*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cảm ơn bạn gì đó đã quan tâm, nhưng muốn giục mình ra chương thì đến nhà mình ở Wattpad mà nói nhé
Chương 49 Trong lúc làm tình cưỡng ép tiểu thiếu gia ngạo kiều gọi chồng (phòng Cố tiểu công play, H, bụng to play)
Tác giả: Dục Hiểu
Editor: bevitlangthang
Beta: Trẫm chứ ai!!
Trước đây cho dù ** điên cuồng đến mức nào, hai người cũng không xưng hô kiểu vậy, bây giờ bị Cố Thừa Vọng hôn lỗ tai, giọng điệu ôn nhu gọi hai chữ 'vợ ơi', sao Diệp Ngôn Tích có thể không động tâm cho được, trong phòng của hắn không có máy lạnh, tuy rằng buổi tối không nóng như ban ngày, nhưng Diệp Ngôn Tích vẫn đổ mồ hôi ướt đẫm, ngay cả đại não cũng bắt đầu chậm chạp.
(Ban đầu tui cũng định để lão bà với lão công nhưng sau khi suy xét một hồi thì thuần Việt nghe vẫn thuận mắt hơn mọi người ạ ?)
"Đừng... Đừng hôn..."
"Vợ." Cố Thừa Vọng vẫn kiên nhẫn gọi bằng xưng hô này, cảm thấy lỗ tai bị hôn của mình ngày càng nóng, Diệp Ngôn Tích khó nhịn nhắm mắt lại, thở ra hơi càng thêm nóng rực.
"Ừ... Nóng quá... Đừng dựa vào gần như vậy..."
"Gọi 'chồng' đi rồi anh sẽ xích ra một chút."
"Không muốn..." Diệp Ngôn Tích đương nhiên không kêu hai chữ này ra được, không phải không muốn mà cảm thấy quá xấu hổ, Diệp thiếu gia cậu trâu bò như Cố Thừa Vọng còn không sợ, nhưng đối với hai chữ này thì đặc biệt ngại ngùng ???.
Diệp Ngôn Tích không chịu kêu, tay Cố Thừa Vọng chậm rãi từ trên bụng mò vào trong quần, nắm lấy tính khí của cậu, vừa vuốt ve vừa âu yếm.
"A ha... Đừng đụng chỗ đó... Ừm ô..."
"Bảo bối, em vẫn luôn gọi anh là Cố Thừa Vọng, vào thời điểm này nên đổi xưng hô nào dễ nghe một chút, hửm?"
Ngay cả sau khi ở bên nhau, Diệp Ngôn Tích vẫn gọi cả họ và tên của hắn, tuy Cố Thừa Vọng không để ý, nhưng cảm thấy nếu đổi xưng hô thì chắc chắn sẽ tăng thêm tình thú.
Rất nhanh cậu nhóc của Diệp Ngôn Tích bị Cố Thừa Vọng sờ đến ướt, hai thân thể dính sát nhau càng đổ mồ hôi như mưa, Diệp Ngôn Tích ngửi thấy mùi mồ hôi trên người Cố Thừa Vọng thì dễ dàng ý loạn tình mê, có thể cảm nhận được đối phương phát ra khí nóng, so với mình thì còn nóng hơn, hai khí cụ cương cứng chọc ở bên hông mình, nhảy dựng làm kích thích thần kinh của mình.
Không khí vốn đã oi bức sau khi nhiễm thêm hương vị sắc tình càng làm cho thân thể người ta trở nên khô nóng, nhưng chỉ có thể phát tiết tình dục mới có thể giảm bớt cái nóng dị thường này. Hơn nữa trong phòng đều là mùi của Cố Thừa Vọng, tim Diệp Ngôn Tích không kiềm được mà đập nhanh.
"Em có thể gọi tên anh mà...a... Đừng sờ phía dưới... Ướt rồi... Ừ... a... Còn có thể gọi anh là đồ khốn... ngu ngốc..."
"Chậc." Cố Thừa Vọng tiếp tục số xuống dưới, sờ đến hoa huy*t ướt đẫm của Diệp Ngôn Tích, nhéo âm hạch rồi khẩy khẩy vài cái, "Em gọi anh như vậy thì cũng tình thú đó, nhưng mà bảo bối à, nếu như em kêu anh là ' chồng ' thì chắc chắn anh sẽ càng có cảm giác."
Quần trực tiếp bị Cố Thừa Vọng cởi xuống chân, bụng đã to đến mức áo thun không thể hoàn toàn che dấu, nhưng chẳng ai nghĩ rằng một nam sinh lại có thể mang thai, cho nên cũng không có người hỏi hoặc là nhìn nhiều, Cố Thừa Vọng cũng không biết người nhà mình có phát hiện cái gì hay không, chỉ thấy bọn họ đều rất thích Diệp Ngôn Tích, định chờ hai ngày rồi ngả bài luôn.
"A a... Đừng cọ... Ngứa lắm..."
"Tiểu Vọng, tụi em ngủ rồi sao?"
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên có người gõ, giọng nói Cố Thừa Nguyệt truyền từ bên ngoài truyền đến.
Nghe thấy giọng nói, Diệp Ngôn Tích lập tức cắn môi, Cố Thừa Vọng buông bàn tay đang vuốt ve cậu ra, đắp chăn cho DIệp Ngôn Tích, sau đó đi mở cửa.
"Chị, sao vậy?"
"Sao cả người em toàn đổ mồ hôi vậy? Hai đứa quên lấy quạt, cũng không không biết đi ra mà lấy."
