Trong phòng ngủ của Thế Hoằng, Thế Hoằng vẫn mặc đồ dự tiệc mà ngồi trên ghế sofa, mắt nhìn về phía phòng tắm đang bật điện sáng. Bên trong phòng tắm là Bình An, vậy nên Thế Hoằng nhìn về hướng đó thì vừa thấy kích động lại vừa thấy ngại ngùng.
Hiện tại bữa tiệc vẫn chưa kết thúc, Thế Hoằng đã lấy lý do không khỏe để vắng mặt rồi bảo quản gia và trợ lý tiếp đãi các vị khách.
Cửa phòng tắm mở ra, Bình An bước ra ngoài thì liền đi lên giường, chùm chăn kín mặt rồi giả vờ ngủ, không hề để ý đến Thế Hoằng. Thế Hoằng thấy vậy thì mỉm cười, anh biết cô đang thẹn thùng nên ngại nhìn mặt anh.
Anh cũng không trêu chọc cô mà liền vào phòng tắm tắm rửa, cô ở bên ngoài nghe thấy tiếng nước bên trong phòng tắm thì mới bỏ chăn ra rồi từ từ ngồi dậy. Nhớ đến chuyện anh ôm rồi hôn lên trán cô lúc nãy, cô vẫn không khỏi bối rối, ngượng ngùng. Sau đó, cô lại suy nghĩ: Tại sao anh ấy lại hôn mình chứ? Thật sự là thích mình rồi sao?
Bình An càng nghĩ càng cảm thấy kích động, thế nhưng cô cũng không thể tránh khỏi hoang mang, bị một nhân vật phản diện thích thì nên xử lý thế nào?
Dù không muốn nhưng Bình An vẫn phải thừa nhận rằng mình có chút rung động với Thế Hoằng. Thế nhưng lý trí đã nhắc nhở rằng cô tuyệt đối không thể đáp lại tình cảm của anh. Bởi vì:
Thứ nhất: Cô muốn thích một người tốt, mà Thế Hoằng là một nhân vật phản diện, lại còn thường đánh đập em trai mình.
Thứ hai: Thế Hoằng là người trong truyện, cô và anh không cùng sống trong một thế giới, hai người dù có yêu nhau thì cũng không thể ở bên nhau, cô còn phải quay về thế giới của mình nữa.
Tuy nhiên, muốn quay lại thế giới của mình thì Bình An phải hoàn thành được nhiệm vụ cứu vớt nam chính, giúp anh ấy tránh khỏi con đường hắc hóa. Bình An lại cảm thấy mình đã giúp đỡ nam chính khá nhiều lần rồi, thật không biết phải giúp đỡ thêm bao nhiêu lần nữa thì cô mới có thể trở về đây?
Thắc mắc điều này, cô bèn gọi hệ thống 001: [Ê hệ thống, phải giúp đỡ nam chính trong bao lâu nữa thì tôi mới có thể hoàn thành nhiệm vụ?]
Hệ thống 001 liền trả lời: [Đến khi anh ấy hoàn toàn không còn khả năng hắc hóa, cô mới có thể quay về.]
Nghe thấy vậy, Bình An không khỏi phiền muộn. Cô lại hỏi hệ thống: [Vậy bây giờ tình trạng của nam chính như thế nào? Anh ấy vẫn đang bình thường chứ chưa có dấu hiệu hắc hóa đúng không?]
Không ngờ rằng, hệ thống 001 lại báo cho cô biết một tin xấu: [Vì một số vấn đề nên hiện tại vẫn chưa thể xác định được. Tôi nghi ngờ rằng việc này là do có một hệ thống khác đã can thiệp, ngăn cản tôi kiểm tra mức độ hắc hóa của nam chính. Tuy nhiên cô đừng lo, tôi sẽ sớm giải quyết được vấn đề.]
Bình An nghe đến đây thì liền cảm thấy bất an. Hệ thống bảo cô đừng lo, nhưng cô cứ cảm nhận được có gì đó rất nguy hiểm, đáng sợ.
Hệ thống 001 lại bảo: [Vừa nãy cô đã hoàn thành nhiệm vụ, bây giờ cô đã muốn nhận phần thưởng chưa?]
Bình An đang lo lắng nên cũng không háo hức mấy trước phần thưởng, nhưng để tâm tình tốt lên nên cô bèn ném mấy chuyện phiền não ra sau đầu, sau đó nói với hệ thống: [Có, tôi muốn nhận luôn.]
Vừa nói xong, trước mắt cô liền hiện lên ba hộp quà. Cô tùy tiện mà chọn hộp ở giữa, hệ thống liền lên tiếng chúc mừng: [Xin chúc mừng, cô đã trúng được một “tấm vé quay trở về quá khứ”!]
[Vé quay trở về quá khứ?] Bình An kinh ngạc hỏi hệ thống, [Là quay về quá khứ trong thế giới thực của tôi hay là thế giới này?]
