Bách Lệ Sinh cả đêm đều ở trong trạng thái ngẩn ngơ, kể từ lúc Vân Miên ở trên xe hỏi cô câu đó trên xe thì não cô bắt đầu không suy nghĩ được gì nữa.
Chương trình 'Giọng hát ca sĩ' đừng nói là cô mà ngay cả những ca sĩ nổi tiếng cũng muốn tham gia, bởi vì đối với nhiều ca sĩ mà nói thì không có chương trình tạp kỹ nào sản xuất mà ghi lại cả quá trình sản xuất và sáng tác cả, có thể xuất hiện trên chương trình này có bao nhiêu khó.
Nhưng Vân Miên nói rằng sẽ đưa cơ hội này cho cô.
"Sư tỷ, chị đừng vội từ chối." Lúc đó Vân Miên dường như biết cô đang nghĩ cái gì "không giấu gì chị tài nguyên này vốn là của Phong Minh, nhưng hiện tại anh ta không xứng, với lại đưa nó cho em thì cũng lãng phí, cho nên không bằng đưa cho người mà em nhìn nhận."
Bách Lệ Sinh: "Em, nhìn nhận chị?"
"Đúng vậy." Vân Miên cười gật đầu "Ngày hôm đó ở trong phòng nghỉ em đã chú ý đến chị rồi, đặc biệt quan sát chị rất lâu, nhưng quyền quyết định vẫn là ở trong tay chị."
Bách Lệ Sinh cảm thấy bất an: "Nhưng chị.. không có cái gì để cho em cả."
Vân Miên hỏi lại: "Sư tỷ, chị cảm thấy em thiếu cái gì?"
Cái này.. Bách Lệ Sinh suy nghĩ hồi lâu, nhưng chỉ biết lắc đầu: "Chị không biết."
Vân Miên sinh ra đã ở vạch đích, chương trình này đối với con bé mà nói thì không là gì, nhưng đối với bản thân mình thì là một cơ hội tái sinh.
Vân Miên cười nói: "Không có phức tạp như vậy, nếu nhất định phải làm chuyện gì vậy mong sư tỷ một lần nữa nhìn nhận lại em."
Bách Lệ Sinh ngơ ngác.
Vân Miên tiếp tục nói: "Với lại chuyện này không chỉ đơn thuần là em nhìn nhận chị, cũng cần sư tỷ dám đi bước này, nếu chị không dám nhìn nhận bản thân mình, thì chỉ có lần này thôi, lần sau em sẽ không bao giờ đến hỏi chị nữa."
Dường như mỗi chuyện cô đều có cách xử lý của riêng mình, quyết đoán và tự tin.
Bách Lệ Sinh suy nghĩ cả đêm, cuối cùng đưa ra quyết định.
Vân Miên nói đúng, cần phải dũng cảm bước qua, cũng cần nhìn nhận chính bản thân mình.
Ở trong giới giải trí có cơ hội để xuất đầu lộ diện thì phải nắm bắt mới thực hiện được mục tiêu của mình, cô đã vắng lặng quá nhiều năm rồi.
Có được tài nguyên của Vân Miên, cô nhất định sẽ báo đáp Vân Miên.
Bốn giờ sáng, Bách Lệ Sinh lấy hết dũng khí để gửi một tin nhắn wechat cho Vân Miên: "Chị nghĩ xong rồi, chị rất cần nó, cảm ơn em."
Sau khi gửi xong, trợ lý mà công ty sắp xếp cũng đã đến, Bách Lệ Sinh để người tiến vào, nghi ngờ hỏi: "Sao lại đến sớm vậy?"
Trợ lý nói: "Hôm nay tổ phim là trực tiếp khách sạn để live stream, cần phải chuẩn bị trước, tiện thể trang điểm cho chị luôn, nếu không lúc xuất hiện trước ống kính máy quay sẽ không đẹp."
Bách Lệ Sinh đối với những chuyện này không hiểu lắm, nhưng cũng biết điều đó là đúng.
Sau khi ngồi xuống cô đột nhiên hỏi: "Đi cùng bọn em cũng có trợ lý của Vân Miên hả?"
