Mục Thiếu, Anh Đừng Quá Tự Đại

Chương 249




Editor: May

Trở lại studio lần nữa, vừa thấy người đàn ông bước tiến vào tới cửa, cả người Lạc Thần Hi liền rùng mình.

Mục…… Mục Diệc Thần?!

Cô nhất định là ngày hôm qua ngủ không ngon nên sinh ra ảo giác đi!

Mục đại thiếu sao có thể xuất hiện ở chỗ này?!

Canh Gia Đống bước nhanh đi tới, nhìn thấy Lạc Thần Hi, lập tức gọi cô tới.

“Hi Lạc, mau tới gặp qua Mục đại thiếu tổng giám đốc tập đoàn Mục thị. Mục đại thiếu, đây là người mẫu Trần Hi Lạc trang bìa hôm nay, khí chất cậu ta rất tốt lại chuyên nghiệp, tôi thực xem trọng cậu ta, hôm nay bên ngoài nhiều cô gái như vậy, đều là tới xem cậu ta.”

Lúc này Lạc Thần Hi mới xác định, đây không phải ảo giác của cô.

Không tình nguyện đi qua.

Cô dám dùng một trăm dĩa cá chua ngọt đánh cược, tên đàn ông này khẳng định không phải lâm thời nổi lên suy nghĩ tới thị sát.

Loading...
Khẳng định có mờ ám!

Buổi sáng lúc ra cửa, anh cũng không nhắc đến chuyện sẽ tới xã tạp chí Trend.

“Mục đại thiếu, thực vinh hạnh được gặp ngài.”

Lạc Thần Hi tận lực biểu hiện tự nhiên, nhưng vẫn là không khống chế được chính mình, giận trừng mắt nhìn người đàn ông này một cái.

Mục Diệc Thần mặt không đổi sắc, nhàn nhạt nhướng mày, “Trần Hi Lạc?”

Anh vươn tay phải.

Lạc Thần Hi sửng sốt một chút.

Canh Gia Đống dùng sức ho khan vài tiếng, trong lòng gấp đến độ muốn mệnh.

Ngày thường nhìn Trần Hi Lạc rất cơ linh EQ rất cao, sao vừa thấy được nhân vật lớn chân chính, liền trở nên ngây ngốc rồi.

Không thấy được Mục đại thiếu người ta đều chủ động muốn bắt tay với cậu ta sao?

Đây là vinh hạnh lớn bao nhiêu? Cậu ta lại có thể còn phát ngốc!

Nghe được tiếng ho khan của Canh Gia Đống, Lạc Thần Hi mới vươn tay, nắm với Mục Diệc Thần một chút.

Vốn định nhẹ nhàng chạm vào liền buông tay, ai ngờ, Mục Diệc Thần đột nhiên tăng lực, nắm chặt tay cô.

Qua vài giây mới buông ra.

Đầu ngón tay còn lén cào lòng bàn tay của cô một chút.

Canh Gia Đống cười ha hả nói: “Tôi nhớ ra rồi, ngày chung kết cuộc thi Hoa Phong đó, Hi Lạc thay Sao Trời lên sân khấu lãnh thưởng, còn không phải là Mục đại thiếu trao giải sao? Đây là duyên phận đó! Mục đại thiếu, mời ngài ngồi, trang phục dùng để quay chụp trang bìa hôm nay đều là tác phẩm của Sao Trời, nghe nói ngài rất thích thiết kế của cô ta, vậy hôm nay tới rất đúng rồi!”

Ông ta một lòng một dạ lấy lòng Mục đại thiếu, chỉ huy trợ lý và nhân viên công tác, vừa dọn ghế, vừa bưng nước trà.

Lạc Thần Hi nhìn người đàn ông được sao vây quanh trăng vây vào giữa, một bộ đại gia ngồi ngay ngắn ở dưới ô che nắng.

Trong lòng một vạn đầu ngực cỏ bùn lao nhanh qua!

Mục Diệc Thần sẽ không phải là muốn ở lại chỗ này xem cô chụp ảnh chứ?!

Sợ cái gì, tới cái đó.

Dàn xếp Mục đại thiếu xong, Canh Gia Đống cố ý gọi cô và Đoạn Vũ Ngưng vào một bên.

Trịnh trọng dặn dò: “Mục đại thiếu hiếm khi tới thị sát một lần, hai người nhất định phải biểu hiện thật tốt. Nếu có thể được Mục đại thiếu coi trọng, cũng rất có chỗ tốt cho tiền đồ của hai người, ngẫm lại tài lực cùng tài nguyên Mục thị! Xem ở các người đó!”

Canh Gia Đống âm thầm may mắn.

Hôm nay hai người mẫu tới chụp trang bìa phối hợp cực kỳ ăn ý, toàn bộ quá trình quay chụp đều thực thuận lợi.

Vừa lúc có thể cho Mục đại thiếu nhìn xem trình độ chuyên nghiệp của Trend!

Quay chụp bắt đầu lại lần nữa.