[Là thế giới này.]
Nghe hệ thống nói vậy, hứng thú trong lòng Bình An liền bay sạch. Cô nói với hệ thống: [Tôi không cần tấm vé này đâu, quay trở về quá khứ của thế giới này đâu có gì thú vị chứ.]
[Nhưng đây là phần thưởng, cho nên cô cứ nhận, nhận xong không cần dùng cũng được.] Hệ thống nói xong thì một chiếc vé chợt xuất hiện trong không trung rồi rơi xuống giường.
Bình An dù không có ý định dùng chiếc vé nhưng vẫn nghe theo hệ thống mà nhận lấy nó, đút nó vào trong túi quần. Sau đó, cô liền nằm xuống giường rồi cố gắng ngủ. Vì không muốn chạm mặt Thế Hoằng, cho nên cô quyết định phải ngủ trước khi anh từ phòng tắm đi ra ngoài.
Kết quả như ý muốn, cô đã nhanh chóng đi vào giấc ngủ. Đến khi Thế Hoằng tắm xong và ra ngoài, cô đã ngủ say trên chiếc giường của anh.
Anh không khỏi có chút hụt hẫng, vốn dĩ muốn tắm xong sẽ ra ngoài nói chuyện với cô mà cô lại ngủ rồi. Anh đành đi đến bên giường rồi hôn nhẹ lên trán cô, sau đó nhỏ giọng nói với cô: “Chúc em ngủ ngon.”
Sáng hôm sau.
Khi Thế Hoằng thức dậy thì Bình An vẫn còn đang ngủ. Anh bèn nhẹ nhàng bước vào nhà vệ sinh rồi lại nhẹ nhàng đánh răng rửa mặt, sau đó thì rón rén rời khỏi phòng để không làm phiền đến giấc ngủ của Bình An.
Sau khi rời khỏi phòng và xuống dưới tầng, Thế Hoằng liền vào phòng ăn ăn sáng. Đến khi ăn xong thì quản gia liền đi đến, báo cho anh về một số chuyện trong bữa tiệc ngày hôm qua. Trong đó có một chuyện khá quan trọng, đó là ông chủ của một công ty giải trí đã để ý tới Bình An và muốn cô gia nhập vào công ty của ông ấy.
Thế Hoằng lại không muốn cô vào giới giải trí, mà anh cũng có cảm giác rằng hiện tại cô chưa có ý định trở thành người của công chúng. Nhưng nếu có một ngày cô thật sự muốn trở thành người nổi tiếng, vậy thì dù không thích nhưng anh vẫn sẽ tôn trọng mong muốn của cô và giúp đỡ cô. Còn bây giờ, anh không do dự gì mà thẳng thừng bảo quản gia từ chối lời mời của ông chủ kia.
Tuy nhiên, vì hôm qua có vài người đã quay video cảnh Bình An vừa đàn vừa hát rồi đăng lên mạng, cho nên hôm nay đã có rất nhiều cư dân mạng đang tìm kiếm thông tin của cô.
Trong video, cô vô cùng xinh đẹp lại có giọng hát ngọt ngào, bài hát mà cô hát thì vô cùng hay, nghe một lần đã khiến người khác ghi nhớ giai điệu. Ở gần cuối video, cô còn nói bài hát là do cô tự sáng tác, thế nên cư dân mạng đang khen cô hết lời, nói cô vừa xinh đẹp, vừa đàn giỏi, vừa hát hay lại còn biết sáng tác, đúng là một người vô cùng tài năng. Quan trọng là cảnh tượng Thế Hoằng cầm mic cho cô để cô vừa đàn vừa hát đã khiến các cư dân mạng không khỏi thổn thức. Họ nói rằng anh và cô giống như hoàng tử và công chúa, trông rất xứng đôi vừa lứa. Đến cảnh anh kéo cô rời khỏi nơi tổ chức tiệc, cư dân mạng lại càng “quắn quéo”, tuyên bố sẽ trở thành fan couple của hai người.
Khi Bình An thức dậy thì đã hơn tám giờ, Thế Hoằng đã đi làm từ lâu.
Bình An dự định sau khi ăn sáng xong thì sẽ rời khỏi biệt thự rồi hóa trang thành Lê Thị Xúi, sau đó thì mới quay về biệt thự. Nhưng sau khi xuống dưới tầng ăn sáng xong, cô lại chạm mặt Vân San.
Có vẻ sau những chuyện ở bữa tiệc tối hôm qua, trạng thái của Vân San cực kỳ tệ. Sắc mặt cô ấy hơi nhợt nhạt, hai mắt cũng hơi thâm, vẻ mặt khi nhìn Bình An thì u ám, cứ như là Bình An đang thiếu nợ cô ấy vậy.
