Mùa Xuân Đến Rồi, Đến Rồi

Chương 8




Huyền Dật trước đây nhìn quen bộ dạng của Bạch yến, càng không cần phải nói hiện tại hai người đã chọc thục tầng giấy mỏng, chính là thời điểm chán ngán, là do động tác của hắn.

Bạch Yến nhìn quanh bốn phía, xem có ai chú ý bọn họ không, một phát kéo Huyền Dật tới dưới cầu thàng. Hắn đem Huyền Dật đẩy lên góc tường, đưa tay cậu lên đỉnh đầu đè lên tường.

Huyền Dật ngước nhìn hắn, hai người bốn mắt nhìn nhua, hô hấp cuộn vào, Huyền Dật như bị quỷ xui khiến nhẹ nhành liếm cằm Bạch Yến một cái.

Cắp mắt cẩu nước long lanh, Bạch Yến thấp giọng mắng một cau, trực tiếp gặm lên. Hắn đem đầu lưỡi luồn vào trong miệng anh trai, cùng cậu môi răng dây dưa, lúc tách ra, khóe miệng Huyền Dật không tự chủ được chảy xuống tiên dịch.

Ánh mắt của cậu mờ mịt nhìn mặt Bạch Yến.

Đó là một khuôn mặt nam tính, ánh mắt bá đạo xâm lược, sống mũi cao thẳng, đôi mắt thâm thúy, có nét thiếu niên nhẹ nhành khoan khoái, cũng vừa mới trổ ra nét nam nhân anh tuấn.

Chỉ nhìn mặt em trai, cái tai Huyền Dật cũng tự biến ra, cậu hận không có lỗ để chui vào.

Lỗ tai thiệt không có liêm sỉ.

Mỗi lần được Bạch Yến ôm ôm hôn hôn, sẽ thành thực mà lộ ra.

Ngược lại Bạch Yến lại yêu sâu bộ dáng anh trai ngây thơ đó, mặt Huyền Dật ửng hồng, hơi thở thoát ra giữa răng môi đánh lên cổ hắn, làm hắn ngứa.

Hận không thể lập tức làm anh trai.

Hắn đang muốn cúi đầu tiếp túc hôn, lại nghe thấy có tiếng bước chân tiếng nói chuyện, không biết là bạn học nào đang xuống lầu.

Hắn khôi phục chút tâm tư, giúp anh trai sửa sang lại cổ tay, năm tay Huyền Dật, dẫn cậu ra ngoài.

Huyền Dật cũng hãi hùng khiếp vía, cậu không biết mình tại sao lại to gan như vậy, ở trong trường, cùng Bạch Yến làm việc thân mật như vậy.

Nơi này cũng là trường cấp ba cũ của cậu, không ít bạn học của Bạch Yến mình đều biết, thầy đứng lớp của Bạch Yến cũng đã đều dạy mình.

Nếu như thật bị người phát hiện, hậu quả khó mà lường được.

Cậu chủ vừa nghĩ thế thôi, mặt đã biến sắc.

Ánh mắt Bạch Yến vẫn luôn chú ý ca ca, xem sắc mặt cậu từ đổ biến trắng, tâm tranngj phản ánh rõ sự lo lắng của cậu.

Hắn xoa đầu Huyền Dật, ghé vào lỗ tai cậu nhẹ nhàng nói: " Anh không cần lo lắng, tất cả đã có em."

Huyền Dật quay đầu nhìn hắn, lại nghe hắn dùng âm thanh chỉ có hai người nghe thấy nói: " Em yêu anh."

Huyền Dật cười mỉm, thật giống sau cơn mưa xua tan mây đên lộ ra ánh sáng, cậu gật gật đầu nói: " Anh cũng vậy."

Cậu từ lâu đã không còn là kẻ ăn mày phải nhặt thức ăn thưa ở thùng rác nữa, cậu cũng không mặc người ta bắt nạt nữa, cũng sẽ không dễ dàng nhận mệnh.

