Mười Cách Thoát Khỏi Bạn Cùng Bàn Biến Thái

Chương 4: Lê Khả




Tuần kế tiếp, kiếp sống chung bàn của Ngô Hiện Yêu và Lê Khả yên bình dị thường. Trừ những khi cần thiết giao tiếp, giữa cả hai căn bản không có bất kì tiếp xúc nào.

Không phải Lê Khả không muốn nói chuyện.

Mà là biểu cảm lãnh đạm rõ rành rành của Ngô Hiện Yêu khiến cậu chùn bước. Chưa bao giờ Lê Khả biết lấy lòng một người là chuyện khó khăn cỡ đó.

Đây là tật xấu từ thuở bé của Ngô Hiện Yêu.

Nhìn thì có vẻ nhiệt tình rộng rãi, nhưng thực tế lại máu lạnh và tàn nhẫn. Không chọc cô khó chịu, mọi thứ đều có thể.

Nhưng một khi khiến cô cảm thấy không thoải mái, không cần biết một giây trước thân mật bao nhiêu, giây tiếp theo nói ngó lơ thì sẽ ngó lơ thật. Có điều không phải phớt lờ hoàn toàn, nói chuyện thì cô vẫn đáp lại, nhưng đừng hòng tiến xa hơn. Làm cả đám hậm hực, tức mà không xả được.

Tình cảnh hiện tại, Lê Khả đang gặp phải loại tra tấn này.

Lê Khả không rõ, cậu cảm thấy rất tấm tức.

Từ nhỏ Lê Khả đã biết bản thân khi lớn có chút xinh đẹp quá mức. Con trai, xinh đẹp và tuấn tú không giống nhau.

Quá mức xinh đẹp, đặc biệt với một bé trai thì không phải chuyện tốt.

Cha mẹ Lê Khả bận rộn công tác, tuổi thơ cậu lớn lên cùng bảo mẫu. Không giống cha mẹ, bảo mẫu sẽ không tận tâm tận lực chăm sóc đứa trẻ. Hồi bé, xa cha mẹ suốt một tháng nên Lê Khả dở chứng bỏ cơm, bảo mẫu sẽ không vì thế mà dỗ cậu, chỉ cho là cậu không đói.

Để cha mẹ chú ý, Lê Khả bé nhỏ phát hiện chỉ khi bị bệnh thì mẹ mới quay về bên bé một đêm. Nghĩ vậy, bé bỏ cơm chiều tận hai ba ngày.

Cứ thế, Lê Khả gầy nhom so với nam sinh cùng tuổi.

Từ nhỏ bề ngoài của Lê Khả đã thu hút rất nhiều bé gái. Giáo viên cũng phá lệ thiên vị cậu. Dẫu vậy, Lê Khả vẫn bị các bé trai khác gây hấn năm lần bảy lượt.

Bởi vì bạn gái đều thích Lê Khả, nên dù là những đứa nhóc choai choai mới vài tuổi nhưng chúng đã hiểu được cảm giác ghen tị. Thế nên, cả bọn cùng nhau kết bè cô lập Lê Khả.

Ném đồ chơi, cặp sách của cậu,

Nhốt cậu trong WC,

Bắt sâu bỏ vào trong quần áo của cậu…

Vốn thiên vị Lê Khả, giáo viên cứ xử lý vụ việc bắt nạt hết lần này đến lần khác cũng dần mất kiên nhẫn. Đỉnh điểm là khi cha mẹ Lê Khả phát hiện con trai bị ăn hiếp nên tới trường học, kết quả giáo viên bị trừ tiền lương. Về phía Lê Khả, không chỉ phải chịu đựng những trò phách lối của bạn học, cậu còn phải nghe những lời khiển trách của giáo viên: “Sao các em ấy lại đánh em, em tự nghĩ nguyên nhân đi chứ? Không có lửa thì sao có khói.”

Từng câu chất vấn, so với những cú đánh nện trên người cậu, càng đau thấu lòng.

Loại chuyện này tất nhiên không dừng ở tiểu học, lên sơ trung chẳng qua là bước vào một tầng địa ngục khác.

Ý thức được chỉ có thể dựa vào chính mình, Lê Khả ăn cơm trở lại bình thường. Sức ăn cậu vốn không nhiều, hơn nữa ở tuổi dậy thì, chiều cao sẽ bắt đầu phát triển. Dần dần, vóc dáng cậu chênh lệch với bạn đồng trang lứa, một đôi chân dài nổi bật hơn hẳn mọi người. Nhưng vì dinh dưỡng đều đi nuôi chiều cao, Lê Khả gầy càng thêm gầy. Tuy có đi tập thể hình, nhưng suy cho cùng một người khó đọ nhiều người.

Dù tình hình đã khá hơn hồi nhỏ, nhưng vẫn có vài tên, điển hình là tên đô con kia, đến gây chuyện với cậu.

Lê Khả ghét đám nam sinh trong đầu chỉ toàn chuyện yêu đương nhăng nhít, đám nữ sinh ngu xuẩn càng ghét hơn.

Miệng thì nói thích, như thể thích cậu thì tiêu chuẩn của họ sẽ thượng đẳng hơn người.

Đẩy cậu vào vị trí của kẻ bị cô lập.

Đến lúc cậu bị đánh, một đám xúm vào hít hà tại sao lại như vậy.

Tại sao lại như vậy à?

