Một Thai Ba Bảo Bối: Mẹ Tôi Là Cường Nữ

Chương 247




Giọng nói của người đàn ông trầm xuống, lại bị một chiếc xe đẩy hàng phía sau va vào, lực làm cho thắt lưng bị nâng lên nhưng may không gãy, chạy được vài bước, cuối cùng cũng ổn định lại dáng người, quay lại chửi rủa: "Mẹ mày! Con mẹ nó chứ ai mà..."

Anh ta chưa kịp nói xong thì chỉ cảm thấy một bóng người lướt qua trước mặt, chưa kịp hiểu chuyện gì thì đã cảm thấy bụng mình như bị đá mạnh, toàn thân rã rời, rồi nặng nề ngã ngửa ra đất.

Và tất cả điều này chỉ xảy ra trong chớp mắt.

Điều thú vị là người đàn ông này đang ở cùng vị trí với cô bồ nhí vừa ngã xuống, lúc này lại giống như một đôi uyên ương vậy, hợp nhau đến lạ!

Dung Tư Thành sắc mặt tái nhợt, ánh mắt có chút dữ tợn nhìn chăm chăm người đàn ông dám gây chuyện với bạn gái mình, anh ta đúng là không muốn sống mà.

Mộ Yến Lệ kéo cánh tay của Dung Tư Thành lại: "Tôi không sao."

Dung Tư Thành nhìn Mộ Yến Lệ một lần nữa từ trên xuống dưới, và chắc chắn rằng mọi chuyện đã ổn, rồi anh ôm cô vào lòng.

Lúc này, cô bồ nhí đã bò đến bên người đàn ông này: "Vương Khôn, anh không sao chứ?" Vương Khôn miễn cưỡng ngồi dậy: "Anh không sao. Sau khi những người đứng xung quanh xem náo nhiệt nhìn nhau, tất cả đều tự nhiên nổ ra một tràng pháo tay nồng nhiệt.

Còn có rất nhiều người to nhỏ bình luận: "Thì ra là hắn là tên đàn ông chán cơm thèm phở, đáng đời! Đánh chết cũng đáng đời hắn ta!" "Đúng vậy đấy, ở sau lưng vợ vụng trộm có bồ nhí, giờ còn dẫn cả bồ nhí về tận cửa, nếu không phải do tên đàn ông này mớm lời, sao cái loại bồ nhí như cô ta dám ngang ngược được?" "Hầy, phụ nữ suy nghĩ quá nhiều, vì gia đình, vì con cái, cuối cùng chỉ có chính mình là người bị oan" "Tôi ghét nhất là bồ nhí, đều là cái loại không có liêm sỉ, con mẹ nó chứ đàn ông trên đời chết hết rồi hay sao? Mà cứ phải sấn vào mấy ông có vợ rồi vậy!"

Mộ Yến Lệ nghe được những lời bộc lộ đầy căm phẫn của người qua đường, cũng nảy lên cảm giác vui mừng.

Tuy là chuyện thường tình, nhưng mọi người vẫn có chung lòng căm thù những bồ nhí phá hoại gia đình người khác

Người đàn ông kia chỉ vào Mộ Yến Lệ và Dung Tư Thành và nói: "Các người đang làm gì vậy? Đây là việc nhà của tôi, đừng có mà lo việc bao đồng làm gì!"

Mộ Yến Lệ chỉ vào bồ nhí của anh ta và giận dữ nói: "Chuyện bao đồng? Thế thì chuyện bao đồng hôm nay tôi nhất định phải lo rồi. Anh ra ngoài ăn vụng, làm ơn chùi mép cho sạch một chút có được không hả? Lại để bồ nhí của mình tìm tới vợ, bắt vợ anh ly hôn? Đúng là chuyện kỳ dị trên đời mà! Anh cho cô ta bao nhiêu quyền hạn cơ chứ, cô ta mới dám ra tay với vợ anh như thế này? Cứ cho là vợ anh không có tình cả gì nữa đi, thế thì con cũng là con của anh mà nhỉ? Anh không nhìn thấy con mình bị dọa đến mức khóc hu hu ở kia à?"

Người đàn ông liếc nhìn người phụ nữ ôm con khóc thầm, muốn giải thích nhưng dường như anh ta không thể giải thích được.

Anh ta chỉ đột ngột quay đầu lại, ngoác mồm ra mắng bồ nhí một câu: "Ai cho em to gan như vậy hả, còn qua đây tìm cô ta, em lại còn ra tay với cô ta nữa?"

Kiều Bích Thần che mặt, đau khổ nói: "Anh luôn nói lý hôn, khi nào thì ly hôn chứ? Em đã ở bên anh 6 năm. Anh nói năm nay sẽ cưới em mà..."

Người đàn ông vô cùng cáu kỉnh: "Không phải anh đã nói với em là cho anh một chút thời gian sao?"

Kiều Bích Thần thổn thức: "6 năm, anh đã cho em chờ 6 năm. Mẹ em liên tục thúc giục em về quê xem mắt, em đều không chịu về, em chỉ muốn được ở cùng anh, thế nhưng mà anh cứ mãi không ly hôn, em không còn cách nào cả...

Trương Thanh Nhã cuối cùng cũng lau nước mắt và mở miệng nói: "Anh ta không cùng cô kết hôn, là vì không cùng tôi ly hôn, tuy là hiện tại tôn sùng yêu đương tự do, nhưng cũng không được tự do yêu đương với cả người đã kết hôn, lúc cô cùng anh ta ở bên nhau, cô nên biết là hai người sẽ không có tương lai rồi chứ.

Thật ra trước khi kết hôn thì đều rất ổn, tôi cũng từng rất ngọt ngào với anh ta, nhưng mà sau khi kết hôn chuyện lớn nhỏ trong nhà, trẻ con đến người già, người thân haybạn bè, các loại chuyện vụn vặt cô không ngờ tới, chiếm dụng quá nhiều thời gian của bản thân, đừng nói là yêu đương, đến cả thời gian để ngủ cũng không có, nếu như không phải những chuyện vụn vặt quấn lấy người, tôi cũng sẽ giống như cô, mỗi ngày chỉ phụ trách việc trang điểm ăn diện xinh đẹp là được rồi!"

Nói đến đây, cô ta cười, trong đó mang theo ý cười mỉa mai: "Nhưng hôm nay tôi cũng đã nhìn rõ một chút, lúc đầu tôi luôn muốn cho con mình một gia đình hoàn mỹ, nhưng hôn nhân trên danh nghĩa như vậy cũng tương đương với việc không có còn hơn, chẳng có tác dụng gì cả. Hôm nay tôi thành toàn cho hai người. Vương Khôn, chúng ta ly hôn di!"