Mượn Giống

Chương 50: Cầm thú




Phục Hoa không kịp tự hỏi cô xuất hiện trong phòng Hạng Huân bằng cách nào, đại não bị tầng tầng khoái cảm chồng chất chiếm cứ. Cô duỗi tay nắm tay Hạng Huân muốn kêu cậu chậm một chút, nam sinh lại đè lại mông cô, hung hãn đâm Phục Hoa không ngừng.

Linh hồn cô cũng bị đâm nát rồi, cổ họng phát ra tiếng nức nở dài, bụng nhỏ run run, dâm thủy bắn ra ngoài.

Tiểu huyệt co rút mạnh mẽ, Hạng Huân bị kẹp cũng bắn vào trong cô.

Cậu ôm Phục Hoa đi tắm. Hạng Chấn với quầng thâm mắt lúc này cũng đi từ trong phòng ra, thấy cả người Phục Hoa trần trụi nằm trong ngực Hạng Huân. Hoa huyệt còn nhỏ từng giọt tinh dịch trắng ngà xuống sàn.

"Cái ĐM!" Hạng Chấn trừng mắt cướp lại cô, "Cầm thú!"

Hạng Huân theo vào phòng tắm, cậu đứng trước bồn rửa tay đánh răng. Hạng Chấn ôm Phục Hoa đến vòi hoa sen tắm rửa, tắm được một nửa, anh đã đè cô lên tường thao.

Phục Hoa giữ đầu Hạng Chấn kêu: "Ông xã......"

Hạng Huân cầm khăn lau miệng, quay đầu nhìn anh, không mặn không nhạt nói: "Cầm thú."

Hạng Chấn vỗ mông Phục Hoa, đâm về trước mười mấy cái. Hai mắt Phục Hoa trợn trắng, cô giữ tay anh nhưng lại không thốt ra lời.

"Được, không làm nữa." Hạng Chấn ngoài miệng thì dỗ dành, nhưng lại cúi đầu cắn lên ngực cô, bụng dưới tựa như máy đóng cọc thâm nhập vào hạ thân Phục Hoa, đến khi cô sắp bị khoái cảm làm cho điên đảo mới chịu bắn ra.

Hạng Huân thay quần áo xuống lầu mua bữa sáng. Hạng Chấn thì ôm Phục Hoa ra ngoài, mặt cô ửng hồng, hai mắt nhắm chặt, cô đã ngủ rồi.

Hạng Chấn mang cô về phòng của mình. Sau khi chỉnh lại nhiệt độ điều hòa mới đóng cửa đi ăn sáng.

Trên bàn còn có một cái túi, anh tưởng bên trong là đồ ăn. Tới khi mở ra nhìn mới biết là que thử thai, nhìn qua có tầm mười mấy cái.

"Mua cái này làm gì?" Hạng Chấn cúi đầu cắn bánh bao, "Lần trước thử rồi, không có."

"Lần trước?" Hạng Huân hỏi, "Khi nào?"

Hạng Chấn uống miếng nước: "Nửa tháng trước."

Anh quét mắt nhìn Hạng Huân, bày ra vẻ mặt ghét bỏ: "Đẹp chứ không xài được."

"Lời này tặng cho anh mới đúng." Hạng Huân rửa sạch tay xong xuôi, cậu đặt túi lên bàn, cầm chìa khóa đi ra cửa.

Buổi sáng cậu không bận, nhưng buổi chiều phải đi dạy học sinh. Sau khi Hạng Huân lái xe trở về nhà thuê, cậu đơn giản cầm vài bộ quần áo và máy tính ra ngoài. Khi đi ngang qua cửa hàng bán hoa còn mua một bó hoa hồng đỏ.

Tới tận 4 giờ chiều Phục Hoa mới tỉnh, vì đói mà tỉnh.

Hai đùi vừa đau lại vừa mỏi, cô đỡ tường đi vào toilet, rửa mặt xong mới phát hiện cả người mình không có mảnh vải che thân. Từ cổ đi xuống in đủ loại dấu hôn, trên ngực còn có dấu răng không rõ là của Hạng Chấn hay Hạng Huân.

Đầu cô như muốn vỡ ra, vừa nhớ tới những hình ảnh điên cuồng hỗn loạn tối qua, chân cô lại muốn phát run.

Cô đi vào phòng mặc quần áo, sau đó đi tới phòng bếp tìm đồ ăn. Phục Hoa thấy trên bàn có một bó hoa hồng đỏ rất đẹp cùng với một cái túi. Cô mở ra nhìn, bên trong là mười mấy que thử thai.

Lần trước cô thử rồi, chỉ có một vạch.

Thậm chí Phục Hoa còn ngồi trên bồn cầu ngây ngốc một lúc lâu. Cô còn tự hỏi liệu có phải do cô từ chối Hạng Huân cho nên thượng đế mới trừng phạt cô, để cô không có cách nào có con hay không.

Cô buông túi đi tới tủ lạnh, bên trong có một phần cơm trưa, phía trên còn được dán giấy nhớ, là nét chữ của Hạng Huân.

【Uống nước ấm xong thì ăn.】

Trái tim Phục Hoa bỗng dưng cảm thấy ấm áp. Sau khi hâm nóng lại phần cơm kia, cô đi tới máy lọc nước tự rót cho mình một ly nước ấm. Môi cô có chút rát, không biết là do tối quá bị hôn quá nhiều hay là do Hạng Huân cắm quá độc ác.

Phần cơm trưa này không biết Hạng Huân mua ở đâu, chay mặn phối hợp, hương vị đầy đủ, còn có cả tôm đã được bóc sẵn vỏ mà cô thích.

Ăn xong, Phục Hoa dọn dẹp lại phòng bếp sạch sẽ. Nhớ tới cái túi trên bàn kia, cô do dự một lát, cuối cùng vẫn cầm một que thử thai đi vào toilet.

Khi Hạng Huân mở cửa tiến vào, thấy trong phòng ngủ và phòng bếp không có ai, cậu lập tức vặn cửa toilet.

Phục Hoa ngồi trên bồn cầu, ngơ ngác nhìn chằm chằm que thử thai trong tay.

Hạng Huân đi qua, rũ mắt nhìn theo.

Hai vạch.

Phục Hoa thấy cậu, không biết có phải do quá mức kích động hay không, đột nhiên đứng lên ôm lấy cậu.

Giọng cô run run, nước mắt lưng tròng.

"Hạng Huân, chị... Chị mang thai rồi."