Còn ai ngoài các người.

Một nam sinh xinh đẹp đến xuýt xoa bị nữ sinh săn tìm, giữa đám bạn cùng lứa sẽ có tồn tại gì? Khó nghĩ lắm sao?

Khi đủ loại lý do cướp bạn gái người khác đổ lên người cậu,

Đám nữ sinh thích cậu đang làm gì và đang ở đâu?

Họ chỉ khóc lóc chạy đi tìm giáo viên, hoặc xong việc đưa thuốc mỡ cho cậu.

Nực cười biết bao.

Ngoại trừ Ngô Hiện Yêu.

Lê Khả biết hôm Ngô Hiện Yêu ra mặt, cô không biết cậu là ai.

Thời điểm Ngô Hiện Yêu phát hiện cậu, cậu cũng nhìn thấy cô.

Thời điểm Ngô Hiện Yêu phát hiện bọn kia, Lê Khả không trông mong cô sẽ giúp mình.

Rốt cuộc, tuy cao ráo, nhưng dáng người Ngô Hiện Yêu lại nhỏ nhắn, cũng như một đôi mắt hạnh với đuôi mắt hơi cong mang vẻ thuần khiết và mỹ miều, trông cô chẳng giống người sẽ một chân quật ngã nam sinh.

Huống hồ phần lớn nữ sinh nhìn cậu bị đánh chỉ thét chói tai rồi đi tìm giáo viên.

Không có gan tới gần.

Thế mà Ngô Hiện Yêu lại bước đến,

Cô dũng mãnh dùng một chân quật ngã tên đô con,

Cô thoạt nhìn rất trấn định,

Nhưng thật ra cô đang sợ hãi,

Khoảnh khắc bàn tay được cô nắm lấy chạy về phía trước, rõ ràng Lê Khả cảm nhận được tay cô đang run rẩy.

Giây phút ấy, Lê Khả cảm giác trái tim của mình cũng run rẩy theo.

Cảm xúc quá đỗi xa lạ, cậu giật mình, đột ngột rút tay về.

Lát sau mới ý thức được dường như cô hiểu lầm, rằng cậu không cảm kích hành động xả thân vì nghĩa của cô.

Không chờ cậu mở miệng, Ngô Hiện Yêu đã trèo tường đi rồi.

Lên cao trung, dựa vào thành tích xuất sắc nhất năm học, Lê Khả chọn chỗ ngồi trong góc.

Như vậy sẽ không ai nhìn cậu.

Vẫn luôn, Lê Khả muốn biết nữ sinh kia rốt cuộc là ai.

Nhưng sau đấy lại nghe cô bị thôi học.

Lê Khả lâm vào áy náy tột độ.

Ngờ đâu ngày khai giảng đầu tiên cậu lại gặp được cô.

Cô thoạt nhìn tràn trề sinh lực xông lên cầu thang, dịu dàng nói xin lỗi với cậu. Lê Khả muốn hỏi tên cô, nhưng ngặt nỗi tốc độ cô quá nhanh.

Cô học cao nhị sao? Cô không bị thôi học thật sự tốt quá. Về sau tới khu này cậu sẽ gặp được cô nữa phải không?

Nghĩ đến học chung trường với cô đằng nào cũng sẽ có cơ hội chạm mặt, Lê Khả cứ lâng lâng. Nụ cười rạng rỡ nở rộ trên mặt cậu một cách tự nhiên.

Trở lại lớp, phát hiện bên cạnh có học sinh mới, tâm tình Lê Khả lại hỏng bét.

Cậu cố tình lạnh nhạt với đối phương, nào ngờ ngẩng đầu lại là cô!

Lê Khả cảm thán, hôm nay quả là một ngày hạnh phúc.

Suốt một buổi sáng, Lê Khả đắm chìm trong cảm giác vui sướng khó tin. Thời gian bữa trưa, cậu muốn mời Ngô Hiện Yêu cùng ăn cơm, nhưng cô đã chạy đi trước khi cậu ngỏ lời.

Tươi cười trên mặt Lê Khả lụi tàn, bầu không khí khôi phục lãnh đạm khi xưa.

Xong bữa trưa, Ngô Hiện Yêu đối với cậu càng thêm thờ ơ, Lê Khả không biết bản thân đã làm sai ở đâu. Cậu nhạy cảm phát hiện thái độ của Ngô Hiện Yêu trở nên dị thường lạnh nhạt với mình là từ sau giờ cơm trưa.

Kìm nén nội tâm thấp thỏm lo âu, Lê Khả chủ động mở miệng dò hỏi. Ấy vậy mà đáp lại cậu lại là nụ cười có lệ của Ngô Hiện Yêu.

Lê Khả cảm thấy hết sức ấm ức và khó hiểu. Cậu không hiểu tại sao biết được danh tính nam sinh kia rồi, Ngô Hiện Yêu lại trở mặt nhanh đến thế.

Kết quả, Lê Khả và Ngô Hiện Yêu chung đụng nhau trong một bầu không khí đè nén suốt một tuần.

Khoảng thời gian đó, tất cả thủ đoạn lấy lòng Ngô Hiện Yêu đều vô dụng, bởi cứ nhìn đôi mắt hạnh hững hờ của cô, trái tim Lê Khả chẳng khác nào bị dao cứa, cảm xúc thống khổ và thảm hại dâng trào nuốt chửng lấy cậu.