Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã

Chương 48





Đám học sinh LL nhanh chóng vây lấy tôi. Tôi đứng giữa vòng vây của nhiều chiếc áo khoác màu trắng. Một tên trong số chúng lên tiếng:
-Trường CB mà lang thang gì ở đây mày? thích chết hả thằng kia?
-Thằng Bảo là thằng nào? – Tôi hỏi.
-Là tao đây thích giề? – Tên đứng đối diện tôi lên tiếng

-Oh..! vậy ra là mày àh? nói coi hôm qua mày làm gì bạn tao?
-Tao làm gì bạn mày? ý mày nói đám CB hôm qua đến đây á hả - Hắn vừa nói vừa gật gật cái đầu rất là vênh váo.
-mày đã làm gì? – tôi gằn từng tiếng.
-hahaha… tao chỉ đuổi bọn nó đi thôi,giờ mày muốn gì? Trả thú àh? á há há – Hắn cười phá lên.
-Mày mà nói một câu nữa coi chừng tao bẻ răng! – tôi cảnh cáo.
-A đù… ghê bây! Tao cứ nói đó, mày làm gì tao.. mà công nhận mông em kia cũng mẩ… A A A!
Không để hắn nói hết câu, tôi nhanh tay đưa tên chụp lấy một cái răng cửa của hắn vặt một cái thật mạnh. Chiếc răng bật khỏi lợi làm hắn ôm miệng kêu la thấu trời. mồm mép bắt đầu máu me be bét. Trong lúc cả đám xung quanh đang còn chưa khỏi kinh hoàng, tôi ném cái răng của tên Bảo trong tay về phía sau rồi lẩm bẩm “Let’s dance!”. Sau câu nói là một pha phi thân về phía trước, dùng đà và toàn lực cánh tay ra một chỏ thật mạnh vào mặt tên Bảo khiến hắn bật ngửa, Máu mũi lại song hành cùng máu miệng chảy ra ngay sau đó.

Một thoáng kinh hoàng đã qua là một sự giận dữ tột độ của đám đàn em tên Bảo Khùng. Chúng nhất loạt xông lên. 3 tên LL phía trước tôi cùng nhất loạt đá một lúc khiến tôi không kịp né đòn chỉ kịp rụt tay lại đỡ ngực. Trúng 3 đạp cùng một lúc, tôi bật ngửa văng ra sau tầm mấy mét. Nhanh chóng bật dậy đánh trả, tôi lao thẳng đến đám học sinh trường LL với ánh mắt đỏ ngầu giận dữ. lần trước đánh với đám DT tôi dùng Judo với đô vật có thể đúng là hơi vô ích. Nhưng lần này, với hổ hình thì đây lại là một chuyện khác. Tôi lợi dụng đà chạy tới nhảy lên đáp chân trái vào đùi một tên LL rồi dậm đà nhảy lên lần nữa, đồng thời co đầu gối nhắm thẳng vào giữa mặt thằng tiếp theo. Trúng đòn quá nhanh và mạnh khiến thẳng nhỏ ngã ngửa nằm ôm mặt. ngay lập tức là 2 tên lao vào đấm đá lia lịa, tôi vừa gạt, vừa né, vừa đỡ đòn rồi lựa đúng lúc, nhảy lên cao rồi tung song cước ra cùng một lúc tặng mỗi thằng một hit khiến chúng văng người ra sau ngã ngửa xuống đất. Tôi nhanh chóng bật dậy là tiếp tục cuộc chinh phạt không khoan nhượng của mình.
Quả đúng là hổ hình sử dụng có hiệu quả hơn rất nhiều, Tôi nhanh chóng hạ gần hết những thằng xung quanh khiến chúng lắn lê bò càng.
Hổ hình giúp tôi phân chia đều sức lực vào toàn bộ cơ thể giúp cho sức chịu đựng được tăng lên khá hiệu quả. Cách di chuyển nhịp nhàng và uyển chuyển vwuaf lanh lẹ, vừa đẹp mắt cũng khiến tôi trở nên nguy hiểm hơn rất nhiều.
Chiến thắng gần như sắp nằm trong tay tôi thì bỗng tên Bảo vừa nãy đã xuất hiện trở lại sau một lúc đi vào phía sau trường. Miệng và mũi tên này vẫn đỏ lòm máu me. Hắn trở lại với một bao tải toàn là tuýp sắt. Hắn Rút ra 2 ống rồi lao vào tấn công tôi lia lịa một cách điên khùng. Đàn em của hắn xung quanh cũng xúm lại nhặt mỗi thằng một ống rồi bao vây tôi lại. Tôi rơi vào tình trạng bất lợi, tay không không thể nào đỡ được những đòn vụt mạnh từ những ống tuýp sắt đó.
Tôi bị đánh lia lịa vào người đau điếng. một tên nhắm thẳng vào chân tôi và đánh một cái thật mạnh tưởng chừng như làm gẫy cả ống chân. Tôi đau thấu trời, Khụy người xuống. Ngay sau đó, thằng Bảo lao lên nhắm thẳng dầu tôi mà bổ xuống. Mặc dù đau nhưng tôi cũng kịp thời thấy được nguy hiểm, tôi nhanh chóng đưa tay tóm lấy ống tuýp. Giật về phía mình kéo thêm cả tên Bảo. Hắn chúi người về phía tôi và tôi nhanh chóng tung ra một đòn đấm vào mặt hắn và cướp được ống tuýp. Tôi tiếp tục đứng dậy ngay sau đó. Với ống Tuýp trong tay, tôi tạm xem đây là một thanh katana, tiếp tục lao lên phía trước đơn thân độc mã chinh phạt đối thủ. Một khi sử dụng kĩ năng của thầy hayabusa bạn cha tôi về kiếm thuật. Lập tức tôi như trở thành một con người khác. Tôi điên cuồng chặt chém một cách tàn ác nhất có thể. Quẩy được một lúc thì cuối cùng gần 2 chục thằng cũng lằm la liệt dưới chân tôi rên la đau đớn, ném ống tuýp xuống đất, tôi thở dốc một cách khó khăn, Vừa đúng lúc kiệt sức.

Ở phía những dãy phòng học bỗng từng đoàn, từng đoàn người giận dữ lao xuống chố tôi. Lần này không chỉ còn là 2 chục mà là 4 chục… không, 5 chục hoặc hơn nữa… Rất đông người từ phía xa đang ầm ầm kéo đến… Tôi hiên ngang đút tay vào túi, trừng mắt nhìn về phía chúng. Đám đông hơi khựng lại trước ánh mắt của tôi, chúng vừa tỏ ra tức giận, vừa tỏ ra kinh hãi trước khí thế hừng hực sát khí trước mặt…
Một tên trong đám LL lên tiếng:
-Mày!... thực ra là thằng nào?
-Date Ryu của CB… nhớ cho kĩ vào… - Tôi nhếch mép.