"Đúng vậy." Trợ lý nói "đều phải tự mình chuẩn bị, bên đó cũng giống với chúng ta."
Nhưng lúc này trong phòng của Vân Miên, trợ lý Đinh Đinh đang ngơ ngác ngồi ở mép giường, bởi vì bà chủ nhỏ của cô sau khi mở cửa thì lại đi ngủ tiếp, còn nhiệt tình chia nửa chiếc giường cho cô.
Dùng lời của cô ấy nói thì chính là: "Không phải là chương trình tạp kỹ sinh hoạt sao, ai ở nhà còn trang điểm chứ?"
Lý thuyết thì là như vậy, nhưng cho dù chị lớn lên có xinh đẹp thì cũng là một nghệ sĩ nữ mà! Nghệ sĩ nữ nhà người ta đều nghĩ cách trang điểm mà nhìn như không trang điểm, còn chị thì cố ngủ bù là sao chứ?
Bà chủ nhỏ dường như đã hạ quyết tâm, thậm chí còn chia sẻ một nửa cái chăn: "Đến đây sớm như vậy cô cũng vất vả rồi, cùng nhau ngủ đi, tinh thần dồi dào thì mới có sức làm việc."
Thế là Đinh Đinh ngồi ở bên giường nhìn bà chủ nhỏ ngủ, được thôi, khuôn mặt này của bà chủ nhỏ cũng không cần trang điểm cũng đủ để lên hình rồi.
Cứ nhìn như vậy, cô cũng thực sự ngủ thiếp đi.
Bảy giờ sáng.
Chương trình 'Tốc độ cuộc sống' chính thức phát sóng trực tiếp trên đài Quả, công ty còn đặc biệt mua một vị giới thiệu.
Vừa phát sóng trực tiếp căn bản cũng không có mấy người xem, dẫu sao cũng toàn nghệ sĩ mờ nhạt không tên tuổi.
Từ từ, lẻ tẻ, rời rạc tiến vào, nhìn trận địa này đều rất mê hoặc.
[ Đây là chương trình gì thế? Nhìn điều kiện xem ra cũng không tồi.]
[ Khách quý là ai vậy, sao không thấy tuyên truyền? ]
Tại sao không tuyên truyền?
Cười chết, giống như tuyên truyền thì có người biết đến chương trình vậy.
Vì vậy tổ sản xuất đã thống nhất quyết định rằng tốt hơn hết là để lại sự hồi hộp và chờ đợi này cho khán giả.
Đạo diễn Kim ở phía sau camera ho nhẹ một tiếng: "Chúng tôi hiện tại đang trên đường đi đón khách quý, chỉ khi nào đón được người thì mới biết đó là ai."
[ Thật thú vị, khách quý chương trình tạp kỹ bây giờ đều bắt đầu giống kiểu mở hộp bí mật à.]
[ Lời của tổ tiết mục mà cũng tin, đây đều là kịch bản rồi, nhưng quả nhiên khiến tôi chú ý rồi đấy, có thể giết thời gian trên đường đi làm.]
Khi máy quay cùng đi đến gần khách sạn, phòng mà tổ tiết mục gõ cửa đầu tiên chính là chỗ An Đinh.
An Đinh sớm đã đợi ở đây rồi, cửa vừa mở liền trực tiếp cười với camera: "Chào buổi sáng!"
Đạo diễn Kim kinh ngạc: "Dậy sớm như vậy à?"
"Em lo lắng nên không có ngủ được." An Đinh nói thật "đây là lần đầu tiên em tham gia chương trình tống nghệ."
Đạo diễn Kim: "Có giới thiệu bản thân chút không?"
An Đinh liền đứng thẳng lưng: "Xin chào mọi người, tôi là nghệ sĩ trực thuộc công ty giải trí Thiên Tinh, An Đinh, năm nay mười bảy tuổi, hình như chưa có tác phẩm gì, cho nên mọi người ngắm giá trị nhan sắc của tôi trước nhé!"
Đạn mạc* đều cười.
