Mục Sư Và Lưu Manh

Chương 1




Tên khác: Nút áo vàng

Tác giả: W Tòng Tinh

Nhân vật chính: Lawrence Grimm x Traywick Wright (Công mục sư cổ hủ x Thụ lưu manh gây sự)

Tag: Ngắn, phương Tây, niên thượng, 1v1, HE

Số chương: 11

°°••♡••°°:*°°¨༺♡༻¨°°*:°°••♡••°°

Lawrence được bổ về một địa phương nhỏ để đảm nhiệm chức vụ tương tự như mục sư, hàng ngày truyền giáo cho dân chúng trong giáo đường, phân xử tranh chấp, lắng nghe nỗi phiền não của mọi người cũng như giải quyết những bất tiện trong cuộc sống của họ.

Anh hết sức tận tụy với công việc của mình, chỉ có một khuyết điểm duy nhất là:

Anh rất cổ hủ.

Từ nhỏ đến lớn anh đều nghiên cứu văn học cao thâm, cực ít giao tiếp với bạn bè, mỗi ngày đều thành tâm cầu nguyện trước khi ăn, làm việc nghỉ ngơi đúng giờ giấc, không rượu bia thuốc lá, cũng không làm bất cứ điều gì trái với quy định tôn giáo.

Giờ anh đã ba mươi tuổi nhưng vẫn thấy khó chịu khi mọi người công khai nói về tình dục, cũng không nghe lọt tai bất kỳ lời tục tĩu nào, tư tưởng này đã ăn sâu đến mức anh cho rằng giao hợp không nhằm mục đích sinh sản là điều không nên.

Vì vậy sau khi anh nhậm chức, quy định tôn giáo ở địa phương càng thêm nghiêm ngặt.

Còn Traywick thì hoàn toàn trái ngược với anh, là một tên lưu manh thực thụ.

Traywick luôn có hứng thú với tình dục.

Nhưng trước kia cậu phải học hành, còn bị mẹ quản thúc nên đành kìm nén dục vọng của mình. Khó khăn lắm mới trưởng thành, cậu thường xuyên theo đám bạn ra ngoài uống rượu hát hò, âm thầm cố gắng tìm cơ hội ngủ với ai đó.

Cậu còn lén giấu không ít đồ chơi và truyện khiêu dâm.

Một ngày nọ, cậu vừa đàn ghita vừa hát cho các bạn nghe bài hát đồi trụy mình mới sáng tác, bị Lawrence đi ngang qua nghe được.

Mục sư cau mày, cảm thấy lỗ tai mình bị xúc phạm nặng nề.

Sau đó anh lôi Traywick tới trước mặt mẹ cậu rồi nghiêm cấm cậu hát mấy nội dung tục tĩu này.

Traywick cúi đầu bĩu môi mà không để mục sư thấy, chẳng xem lời nói của anh ra gì.

Một hôm mẹ dẫn cậu đi nghe Lawrence giảng đạo, cậu nghe đến phát chán, nửa câu cũng không lọt tai, lật ra quyển truyện khiêu dâm dưới bàn.

Hành vi mạo phạm này của cậu bị Lawrence phát hiện.

Sau khi mọi người về hết, anh túm lấy cậu rồi đốt rụi quyển truyện ngay trước mặt cậu.

-

Lawrence cực kỳ tức giận, nghiêm khắc cảnh cáo cậu một trận, nói quy định tôn giáo cấm đem thứ này tới giáo đường, nếu cậu còn tái phạm thì sẽ phạt cậu đeo bảng đứng trước cổng giáo đường sám hối cả ngày.

Chẳng những Traywick không hối cải mà còn ghi thù với mục sư.

Đây là quyển truyện cậu thích nhất cơ mà!

Trước đây cậu cảm thấy Lawrence rất đẹp trai, giờ chỉ hận không thể đạp lên khuôn mặt cứng nhắc của đối phương.

Mỗi ngày cầu nguyện với mẹ trước khi ngủ, Traywick đều chửi thầm mục sư là lão già khốn kiếp lão già cổ hủ.

-

Một đêm nọ, cậu mò tới chỗ ở của mục sư, quyết định ném mấy thứ đồ chơi đồi trụy vào phòng ngủ của anh.

