Hắn – Phong Dạ, là người đã mang đến ánh sáng soi vào cuộc đời tăm tối của cô. Cũng chính là người kết liễu cuộc đời cô một cách nhẫn tâm nhất. Cuộc sống của cô, vì có hắn mà trở nên có ý nghĩ, cũng vì hắn mà trở nên u ám, không thể thoát ra. Việc cô có thể làm để bảo vệ tình yêu của cô dành cho hắn, là lặng lẽ nấp trong bóng tối, âm thầm yêu thương và bảo vệ hắn, nhận lấy hết những đắng cay mà lẽ ra hắn phải chịu.
Bảo vệ hắn chưa hết, lại còn phải đối phó với vị hôn thê nham hiểm của hắn, năm lần bảy lượt bị ả ta hãm hại. Vậy mà hắn, trước sau như một vẫn mảy may chẳng chút động lòng. Cho đến lúc hắn quay đầu thì đã chẳng còn thấy cô đứng đằng sau đợi hắn nữa. Có người trách cô ngốc, sao không đi đến mà đoạt lấy. Nực cười, cô lấy tư cách gì để mà tranh đoạt cơ chứ? Trong khi Dạ cũng thích Bạch tiểu thư và cô ấy cũng mới là chân chính vị hôn thê của anh.
Tình yêu là gì ? Mà khiến người ta phải trải qua bao nhiêu thăng trầm khổ ải ? Tình yêu là gì, mà khiến người ta phải ra sức bảo vệ dù đau đến tê tâm liệt phế. Câu trả lời có trong truyện ngôn tình ngược Muộn Màng của tác giả Mặc Kiều An, mời các bạn đón đọc.