弹幕: Trên nền tảng phát video của Trung Quốc có phần đạn mạc này, nó là mưa bình luận dội lên màn hình như đạn bay khi đánh trận, là cuộc hội thoại giữa hàng trăm người dùng, phủ kín video player trong khi đang phát. Càng mù mịt bởi những bình luận, nền tảng đó càng thành công. Đây là là tính năng hot nhất trên UI của nhiều nền tảng stream
[ Thật thà như vậy sao? ]
[ Đúng là không có tác phẩm gì, trên baidu cũng chỉ có một cái tên.]
Đạo diễn Kim nói: "Vậy nhờ An Đinh dẫn chúng tôi đi tìm những khách quý khác nhé."
An Đinh gật đầu: "Đi theo em."
"Có tiện tiết lộ những vị khách kia là ai không?"
"Ừm.." An Đinh có chút khó xử, nhưng vẫn nói "chỉ có thể nói có một tỷ tỷ hát rất hay, một ca ca diễn xuất rất tốt, còn có một.."
Cậu đột nhiên bị mắc kẹt, Vân Miên thì nên nói thế nào? Cũng không thể nói chị ấy là một liếm cẩu có tư cách?
"Còn có ai nữa'
An Đinh hừ nhẹ một tiếng:" Còn có một.. cũng có thể ngắm giá trị nhan sắc của chị ấy trước, à, chị ấy còn có rất nhiều tiền. "
Đạn mạc.
[ Nhìn tiểu đệ đệ khó khăn tìm từ để miêu tả, có thể đối phương thật sự không có chỗ nào để khen.]
[ Có giá trị nhan sắc, có ngoại hình gọi là không có cái gì để khen? Vậy tôi cũng muốn như vậy.]
[ Nhắc đến giá trị nhan sắc tôi lại nhớ đến cái hot search của Vân Miên hôm qua, nếu là cái giá trị nhan sắc đấy thì tôi nguyện ý xem!]
[ Đúng vậy! Hôm qua nghe nói Vân Miên cũng là nghệ sĩ của giải trí Thiên Tinh, tiểu đệ đệ này cũng vậy đó!]
[ Thím phía trước, tôi đột nhiên tỉnh ngủ rồi, để tôi xem xem có thể gặp được vợ tôi ở đây không.]
Đạo diễn Kim có chút ngạc nhiên khi đọc được những bình luận như vậy trên đạn mạc, nghe nói cái người tên Vân Miên kia tính tình không tốt, nếu fan nhan sắc nhiều thì đến lúc đó dứt khoát cứ quay mặt là được.
An Đinh lần lượt gõ cửa phòng Bách Lệ Sinh và Lâm Côn, hai tiền bối sớm đã thu dọn xong xuôi, chỉ là lần đầu tiên đối mặt với ống kính, nên lúc giới thiệu bản thân có chút lo lắng.
Đạn mạc.
[ Đây chính là người hát hay và diễn tốt đó sao? Thất vọng.]
[ Những người này tìm kiếm cũng chả ra tí thông tin gì! Sao chương trình không mời mấy người nổi tiếng có điều kiện tốt hơn chút nhỉ.]
[ Giữ chút đạo đức đi, ai không phải từng bước từng bước đi lên chứ, với lại tôi đã nghe tiểu tỷ tỷ này hát rồi, thực sự là hát rất hay, cũng không biết tại sao lại biến mất lâu như vậy.]
Mặc dù nói như vậy, nhưng những người trong phòng phát sóng trực tiếp cũng có chút thất vọng, thậm chí đối với cái người có giá trị nhan sắc cuối cùng kia cũng không có bất kỳ kỳ vọng nào, lưu lượng truy cập cũng bắt đầu giảm xuống.
Trong lòng đạo diễn Kim thở dài một tiếng: Bùi tổng thật sự là tiền nhiền gan lớn a, đầu tư nhiều tiền như vậy cũng không sợ mất hết vốn liếng à.
Nhưng anh ta chỉ còn cách kiên trì đến cùng thôi.