Bình An không định để ý đến cô ấy, cô không muốn mất thời gian nên liền ngó lơ cô ấy rồi lên tầng, định mang theo một ít đồ cần thiết để rời đi. Thế nhưng, cô ấy lại ngăn cô lại rồi hỏi: “Chắc là cô đắc ý lắm nhỉ?”
Bình An thật sự phát mệt với Vân San, cô hỏi cô ấy: “Đắc ý cái gì?”
“Đắc ý vì cư dân mạng đang nhiệt tình khen ngợi cô, đắc ý vì bọn họ còn ủng hộ cô và anh Hoằng đến với nhau.” Giọng nói Vân San lộ vẻ không cam lòng.
Bình An nghe cô ấy nói thì cũng không quá bất ngờ, tối qua cô đã thấy vài vị khách quay video khi cô đang biểu diễn, cho nên cô liền đoán ra rằng video đó đã được đăng lên mạng và nhận được sự chú ý của mọi người. Thế Hoằng lại cầm mic cho cô, còn kéo cô rời khỏi bữa tiệc, cho nên mọi người đương nhiên sẽ cảm thấy cô và anh đẹp đôi. Những chuyện này hoàn toàn nằm trong dự đoán của cô, cho nên cô chẳng có chút mảy may ngạc nhiên nào.
Vân San lại lên tiếng: “Cô nói đi, cô đang có mục đích gì?”
Bình An liền nhíu mày, thầm nghĩ Vân San đúng là phiền phức. Vân San lại hỏi: “Cô muốn nổi tiếng nên mới tiếp cận anh ấy, phải không? Hay cô thậm chí còn có tham vọng xa hơn, muốn trở thành bà chủ nhà họ Nguyễn?”
Vân San đã lên mạng để tìm kiếm thông tin của Bình An nhưng không nhận được kết quả gì. Trong khi Bình An đã nhờ một video mà nhận được sự chú ý, nhưng Vân San và cả các cư dân mạng cũng vẫn chưa tìm kiếm được một chút thông tin gì của cô, ngay cả tài khoản mạng xã hội cũng không tìm thấy. Vì vậy, Vân San cảm thấy cô có gì đó không bình thường, cô ấy nghi ngờ cô có mục đích nên mới tiếp cận Thế Hoằng.
Sau đó, cô ấy lại hỏi cô mấy vấn đề như cô và Thế Hoằng tại sao lại quen nhau, quen nhau như thế nào. Cô liền mất kiên nhẫn mà cau mày, nói với cô ấy: “Im miệng đi, cô xem phim nhiều quá nên ảo tưởng quá độ à? Đúng là khiến người khác mắc mệt!”
Nói rồi, Bình An liền lướt qua Vân San rồi đi lên tầng, nhưng Vân San lại một lần nữa giữ cô lại rồi bảo: “Cô không nói cho tôi biết ý đồ của cô cũng chẳng sao, dù gì thì cô chắc chắn cũng sẽ chẳng đạt được mục đích. Cô chỉ dựa vào khuôn mặt xinh đẹp cùng một chút tài năng thì vĩnh viễn cũng không trèo cao được, cô và anh Hoằng không phải người cùng một thế giới đâu.”
Nghe đến đây, Bình An vừa thấy phiền lại vừa thấy khó chịu, cô quay lại mà lừ mắt nhìn Vân San. Vân San lại tiếp tục: “Hôm qua là sinh nhật anh Hoằng, nhưng cô lại không hề chuẩn bị kỹ càng cho bản thân. Trên người không có mùi nước hoa, trang điểm cũng không kỹ, những món đồ trang điểm trên gương mặt cô cũng có vẻ là đồ bình dân, cả chiếc váy cô mặc trên người cũng chẳng phải đồ đắt tiền lắm. Chỉ có trang sức đeo trên người là đáng giá, nhất định là đồ mà anh Hoằng tặng cho, có phải không?”
Vân San vẫn không ngừng nói: “Tôi không hề có ý chê bai hay khinh miệt cô, tôi chỉ nhắc nhở cho cô biết rằng cô không phù hợp với anh Hoằng. Cô đừng có mơ mộng, hãy thực tế một chút đi, dù cư dân mạng đang ủng hộ nhưng hai người cũng sẽ chẳng đến được với nhau đâu.”
Nói đến đây, Vân San cứ tưởng rằng bản thân đã đả kích được Bình An, nhưng không ngờ Bình An lại phản bác: “Thứ nhất, tôi và Hoằng chỉ là bạn bè bình thường, tôi cũng chẳng hề có suy nghĩ “trèo cao” như cô nói. Thứ hai, nếu tôi thật sự muốn ở bên cạnh Hoằng thì cô cũng chẳng có quyền gì mà lên tiếng. Cái gì mà “không cùng một thế giới”? Tôi và anh ấy hiện tại đang sống trong cùng một thế giới đấy, “quý cô ở nhờ" ạ.”