Để đảm bảo không bị phát hiện, cậu còn nhờ bạn mình bỏ thuốc ngủ vào súp của Lawrence.

Mới đầu cậu chỉ định đùa ác một chút.

Nhưng sau khi lẻn vào phòng ngủ mục sư, Traywick chợt nảy ra một ý định khác.

Cậu nín thở lột quần Lawrence, trói hết tay chân rồi bịt kín mắt anh.

Làm xong, cậu bắt chước trong truyện đùa bỡn dương v*t mềm oặt dưới người đối phương.

Đúng là bị cậu tuốt vừa thô vừa to.

Traywick khinh thường nghĩ: Chẳng phải anh cũng giả bộ đạo mạo à?

Rõ ràng cũng có loại dục vọng này mà cứ tránh nhắc tới.

Cậu quyết định trả thù đối phương, phá vỡ luật lệ mà mục sư cổ hủ luôn tuân theo.

Sau đó cậu hiếp Lawrence bằng mông.

Nửa chừng thuốc hết tác dụng, Lawrence tỉnh lại.

Đúng như cậu nghĩ, anh giận tím mặt, lớn tiếng mắng cậu rồi bảo cậu mau cút xuống.

Chỗ phía dưới của Traywick bị căng ra vừa trướng vừa đau, định làm một lát rồi đi, nhưng thấy mục sư tức giận như vậy thì ra sức vặn eo để nuốt chửng vật khổng lồ kia.

Cậu ôm vùng bụng nhô lên, gắng gượng nhấc mông vặn eo, mồ hôi chảy đầm đìa, trước mắt trắng xóa, nhưng trong đầu vẫn nghĩ nhất định phải làm Lawrence bắn vào, để đối phương nhận thức rõ chính mình đã phản bội những nguyên tắc chết tiệt kia.

Lawrence mắng cậu một lúc lâu.

Sau đó tiếng mắng dần trở nên đứt quãng.

Chốc lát sau anh không nói gì nữa mà chỉ phát ra tiếng thở hồng hộc.

Làm đến mấy lần, bụng cậu hơi phồng lên vì chứa đầy tinh dịch đặc sệt.

Dù sao mục sư cũng cấm dục lâu năm nên tích trữ rất nhiều.

Cậu thở hổn hển, chống tay leo xuống khỏi người Lawrence.

Lấy dao cắt đứt dây trói cho anh rồi định chuồn đi.

Vải bịt mắt chưa được gỡ ra nên Lawrence chẳng thấy được gì, chỉ có thể dựa vào giác quan để xác định phương hướng của Traywick.

Anh quờ tay chụp một cái, không bắt được người nhưng lại giật đứt nút áo màu vàng của cậu.

Traywick hít sâu một hơi, chẳng màng gì đến hột nút kia mà hấp tấp nhảy qua cửa sổ chạy mất.

-

Lawrence bị chuyện này làm nhiễu loạn tâm trí, lúc truyền đạo cũng hơi lơ đễnh.

Đồng thời anh nhận ra tên nhóc khiến mình phiền lòng kia đã mấy ngày rồi không xuất hiện.

Anh nghi ngờ Traywick làm việc này, nhưng lúc đó anh bị bịt mắt, chứng cứ trong tay chỉ có một hột nút nên không thể xác định thân phận đối phương.

Ngày thứ năm sau khi xảy ra chuyện, anh đi ngang qua chỗ mấy thiếu niên lêu lổng tụ tập, chợt nghe có người vừa đàn ghita vừa hát.

Giọng hát ngả ngớn của Traywick khiến anh liên tưởng đến tiếng rên rỉ của thiếu niên cưỡi trên người mình đêm đó.

Mục sư không lên tiếng mà im lặng đứng ngoài hàng rào, lông mày nhíu lại, đôi mắt xanh lam nhìn chằm chằm tên lưu manh Traywick đang cúi đầu đánh đàn một lúc lâu.

Anh trông thấy cổ áo thiếu niên tóc đen kia hở rộng vì mất nút.

Mấy hột nút vàng còn lại đang lóe sáng dưới ánh mặt trời.