Mọi người lần lượt kéo nhau đi đến cửa phòng cuối cùng, An Đinh gõ cửa hai lần nhưng không có tiếng trả lời.
Sắc mặt An Đinh ngưng trọng:" Là không ở trong sao? "
Nhưng thực ra điều cậu sợ chính là Vân Miên đột nhiên chạy mất người!
Nội tâm sợ hãi, cậu quay đầu hỏi đạo diễn:" Mọi người gần đây có nghe được tiếng gió gì không? "
Đạo diễn Kim cũng có chút lo lắng:" Không có. "
Anh ta lập tức lấy thẻ phòng ra:" Nhưng chúng tôi có thẻ phòng. "
" Phòng của nữ. "Đạo diễn Kim nói" Bách Lệ Sinh cô đi trước đi. "
Bách Lệ Sinh nhận lấy thẻ phòng, sau khi nghe những lời Vân Miên hôm qua nói, cô thực sự tin tưởng Vân Miên.
Mở cửa đi vào, cô ở ngoài cửa gọi một tiếng:" Vân Miên? "
Không phản hồi.
Cô lại đi đến cửa phòng, đẩy cánh cửa khép hờ ra, sau đó liền nhìn thấy hai người đang nằm trên giường:"... "
Đạo diễn Kim ở bên ngoài hỏi:" Thế nào? "
Bách Lệ Sinh:" Ừm, vẫn chưa có dậy. "
Tất cả mọi người:.
Bách Lệ Sinh cười khổ, không thể không đi đến gọi:" Vân Miên, dậy thôi, phải xuất phát rồi. "
Vân Miên đang trong mộng chậm rãi tỉnh lại, cô ngây ngẩn một lúc:" Sư tỷ? "
Bách Lệ Sinh nhỏ giọng nhắc nhở:" Tiết mục đã bắt đầu phát sóng rồi. "
Đinh Đinh đang mơ màng ngủ đột nhiên bật dậy:" Cái gì! Bắt đầu rồi! "
Vân Miên liếc nhìn điện thoại:" Không phải tám giờ mới bắt đầu à? "
Bây giờ mới có bảy giờ ba mươi.
Đội quay phim mơ hồ nghe thấy giọng nói:"... "
Sao lại có nghệ sĩ thật thà như vậy chứ? Nói tám giờ là tám giờ?
Đinh Đinh vội vàng đứng dậy thu dọn, sau khi mở rèm, vừa mở cửa vừa lấy đồ đã chuẩn bị ra, vừa đi vừa xin lỗi:" Xin lỗi chị Vân Miên, em ngủ mê man mất. "
Vân Miên cũng đứng dậy:" Là chị bảo em ngủ, em không cần xin lỗi. "
" Đợi chút! "Bách Lệ Sinh vội vàng gọi" Bên ngoài có máy quay. "
Nhưng Đinh Đinh đã mở cửa rồi.
Lúc này một đám người đang đứng ở cửa phòng thất thần nhìn nhau.
Đinh Đinh: Xong rồi, sự nghiệp vừa mới bắt đầu liền kết thúc rồi!
Vân Miên cũng kịp thời phản ứng lại, chỉ biết cười nhẹ mà thôi.
Cô mặc chiếc váy ngủ màu trắng, tóc dài buông xõa, nụ cười như ánh nắng ban mai chiếu lên tuyết đầu mùa, cản người như được chiếu rọi bởi một tầng ánh sáng dịu dàng.
" Thực xin lỗi. "Vân Miên thật sự muốn cười, cũng không cảm thấy có gì phải xấu hổ" tôi mải ngủ quá, làm phiền mọi người đợi một chút được không? "
Đạo diễn Kim:" Có thể, có thể! "
Cả người anh ta đều đang hết sức kinh ngạc, thông tin mà anh ta nhận được về Vân Miên hoàn toàn không giống với cái người đang đứng trước mặt này.
Lại nhìn vào đạn mạc một lần nữa.
[! Vợ tôi, mấy người cãi nhau đánh thức vợ tôi rồi.]
