Mùa Tuyết Tan: Ước Nguyện Đêm Sao Sau Mưa

Chương 7




0173 vẫn tiếp đó nói chuyện, trước cứ xem như tạm quên đi lời Thời Tất Thanh bảo nó câm miệng, ở lúc này cần công tư phân minh.

Không thể chứa tư thù riêng tại đây.

0173 thầm đem kí chủ của chính mình xem thành phế vật cần được bảo vệ không hơn không kém. Bởi vì vậy, nên cậu tự thôi miên rằng mình không thèm chấp hắn vô lễ.

Cố Doãn môi hình nhấp thẳng thành một đường, khẽ mím chặt, gương mặt lạnh lẽo trừng Thời Tất Thanh, đôi mắt bị khơi gợi, hừng hực cháy lên ngọn lửa chiến đấu, nó kiên quyết phục thù với danh hiệu sát hại kí chủ.

Lời khuyên thường không được hệ thống nhắc nhở cho các kí chủ mới, nhiệm vụ đầu tiên là cuộc khảo hạch khó khăn nhằm vào chọn lọc nhân viên. Quá trình toàn dựa vào tài năng của kí chủ và may mắn mà sống sót.

Nhưng 0173 dang tiếng không quá tốt, hiện tại không sát sao chỉ dẫn, chỉ sợ lần này phải thất bại là khó tránh.

Hệ thống làm sao có thể để yên kí chủ chết mau thế được.

Cốt truyện ở đoạn đầu này còn là bước ngoặc, dẫm bẫy khác nào khiến cho nhiệm vụ này về sau càng quá mức khó khăn!

Đầu tiên, chính là phản ứng kích dục mà thuốc mang đến.

Hệ thống rõ ràng rất giàu, có thể mở ra hệ thống thương thành để mua thuốc giải cho Thời Tất Thanh, nhưng không quá cần thiết.

Thứ nhất bởi kí chủ không có tích phân, thứ hai là cấp bậc không đủ, thứ ba là 0173 không muốn kí chủ quá ỷ lại vào cậu.

Thứ tư, trọng yếu nhất, Cố Doãn hắn quá keo kiệt :).

Đúng vậy, chính là keo kiệt.

Thân là một con tì hưu chỉ có nuốt vào không nhả tiền ra, bị mắng thành danh, 0173 không có phụ lòng đồn đại trong khu vực tổng, chỉ cần không nguy hiểm đến tính mạng và ảnh hưởng đến nhiệm vụ, khi nào đến nước không còn cứu vớt được thì nó mới dùng đến tiền riêng của mình.



Thiếu niên﹝Kí chủ ﹞

﹝Không có loại thuốc nào hoàn toàn khơi gợi tình dục cho con người, ham muốn có thể bị đánh bại bởi ý chí và quyết đoán﹞

﹝Và giờ kí chủ cho tôi xem thứ gì?﹞

﹝Tôi cho phép anh giảo biện, nhưng đừng có buông xuôi rồi vạch háng hưởng thụ như thế ah!﹞

“ .... ”

 ‘ Cảm ơn..... ’ Thời Tất Thanh khô khan cảm tạ lấy thiếu niên có lòng muốn dùng đạo lý để cảnh tỉnh hắn. Không quá hiểu được ý tứ thâm sâu vô nghĩa đó là gì, nhưng ít nhất nó vẫn có tác dụng, Thời Tất Thanh phân rõ thực tại và đang thoát khỏi tình dục bổ vây.

Nghĩ đến hệ thống cũng có quan tâm đến hắn, Thời Tất Thanh trong lòng giấu không được tiếng cười thầm.

Hệ thống nghe hắn cười, được nước làm tới, khẽ khàng ho khan điều chỉnh giọng nói, sau khi nắm bắt ngữ khí vừa ý.

Âm thanh có từ tính mềm nhẹ như đang làm nũng, nếu không phải hệ thống ngay tại đây đang làm bộ mặt quỷ dị kia. Thời Tất Thanh hẳn đã nhầm tưởng ra một vị cô nương chân yếu tay mềm.

Hắn rùng mình, tóc gáy rợn lên trông thấy, đến khi nghe hết mấy câu nói ấy....

﹝Kí chủ nè, hay là tôi giới thiệu anh loại thuốc tuyệt dục thật nhé, đảm bảo về sau đều ‘ cử ’ không lên﹞

﹝Tôi..... tôi có thể tặng anh loại thuốc này vào mỗi lần đổi mới nhiệm vụ, đảm bảo anh động dục không nổi﹞

﹝Không thể gây hại nhân gian....﹞



﹝Kí chủ, anh muốn hay không nha?﹞

 ‘ ..... ’ Thời Tất Thanh nhất thời không nói nên lời cảm giác này là gì, hắn nghiến răng ‘ Ngươi vẫn nên câm miệng tiếp đi ’

Hệ thống ý vị thâm sâu lắc đầu, đùa đùa cợt cợt niệm chú thanh ﹝Azzz, vương vấn sắc dục thật sâu nha, a di đà phật﹞

 Sau đó 0173 mắt nhắm mắt mở quan sát sắc mặt Thời Tất Thanh, thấy ý thức và con ngươi hắn sáng ngời thanh tỉnh, một đôi lóe lên trong bóng tối, mang đến thứ sắc bén của loài động vật săn mồi, nhe nanh đe dọa. Một loại chán ghét không có thiện cảm nhìn nữ chính Tâm Thư Như, bổn hệ thống mới thở nhẹ ra một hơi an tâm.

Kí chủ quả nhiên là kí chủ, còn khá đáng tin cậy, may quá!

Tâm Thư Như bị ánh nhìn này, như một gáo nước lạnh bát thẳng vào mặt, co rúm sợ hãi, chậm rãi xem Thời Tất Thanh, môi nhỏ mấp máy, nhỏ tiếng gọi “ Thầy ơi.... ”

Thời Tất Thanh cười lạnh “ Cô còn biết gọi tội một tiếng thầy sao? ”

Hệ thống xem diễn một đoạn, chú ý đến cách gọi này, có hơi bất ngờ đôi chút. Lật lại tư liệu của nguyên chủ Hạ Cảnh Xuyên, cậu mới hiểu ra. Về điều này, Hạ gia là gia tộc lâu đời từ thời xưa cũ ở đàng trong : Miền Nam, không lâu sau, gần nhất mới chuyển đi.

Nhưng sau bao năm thì Hạ gia vẫn giữ nguyên cách gọi “ thầy ” thay vì gọi cha.

Cách Tâm Thư Như lúc bây giờ chẳng khác nào đang bán bổ danh xưng cao quý đó.

Càng làm hệ thống ngạc nhiên hơn là vì Thời Tất Thanh chỉ xem từ kí ức của nguyên chủ mà đã xem một hiểu mười như vậy.

Hệ thống ﹝(ノ≧∀≦)ノ﹞Yay! Kí chủ quá tuyệt!

Thời Tất Thanh nghiêm giọng cảnh cáo Tâm Thư Như.

“ Tâm Thư Như, tôi xem như chuyện này sẽ chưa từng xảy ra, lúc này dừng lại còn kịp, nếu không, cô đừng có trách tôi vong ân bội nghĩa, không xem trọng tình nghĩa năm xưa với ba của cô ”