Cậu phải giống như Bạch Yến cùng nhau dũng cảm, muốn cùng hắn đối mặt mua gió.

Từ đó về sau, Huyền Dật thường xuyên đến thăm hắn.

Hai người ở trong rừng cây hôn môi, ở trong phòng ngủ an ủi, ở dưới bàn ăn làm động tác nhỏ.

Tình yêu tràn ngập cấm kỵ, càng như vậy, bọn họ càng yêu nhau.

Tình yêu bắt đầu từ sự giúp đỡ của Bạch Yến, sự lên mem khi hai người ngày đêm ở chung, như chui từ dưới đất lên với ngày đó thổ lộ.

Đó là sự đắm chím trong hai người mỗi ngày đang trưởng thành, thẩm thấu lẫn nhau ngày càng sâu.

Huyền Dật đã từng cho rằng tình yêu cấm kị vĩnh viễn không có kết quả, nhưng lại thiên về em trai cũng yêu mình.

Người mình thích, vừa vặn cũng thích mình, đây là việc cỡ nào có thể ngộ không thể cầu.

Cậu muốn quý trọng phần may mắn đó.

Vào cuối tuần, Huyền Dật sẽ ngồi xe rất lâu về nhà bồi cha mẹ cùng nhau ăn cớm, liền bạn bè Tô Vân Mông đều phải đánh một tiếng: Cậu có hai đứa con trai ngoan quá, chờ hưởng phúc thôi!

Mỗi lần như thế, Tô Vân Mộng sẽ hạnh phúc cười duyên dựa sát vào trong ngực chồng, Bạch Chi Hằng cũng sẽ vui mừng cười.

Bọn họ đem Huyền Dật dạy tốt, trở thành một thanh niên nghiêm túc, thiên lương ôn nhu.

Qua một năm sáu tháng, đến lượt Bạch Yến bước vào kì thi đại học.

Bạch Yến cũng thí sinh khác bất đồng, trông sao mong trăn, ngóng trông khẩn trưởng thi đại học, cùng anh trai thi vào một trường đại học.

Đầu óc hắn tốt, không cần khổ cực nhiều đều có thể lấy được thành tích tốt, thi đậu cùng trường Huyền Dật nắm chắc.

Trước khảo thí một ngày, Huyền Dật cố ý từ trường học về. Cậu ở trong phòng Bạch Yến không ngừng căn dặn, " Không cần căng thẳng, bĩnh tĩnh, anh và ba mẹ ở ngoài cửa chờ em. Tẩy bút chì đừng quên mang theo, kỹ năng bơi bút đều chuẩn bị xong chưa?"

Bạch Yến nở nụ cười, " Anh, dụng cụ thi không phải người ta phát sao?"

Huyền Dật sửng sốt một chút, vỗ xuống tràn mình, " A đúng rồi, anh quên. Đêm ngay không cho ăn lạnh, dưa hấu cũng đừng có ăn, thi xong lại ăn. Ừm... CÒn có cái gì nữa nhỉ? Ừm..."

Cậu đang nghĩ ngợi, phát hiện Bạch Yến ngồi tay chống cằm, cười híp mắt nhìn cậu.

Huyền Dật không hiểu nói: " Làm sao vậy? Trên mặt anh có cái gì hở? Cười cái gì? Chê anh phiền?"

Bạch Yến lắc đầu một cái, cười nói: " Không có, anh nói nhiều em cũng không ngại phiền, em chính là rất thích anh như vậy."

Huyền Dật bị hắn nói đỏ mặt, " Cái... Cái dạng gì chứ?"

Bạch Yến đi tới, cúi người, hôn trán cậu một cái.

" Đầy đầu đều là hình bóng của em."

Huyền Dật thẹn thùng đuôi tai đều lộ ra, cái đuôi đem tâm tình vui vẻ của cậu bán đi, ở phía sau vẫy vẫy vài cái.

