Mùa Tuyết Tan: Ước Nguyện Đêm Sao Sau Mưa

Chương 10




Hệ thống xem kí chủ không chút di chuyển dù cho bản thân có trừng hắn đến như vậy, hành động không thể thực hiện, thiếu niên trợn mắt để giảm bớt sự bất mãn, đành dùng giọng nói không vui hỏi hắn.

﹝Làm gì?﹞

Thời Tất Thanh bình thản trả lời  ‘ Ngồi ’

﹝Tôi không mù﹞Nói rồi, bản thân Cố Doãn cố gắng chống đẩy con gấu kia cút khỏi ghế.

* Phịch!

 ‘ ..... ’

﹝:)?﹞

Thời Tất Thanh một chút cũng chẳng si nhê gì, và, hệ thống ngược lại thành công tự mình khiến mình ngã khỏi vị trí vừa ngồi chưa ấm đít.

﹝......﹞Cam!

0173 ﹝Chỗ tôi đang ngồi, anh chen vào làm quái gì thế?﹞

 ‘ Cậu bảo tôi lại ’

﹝Đúng là vậy nhưng tôi có bảo anh ngồi đâu?﹞

﹝Bộ đứng là mỏi chân lắm hả!﹞

Thời Tất Thanh gãi má, tuy rằng không biết vì sao chính mình cố chấp muốn trêu chọc hệ thống, gạt qua lương tâm bị tra vấn hỏi đáp, hắn mặt không biến sắc gật đầu  ‘ Có một chút ’

Hệ thống﹝.....﹞_ Xù lông ifg!

Tên này!

Hệ thống thở hắt ra một hơi, quay đầu lười đôi co với hắn, cậu khoanh chân ngồi trên đất.

Chiếc thảm mềm mại dưới mông khiến thiếu niên không bị lạnh, áo ngủ mang sắc màu sáng làm kẻ chú mục trong đêm. Chân mang đôi tất thuần trắng, có cả đôi dép đáng yêu đang xỏ. Thời Tất Thanh tiêu hóa phần lớn kí ức từ Hạ Cảnh Xuyên, xem như hiểu cách mang mặc này là điều bình thường.



Nếu đối phương đứng đắn hơn chút, với cơ thể hoàn mỹ cùng dung mạo như một vị thần phương tây này thì không thiếu kẻ ước muốn đâu nhỉ.

Hắn nhìn hệ thống tiếp tục xem diễn biến đang phát trên máy, trời đêm lạnh thấu bắt đầu rơi xuống vài giọt nước mở màn cho cơn mưa.

Lộp bộp âm thanh, Thời Tất Thanh nghiêng đầu nhìn cửa sô phòng vẫn chưa đóng, cơn mưa trở nặng, rì rào như tiếng thầm than của thế gian.

0173 buồn bã âm thanh dẫn đầu, cảm thán nói ﹝Đáng thương ghê chưa﹞

 ‘ Ai? ’ Hắn hỏi, mặc dù hệ thống than thở như tiếc hận, nhưng ở Thời Tất Thanh xem biểu cảm thiếu niên đang biểu hiện, là loại ác thú vị, vui sướng khi người gặp họa và hả hê.

﹝Là nữ chính, xem nè, trời mưa như thế này mà quỳ như vậy, còn quần áo mỏng manh, càng dễ bị cảm lắm, kí chủ xem, có đáng thương hay không?﹞0173 vừa nói vừa giơ ra chiếc ipad cho hắn xem hình ảnh đang chiếu bên trong là gì.

Thời Tất Thanh một giây nhìn rồi thôi, cũng phần nào định dạng được cảnh tượng mà hệ thống muốn miêu tả. Nhưng rốt cuộc cũng nhịn không được, hắn che mặt, vuốt nhẹ xoa dịu mí mắt đang khẽ giật ‘ Cậu rất thích xem loại lộ da thịt này? ’

﹝Hả?﹞Hệ thống ngẩn ngơ ﹝Loại nào?﹞

 ‘ Loại này ’ Thời Tất Thanh nhìn thẳng vào mắt thiếu niên, quán tính thay đổi tư thế ngồi, hắn cúi xuống, nửa người nghiêng góc áp sát.

Hệ thống chớp mắt, có thể thấy rõ vài sợi tóc rũ xuống theo hành động của kí chủ, lại nhìn ngón tay thon dài đang chỉ vào Tâm Thư Như đang quỳ gối.

﹝Anh ghen?﹞

 ‘ Gì? ’ Thời Tất Thanh nghi hoặc với câu hỏi bất chợt bật ra.