"Em biết rồi." Cố Thừa Vọng nhận lấy quạt từ trong tay Cố Thừa Nguyệt, là một cây quạt cũ không quá lớn, bởi vì ngày thường Cố Thừa Vọng cũng không ở nhà, nên cái quạt này đều đặt ở trong phòng khách.
Lúc này Cố Thừa Nguyệt mới chú ý đến Diệp Ngôn Tích mặt phiếm hồng đang đấp chăn, không khỏi có chút kinh ngạc, "Trời nóng như vậy, sao tiểu Diệp còn trùm kín mít như vậy?"
"Không sao, có chút cảm nhẹ."
"Phải chú ý cơ thể, nếu hai đứa ngủ mà nóng quá, thì để tiểu Vọng ngủ dưới đất đi."
"Dạ." Diệp Ngôn Tích mỉm cười, đừng là nóng thật hơn nữa đầu sỏ gây chuyện cũng là Cố Thừa Vọng.
Cố Thừa Nguyệt đi rồi Cố Thừa Vọng lập tức khoá trái cửa, sau đó đi đến bên mép giường xốc chăn Diệp Ngôn Tích lên, sợ vợ mình bị ngợp chết. Để cây quạt ở cuối giường cắm điện xong, lúc này Diệp Ngôn Tích thoải mái không ít, hai người không kiềm được lại lăn cùng nhau.
"A a... Đừng ở bên ngoài nữa... Tiến vào nhanh lên!"
Hai con chim của Cố Thừa Vọng luôn cọ ở bên ngoài mà không chịu tiến vào, hai cái huyệt của Diệp Ngôn Tích ngứa không chịu được, thật là khó chịu... Muốn hai con ciu cùng nhau chọc vào...
(Lâu không đụng vào H cảm thấy ngượng lắm các mẹ ạ ?)
" Vợ ~..."
Nghe thấy giọng điệu tràn đầy chờ mong của Cố Thừa Vọng, Diệp Ngôn Tích liền biết hắn muốn gì, tuy khó có thể mở miệng được, nhưng để hắn cắm vào, vẫn cắn răng nói, "Chồng."
Thẹn thùng đến mức không dám nhìn chính mình, mặt đỏ đến mức như con tôm luộc, lấy tay che mắt mình lại nhẹ nhàng phun ra hai chữ, toàn thân Cố Thừa Vọng kích động đến mức run lên, "Bảo bối gọi lớn hơn một chút, anh nghe không rõ."
"Anh rốt cuộc có vào hay không!"
Diệp Ngôn Tích xấu hổ cho Cố Thừa
Vọng một cái tát trên mặt, lâu lắm rồi còn chưa đánh hắn vậy mà hắn dám khi dễ mình.
"Vợ cụa tui vẫn luôn thích bạo lực như vậy." Cố Thừa Vọng giống một con chó lớn uỷ khuất, nhưng dưới thân lại không chịu thua kém đem hai con ciu của mình cắm vào dâm huyệt ướt dầm dề.
"A a a a! Hai cây cùng một chỗ Sướng chết mất... A a!"
Lâu rồi Diệp Ngôn Tích không cảm nhận được hai con ciu cùng nhau cắm vào tiểu huyệt mình, hai tay lập tức ôm chặt lấy Cố Thừa Vọng, móng tay nhéo thịt, không nhịn được nói to ra, sợ tới mức Cố Thừa Vọng vội vàng hôn miệng cậu, đem âm thanh nuốt trở về.
"Ừ... ô... A a..."
" Vợ ơi sướng không?"
"A a... Rất sướng... Rất thoả mãn... Hai con *** thật lớn... *** tao bức thật căng a a..."
"Ngoan, vừa rồi em gọi chồng, vậy nên khen thưởng cho em." Cố Thừa Vọng nói xong, hai cây bắt đầu cùng vào cùng ra, cùng ra cùng vào, Diệp Ngôn Tích lập tức không nhịn được kêu dâm, sợ bị bên ngoài nghe được, đành phải dùng gối đầu che mặt của mình lại, giảm thấp âm lượng.
"Ừ a... chồng đâm sâu một chút... A a a!"
Quạt còn chuyển động, che dấu tiếng nước mơ màng, nhưng tiếng Diệp Ngôn Tình rên rỉ vẫn không ngừng tiết ra, gối đầu đã bị nước miếng của mình làm ướt, giường bắt đầu lung lay, Diệp Ngôn Tích ôm bụng của mình, thừa nhận Cố Thừa Vọng kịch liệt va chạm, hai chân bị kéo ra bởi vì bị thao quá mạnh nên nhiều lần đạp loạn, đột nhiên đá tới cây quạt ngay mép giường.
'Phanh' một tiếng rơi trên mặt đất, bởi vì nó đã có chút cũ rồi có nên quạt rất nhanh đã dừng quay, trong phòng lại một lần nữa an tĩnh, ai cũng không có tâm tư để dựng lên, tuy rằng sức gió hoàn toàn kém xa so với máy lạnh, nhưng quạt đã không hoạt động không khí lại một lần nữa nóng lên, Cố Thừa Vọng một bên rong ruổi trên người Diệp Ngôn Tích, mồ hôi chảy từ cái trán như đao tước tuấn lãng chạy dọc theo tới cằm, sau đó rơi ở trên bụng Diệp Ngôn Tích.
"A a... nóng quá... chồng ơi... Hai con *** nóng quá a a a!"
- -----------------------------
Nhìn truyện trong nhà tui lần lượt bị bê đi mà bùn ?
Tui chỉ cố gắng làm nốt bộ này xong tui sẽ nghỉ tay gác kiếm nha mọi người