“Tiểu Bồ Đào à, mẹ giao cho con một nhiệm vụ...” Thẩm Nhất Nhất và Thẩm Cảnh Trừng lén lút bàn bạc.
Không lâu sau, tiếng thét chói tai của Thẩm Cảnh Trừng vang vọng khắp trang viên.
Cố Hồng Việt đang mở cửa làm việc trong thư phòng, nghe thấy động tĩnh khác thường, lập tức bước nhanh ra ngoài.
Anh đi theo hướng dẫn của người giúp việc, biết được Thẩm Cảnh Trừng đang ở trong phòng ngủ của mình, sống lưng bỗng chốc lạnh toát.
Chẳng lẽ Thẩm Nhất Nhất xảy ra chuyện rồi?!
Anh lập tức chạy như bay tới đó.
“Mẹ, mặt mẹ bị thương nặng quá! Sao lại nghiêm trọng như vậy?”
Thẩm Cảnh Trừng lấy tay che nửa khuôn mặt, vẻ mặt hoảng sợ, đau lòng khôn xiết.
“Mẹ bị thương nặng như vậy, không thể đi chơi lung tung được! Nhỡ đổi sang thành phố khác, mẹ không quen khí hậu thì sao? Vết thương này cần phải từ từ dưỡng, nhỡ đâu nó trở nặng thì phải làm sao?”
Cậu bé tự mình diễn một màn kịch, “Con còn tưởng chỉ bị thương nhẹ thôi, hức, mẹ gạt con! Chắc chắn là bố dạy mẹ gạt con! Làm như vậy không tốt chút nào! Đừng có đem mặt mình ra đùa giỡn nữa! Con không cho hai người đi hưởng tuần trăng mật!”
Lúc này, Cố Hồng Việt bước vào.
Anh nghe rõ ràng những lời con gái nói, đại khái hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Dưới ánh mắt dò hỏi của anh, Thẩm Nhất Nhất chủ động giải thích: “Bác sĩ Tô vừa mới thay băng gạc mới cho tôi, có lẽ tôi hơi không quen với chất liệu này, vô ý chạm vào mép băng, kết quả nó bị lỏng ra…”
“Bố! Vấn đề này rất nghiêm trọng đó!” Thẩm Cảnh Trừng nghiêm mặt dạy dỗ Cố Hồng Việt, “Người phụ nữ này, cô ấy không chỉ là vợ của bố, mà còn là mẹ của ba chúng ta! Bố mà dám làm bất cứ chuyện gì bất lợi cho mẹ, chúng con sẽ giận bố đấy! Kể cả bố là bố cũng không được!”
Thẩm Nhất Nhất kéo tay Thẩm Cảnh Trừng, nhỏ nhẹ khuyên nhủ: “Sao con lại nghĩ về bố như vậy? Bố nhất định sẽ chăm sóc tốt cho mẹ.”
“Vậy hai người có dẫn bác sĩ đi cùng không?” Thẩm Cảnh Trừng nói theo lời thoại đã được sắp xếp sẵn, “Nếu hai người dẫn bác sĩ đi cùng, con mới cho phép hai người đi! Con sẽ gọi điện thoại cho bác sĩ Tô mỗi ngày!”
Thẩm Nhất Nhất lập tức cam đoan: “Tất nhiên là chúng ta sẽ dẫn bác sĩ Tô đi cùng rồi, nếu không, mẹ thay thuốc cũng không tiện mà. Bố ở đâu, bác sĩ Tô ở đó.”
“Không được gạt con đâu đấy.” Thẩm Cảnh Trừng lập tức đưa ngón út ra.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
https://monkeydtruyen.com/mot-thai-hai-bao-co-tong-theo-duoi-vo-that-khac-thuong-myhi/chuong-404.html
.]
Thẩm Nhất Nhất nhanh chóng giơ ngón tay móc ngoéo với cậu.
Sau khi hai mẹ con giao ước xong, Thẩm Cảnh Trừng vênh váo bước tới bên cạnh Cố Hồng Việt.
“Bố! Con sẽ để bác sĩ Tô giám sát bố đấy!”
Nói xong, cậu bé hùng hổ bỏ đi.
Xem đến đây, Cố Hồng Việt bỗng nhiên tỉnh ngộ.
Hóa ra anh bị hai mẹ con này gài bẫy?
Nhưng Cố Hồng Việt không đi theo con gái, anh đi thẳng đến trước mặt Thẩm Nhất Nhất, nhìn chằm chằm vào mặt cô, cẩn thận quan sát.
Thẩm Nhất Nhất bị anh nhìn đến mức chột dạ, dời tầm mắt đi chỗ khác.
“Vẫn còn ngứa sao?” Ngón tay anh nhẹ nhàng lướt qua mép má Thẩm Nhất Nhất, kiểm tra đi kiểm tra lại.
Nhịp tim và hơi thở của Thẩm Nhất Nhất trở nên hỗn loạn.
“… Không sao đâu.” Cô có chút lúng túng né sang một bên.
Cố Hồng Việt: “Đây là chất liệu mới, nếu không quen, thì đổi lại loại cũ.”
Ban đầu, anh rất hài lòng với loại băng dán màu da mỏng nhẹ và trong suốt này, không ngờ, nó lại khiến cô cảm thấy không thoải mái.
Thôi, không đầu tư nữa.
“Cái đó… Anh đi làm việc đi, ngày mai phải khởi hành rồi, em thu dọn hành lý đây.” Thẩm Nhất Nhất kiếm cớ chuồn mất.
Đợi Cố Hồng Việt đi ra ngoài, cô mới chống tay lên bàn trang điểm, thở phào nhẹ nhõm.
Chiếc điện thoại trong túi đột nhiên vang lên, cắt ngang dòng suy nghĩ vừa chớm nở trong lòng cô.
Cô lấy ra xem, phát hiện là người đại diện phía đầu tư của chương trình “Kế hoạch Tạo Sao” gửi tin nhắn.