0173 gãi đầu ﹝Sao tôi cảm giác anh cứ quái quái, tôi cũng đâu có nói gì sai đâu﹞

Rõ ràng muốn chia sẻ cho Thời Tất Thanh xem nghịch lý của thế giới, luôn ưu ái cho vai chính của nó. Nhưng kí chủ sóng điện não giống như không cùng tần số, khi hắn hỏi cậu thích  ‘ loại này ’.

Không biết vì cái gì, Cố Doãn nhận thấy Thời Tất Thanh có một tia không vui hiện lên, rất nhanh biến mất nhưng không thoát khỏi ánh mắt cậu.

﹝À!﹞Hệ thống ồ vang thành tiếng, đồng tử màu lam rực sáng, cùng bầu trời xanh đen ẩn đầy sao lấp lánh ﹝Hóa ra anh thích thân thể Tâm Thư Như chứ không thích nhân cách!﹞

 ‘ ...... ’ Thời Tất Thanh ấn đầu hệ thống, sợi tóc vàng ròng óng ả xen lẫn qua nhưng kẽ ngón tay. Xúc cảm mềm mại như bông làm hắn chú ý vài giây, khó phát hiện mà vuốt ve vài lần.



﹝Làm gì? Đừng có túm, rối!﹞0173 tát bay cánh tay Thời Tất Thanh, bực bội vuốt vuốt mái tóc bị kéo dựng ngược hết cả lên. Oán giận nhỏ giọng mắng, còn không che giấu gì để Thời Tất Thanh toàn bộ đều nghe hết ﹝Lão nam nhân, xứng đáng không có ai yêu!﹞

 ‘ Tôi nghe được ’ Hắn nhắc nhở hệ thống.

﹝Tôi cố ý đấy﹞Cố Doãn cười khẩy đáp trả.

 ‘ ..... ’

﹝......﹞

 ‘ Không đùa giỡn nữa, sao cậu gọi nữ nhân vừa rồi là nữ chính? ’ Thời Tất Thanh nhìn thời gian cũng không còn sớm nữa, hiện tại cũng không có ai chen vào cuộc trò chuyện giữa cả hai. Hắn bắt đầu hỏi sâu hơn về những việc mình cần phải thực hiện  ‘ Còn có nhiệm vụ, gồm những gì ’

﹝Nữ chính là cách gọi chung của vai chính, khí vận chi tử, chi nữ, là trung tâm của thế giới này, và anh lúc này là nam chính﹞Nói, hệ thống chỉ chỉ Thời Tất Thanh ﹝Vai chính trời sinh một đôi, có thiên đại hấp dẫn lẫn nhau, dù có thế nào thì cũng sẽ thích nhau﹞

 ‘ Cậu cảm giác tôi thích được một kẻ như vậy? ’

﹝Ai biết trước được điều gì﹞Lắc khẽ đầu, biến hóa của đôi mắt 0173 hơi thay đổi ﹝Cảm tình của con người vô cùng khó lý giải, oan gia thành đôi, cưỡng ép thành yêu, nghiệt duyên cũng là duyên, anh xem thường cái gọi là vai chính quá rồi﹞

﹝Dù anh có không yêu Tâm Thư Như đi chăng nữa, thì cảm tình của anh bị thúc đẩy bởi nhiều tác nhân, xung quanh, bên cạnh, người thân, và cả thế lực không tưởng﹞

 ‘ Đó gọi là khái niệm về vai chính? Luôn luôn nảy sinh tình cảm với nhau? ’ Thời Tất Thanh biết lúc này không nên phủ nhận hay nói gì thêm, chỉ đơn giản tổng kết thành như vậy.

﹝Ờ﹞0173 nghiêng ngả cơ thể, tựa như một con lật đật lắc lư, không mặn mà thiết tha gì ứng hạ thanh âm.

Còn có một loại vai chính không cần tình cảm hay gì vẫn là vai chính, nhưng ai bảo bản thân xui tận kiếp với những tên kí chủ mồm oanh oách bảo “ Tao căm thù tình yêu ”, cuối cùng thì thế nào. Chẳng ra làm sao cả, cho nên, cứ đáp cho có đi, còn lại kí chủ mới này làm gì thì làm.

Mệt gần chết, thế giới hủy diệt hết cả đi.

Toàn thân toát ra hơi thở chán đời lười biếng, lập tức thoát vai, hệ thống ngã nhào ra trên thảm, ‘ Làm sao đấy? ’ Thời Tất Thanh bật cười vì hành vi bất thường này, đá nhẹ cẳng chân rồi hỏi nó.

0173 xua xua tay ﹝Chẳng làm sao cả﹞

﹝Kí chủ tiếp thu cốt truyện đi, tôi trước đó không làm điều vô nghĩa, xem xong kết hợp với kí ức là được﹞

 ‘ À..... ’