[ Chúa ơi, cái mặc mộc này làm tôi trực tiếp thăng thiên mất, quá đẹp rồi, quá đẹp rồi! Tôi cắm đất ở đây.]
[ Hơn nữa tính tình tiên nữ siêu tốt, rõ ràng là tổ tiết mục tới sớm, nhưng cô ấy lại nói là do mình mải ngủ quá, câu này chứng tỏ khéo ăn nói nha.]
[ Mọi người không phát hiện ra tiểu tỷ tỷ nói là cô ấy bảo trợ lý ngủ cùng à, là ai đang ghen tị rồi nói đó chứ không phải tôi nhé.]
Lúc này, trong phòng phát sóng trực tiếp xuất hiện quà tặng.
Đều là phi thuyền đắt tiền nhất, cái này nối tiếp cái kia, giống như không quan tâm đến số tiền ấy.
[ Là ai mà giàu thế này! Là ai!]
[ Ghen tị quá.]
Và mọi người phát hiện ra rằng người tặng phi thuyền vẫn là một tài khoản mới, chỉ có một chữ Cảnh.
Tiếp theo đó một tài khoản có tên là Miên Miên mama yêu con cũng tặng phi thuyền lên, nhiệt độ của phòng phát sóng trưc tiếp nhanh chóng đứng đầu danh sách các chương trình giải trí.
Vân gia thời điểm này.
Lâm Hỉ Nhu có chút không vui nhìn Vân Cảnh đang ăn sáng:" Con không đi làm đi còn xem điện thoại làm gì? "
Vân Cảnh bình tĩnh gõ gõ màn hình:" Vẫn còn sớm mà mẹ. "
" Con muốn tranh vị trí thứ nhất với mẹ à? "
"... "
Cha Vân, Vân Bỉnh Tiến ngồi ở bên cạnh sắc mặt lạnh lùng:" Còn ra cái gì nữa, hai người cũng đừng quá chiều chuộng con bé! "
" Ông thì hiểu cái gì. "Lâm Hỉ Nhu đang nạp tiền vào tài khoản nói" Miên Miên bây giờ đã hiểu chuyện hơn rồi, còn ở bên cạnh chăm sóc tôi mấy ngày nữa, cái miệng vừa biết nói chuyện vừa nhọt, tôi tiêu tiền thì cũng vui vẻ. "
" Con gái tôi xinh đẹp như vậy không lên hot search thì không được. "
Vân Cảnh:" Ừm. "
" Những đứa trẻ Vân gia phải ở vị trí thứ nhất."
Vân Bỉnh Tiến tức đến nỗi bữa sáng cũng không ăn nổi, ông vừa đi ra ngoài một chuyến mà sao ai cũng thay đổi hết thế.
Nghĩ xong ông lại bật máy tính bảng ở bên cạnh lên, bấm vào phòng phát sóng trực tiếp đang được yêu thích nhất, lập tức nhìn thấy hình ảnh con gái đang xách vali đi cùng mọi người ra khỏi khách sạn.
Nhìn thấy mắt mày quen thuộc cùng với nụ cười nhàn nhạt trên mặt con gái, Vân Bỉnh Tiến ngẩn ra, đã bao lâu rồi ông không thấy con gái mình cười như vậy?
Cô con gái bé bỏng đòi ông ẵm bế khi còn bé bỗng chốc lớn lên, cách ông càng ngày càng xa, vừa gặp mặt liền cãi nhau, trên mặt cũng không nhìn ra vẻ thân thiết nào.
Nghĩ đến vợ mình nói mấy hôm nay con gái đều ở nhà, cũng là nụ cười như thế này sao? Vân Bỉnh Tiến vừa có chút ghen tị vừa có chút tức giận.
Nhìn chiếc vali trên tay con gái, đứa con gái kiều khí của ông từ khi nào có thể tự mình xách một chiếc vali vừa to vừa nặng như thế chứ?
Không được, ừm, làm đúng nên được biểu dương.
Vân Bỉnh Tiến ngẩng đầu nhìn vợ và con trai đang tập trung tặng quà, sau đó không một tiến động bắt đầu đăng ký tài khoản, nạp tiền.