Bách Yến thích nhìn ca ca thẹn thừng, thích nhìn ca ca đối với mình thương yêu, hắn đến gần hôn vào cổ Huyền Dật một cái, " Anh, chờ em thi xong."

Sinh nhật Bạch Yến vào tháng sáu, thi đại học xong vừa tới ngày ngày mười hai.

Huyền Dật đẩy Bạch Yến một cái, làm cho hắn cách xa mình một chút, lừa mình dối người mà lấy tay làm quạt, cấp chính mình quạt, thật hi vọng nhiệt độ trên mặt lui xuống một chút.

Bạch Yến quy củ ngồi trở lại trên ghê của mình, " Anh còn có cái gì muốn dặn sao?"

Huyền Dật lắc đầu, " Không... Không còn, vậy anh đi ra ngoài, em lại cẩn thận ôn tập chút, đi ngủ sớm chút, ngày mai anh gọi em dậy."

Bạch Yến gật gật đầu, đứng dật đưa ca ca đi ra ngoài.

Huyền Dật đi tới cửa, vừa muốn mở cửa, đột nhiên xoay người, quay về phía Bạch Yến, cũng không dám ngẩng đầu nhìn hắn, mắt chỉ chằm chằm mũi chân, cái tai trên đầu run run lên.

Đột nhiên nói một tiếng: " Được."

Bạch Yến không rõ vì sao, " Hả? Cái gì?"

Huyền Dật cắn môi, cố nén thẹn, " Em nói muốn anh chờ em thi xong, anh nói ----- được."

Cậu nói xong, cấp tốc mở cửa phòng, từ trong phòng Bạch Yến chạy ra ngoài.

Bạch Yến ngẩn người tại chỗ, bất đắc dĩ cười cười, cúi đầu nhìn đũng quần mình, " Anh, anh thực sự là..."

Thật là quá đáng yêu.

Hắn đem ý nghĩ trong lòng, ẩn giấu giữa lời nói, hắn muốn cất giữ, đứng trước mặt nói cho ca ca nghe.

Sáng sớm thứ hai, cả nhà đều dậy rất sớm, trong đó Huyền Dật dậy sớm nhất. Tô Vân Mộng cũng phải giống như Huyền Dật khi thi vào đại học như vậy, bình yên ăn điểm tâm, còn không ngừng an ủi Huyền Dật: " Tiểu Dật à, còn không cần bận tâm đâu, mẹ nhìn con so với nó còn căng thẳng hơn!"

Cậu này ngược lại là sự thật, cậu so với Bạch Yến còn căng thẳng hơn.

Lúc Bạch Yến tiền vào phòng thi, Huyền Dật ôm hắn một cái, ghé vòa lỗ tai hắn nói: " Đừng lo lắng. Cố lên!"

Bạch Yến gật gật đầu, liền đi vào.

Hai ngày khảo thí nháy mắt đi qua, hắn thi xong một cái, Huyền Dật mới thật thở phào nhẹ nhõm.

Tô Vân Mông cũng cảm thấy buông lỏng, bà và Bạch Chi Hằng chuẩn bị tốt tất cả, liền xuất ngoại đi chơi, chọn hai đảo nước khác đi hưởng tuần trăng mật, mang chút hàng lí lên máy bay.

Vốn muốn mang hai đứa con trai đi cùng, cố tình Bạch Yến lại nói bọn chúng đã có kế hoạch riêng rồi, không muốn làm bóng đèn điện, như vậy hai vợ chồng mới để cho hai đứa bé ở nhà.

Thời gian rất nhanh đã đến ngày mười hai.

Hai người bọn họ làm tốt chuẩn bị, Bạch Yến thân thể tỏa nhiệt, một số nơi trong cơ thể cũng bắt đầu phát sinh biến hóa.

Hắn rốt cuộc nghênh đón phân hóa, hắn trở thành một Alpha.

Có lẽ lúc hắn phân hóa khí vị ảnh hưởng đến Huyền Dật, làm cho thời kì động dục của cậu, đến sớm.