Mùa Hạ Chớm Nở

Chương 19




Trường học tổ chức cho khoá chúng tôi được đi cắm trại hai ngày một đêm. Ngay từ khi tin tức rộ ra thì ai nấy đều tỏ vẻ háo hức.

Tôi cũng có chút mong ngóng với hoạt động này bởi vì hiểm khi tôi được tham gia hoạt động tập thể như vậy.

Ngày đi là sáng thứ bảy, hôm nay đã là thứ sáu rồi. Bây giờ mấy đứa bọn tôi đến lớp đa số là ngồi bàn đến đó sẽ làm những gì, thậm chí lớp trưởng còn lên một cái danh sách dài thật dài.

Tôi cũng tham gia nghe ngóng, âm thầm nhịn cảm giác nhột khi bị Đăng túm lấy tay mà đùa nghịch.

"Đã chuẩn bị hết chưa?" Đăng tựa đầu vào vai tôi, nhỏ giọng hỏi.

Tôi gật đầu, "Cũng được kha khá rồi, mẹ tôi cứ bắt tôi phải mang nhiều đồ đi."



Đăng khẽ cười rồi lại hạ thấp giọng hơn, "Vậy tối nay sang nhà tôi ngủ nhẻ, để thuận tiện đi cùng nhau hơn."

"Nhà sát cạnh nhau thì có gì mà không tiện chứ." Tôi nhìn cậu ấy.

Đăng túm lấy eo tôi nhéo nhẹ rồi phì cười, "Cậu chẳng tinh ý gì cả, không nhận ra là tôi muốn ngủ chung với cậu à."

Lại bị cậu ấy trêu chọc rồi, tôi cũng có chút muốn cười, thế nhưng trước mặt nhiều người phải cố nhịn xuống. Học theo cậu ấy mà nhéo lại tay cậu ấy mấy cái.

Cuối cùng dưới sự "ép buộc" cùng với dỗ dành, tôi đã thành công bị cậu ấy rước sang phòng cậu ấy. Dù sao hai nhà sát ngay bên nhau, phụ huynh cũng coi như thân thiết hơn cả tay chân rồi, quan tâm gì chuyện chúng tôi muốn ngủ đâu chứ.

Không biết từ bao giờ mà phòng tắm của Đăng đã có thêm một cái bàn chải khác cùng một chiếc khăn mặt mới, ngay cả tôi cũng bị sự quen thuộc làm cho mù mờ suýt không để ý.

Vừa từ phòng tắm đi ra tôi đã cảm giác được eo mình bị ôm lấy. Đăng không chút e ngại dán sát vào người tôi. Tôi cảm nhận được nhiệt độ sau lưng, vỗ cái tay đang vòng quanh eo mình một cái.

"Để tôi sấy tóc đã."

"Tôi sấy cho cậu." Như tìm ra thú vui mới, mỗi lần tôi qua đây thì cậu ấy sẽ tranh sấy tóc cho tôi.



Tôi cũng quen cảm giác này rồi, cảm nhận bàn tay cậu ấy cào nhẹ lên mái tóc rồi bù rồi lại cẩn thận không để tôi bị bỏng. Đăng sấy xong thì mắt tôi cũng bắt đầu lim dim.

Đăng ôm cứng lấy eo tôi, tôi phát hiện càng ngày cậu ấy càng thính bám lấy tôi hơn. Ấy thế mà tôi lại thấy thích chứ.

Nhân lúc tôi đang bần thần, Đăng liền nhanh chóng hôn lên môi tôi một cái. Tôi giật mình đơ người, sau đó lại bị cậu ấy lén hôn thêm cái nữa.

"Cậu đáng yêu quá đi." Đăng cười tươi vuốt mặt tôi.

Tôi cũng chẳng biết cậu ấy thấy tôi đáng yêu ở chỗ nào mà lúc nào cũng kêu như vậy. Cứ mỗi lúc tôi làm hành động hay biểu cảm ngớ ngẩn thì cậu ấy sẽ lập tức cười rồi nói tôi đáng yêu.

Đăng hôn tôi rồi lại cười. Tôi nhìn cậu ấy, quyết không thể để cậu ấy chủ động mãi được, thế nên tôi cũng rướn người chạm vào môi cậu ấy một cái. Lúc này đến lượt Đăng ngớ người, nhưng cậu ấy ngay lập tức phản ứng nhanh, hôn mạnh tôi mấy cái liền.

Tính trẻ con trỗi dậy khiến tôi cùng muốn trêu lại cậu ấy. Cuối cùng lại bị Đăng đè dí lên giường.

"Cậu vẫn còn yếu lắm." Đăng cười hớn hở.

Tôi bị cù cười ra nước mắt, chỉ có thể xin cái tên đầu sỏ tha mạng.

"Được rồi được rồi, không đùa nữa đâu."

Đăng hôn tôi mấy cái nữa mới chịu ngừng. Cậu ấy nằm xuống kéo tôi lại gần.

Mặc dù hai chúng tôi dùng chung loại sữa tắm, ấy vậy mà tôi cảm giác mùi hương trên người cậu ấy không giống tôi. Có lẽ đây là mùi thơm cơ thể, rất dễ chịu. Tôi lẳng lặng hít một hơi thật sâu, mùi thơm dịu nhẹ khiến tôi quyến luyến.

Đăng nhổm dậy tắt đèn, cả căn phòng lập tức chìm vào bóng tối.

"Ngủ đi, ngày mai phải dậy sớm đấy, cẩn thận không mắt lại thâm." Cậu ấy vừa nói vừa vuốt ve mắt tôi.

"Ừm." Tôi gật đầu, cảm giác được ôm khi ngủ thoải mái bất ngờ. Cứ thế tôi chì vào giấc ngủ lúc nào không hay.