín nữa, hắn sẽ thua Diệp Vô Nhai thôi, trừ khi có thể kịp lúc đột phá trước trận đấu."
Nghe thấy Thường Nguyệt coi nhẹ chiến lực của Lương Toản như thế, Trần Lâm không hiểu sao liền chợt cảm thấy nhột nhột, phải biết đối phương vừa đánh cho hắn một mồm hành, bức hắn không thể không chơi chiêu để chiến thắng đấy.
Đối phương còn non thì hắn gọi là gì?