“Cuộc bình chọn giáo hoa học đường” của trung học Duy Minh đang tiến vào giai đoạn của hai ngày cuối cùng.
Tô Bối nhìn số phiếu của mình ngày càng gần với Tống Tâm Di, nhóm người hâm mộ Tống Tâm Di rốt cuộc cũng không ngồi yên được nữa, sôi nổi đăng bài chèn ép Tô Bối trên diễn đàn trường học.
【 Tô Bối là người nào cơ? Một người cái gì cũng không biết mà đòi biểu diễn “Tiết mục mở màn”, đang chọc cười bọn tôi à? 】
【 Thỉnh bạn học Tô Bối tự nhận thức được cái khó mà quay xe đi còn kịp. 】 bên trong bài đăng là một đoạn video ghi hình buổi tập luyện của lớp 7, bên trong là hình ảnh Tô Bối đang được 9 bạn học khác dạy các động tác cơ bản.
【 Tô Bối không đời nào có thể đảm đương nổi “Tiết mục mở đầu”, vì vinh dự của trường học, cứ cho là số phiếu của Tô Bối có khả năng vượt qua Tống Tâm Di đi, tôi hy vọng Tô Bối có thể biết điều mà chủ động đem “Tiết mục mở đầu” nhường ra cho người khác. 】
Những người ở trên là những người nghi ngờ năng lực của Tô Bối.
Cũng có những bài viết dựa vào cảm xúc cá nhân:
【 Tô Bối mới đến trường học được hai tuần, Tống Tâm Di học cùng chúng ta hơn 2 hai năm rồi, chỉ dựa vào điều này thôi, tôi cũng muốn đem phiếu của tôi để bỏ cho Tống Tâm Di. 】
Thậm chí còn có những bài viết liệt kê ra sáu lý do vì sao Tô Bối không bằng Tống Tâm Di.
1. Về diện mạo: Hai người tuy rằng không phân cao thấp, nhưng chúng tôi vẫn cảm thấy thích vẻ ngoài thanh thuần không làm bộ của Tống nữ thần hơn.
2. Về tài nghệ: Tống nữ thần biểu diễn được dương cầm, đàn cello*, ca hát, khiêu vũ, Tô Bối làm được cái gì?
(*Hay còn gọi là Violoncelle, trung vĩ cầm, một loại đàn thuộc họ vĩ cầm, nếu tò mò các cậu có thể lên google gõ tên đàn ra xem thử nhé.)
3. Về nhân phẩm: Tô Bối so được với Tống nữ thần sao?
4. Về nhân khí: ở trường học Tống nữ thần có được một lượng fans đông đảo, Tô Bối có không?
5. Về thành tích: Tống nữ thần toàn nằm trong top 30 người, mà Tô Bối thì sao, chẳng qua cũng chỉ là một cái học tra*.
(*Học sinh dốt ;//)
6. Về gia thế: Tống nữ thần thiên kim tiểu thư của tập đoàn Tống thị tập đoàn, Tô Bối so được chỗ nào với nữ thần?
……
“Cái này rõ ràng là đang bôi đen mà! Cái gì mà thích diện mạo thanh thuần không làm vẻ? Còn có, cứ cho là tài năng, thành tích của cậu không bằng Tống Tâm Di đi, nhưng dựa vào cái gì mà có thể nói nhân phẩm và nhân khí của cậu không bằng cô ta?” Đổng Văn Kỳ cầm di động trên tay, gương mặt phẫn nộ phản bác.
Tô Bối ở bên cạnh cũng hơi nhíu mày.
Vì sao trong mắt người khác cô trở thành học tra rồi?
“Chậc, Tô Bối của chúng ta cũng chẳng cần chấp nhặt cùng đám người đó, dù sao bọn họ có bôi đen đi chăng nữa, thì số phiếu của cậu rất nhanh sẽ vượt mặt được vị Tống nữ thần kia thôi.” Vẻ mặt Đổng Văn Kỳ vô cùng kiêu ngạo.
“Ngoài ra còn có một tin tốt muốn nói cho cậu này, vừa mới nãy ban đại biểu của tổ toán học lớp tụi mình vừa cầm số phiếu của cậu và Tống Tâm Di để làm ra một cái bảng đồ thị về sự tăng trưởng của số phiếu gần đây, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, khoảng chiều nay, có thể số phiếu của cậu sẽ vượt mặt cô ta.
Bây giờ, người bỏ phiếu cho Tô Bối chia làm hai loại: Một loại thật lòng muốn ủng hộ cho Tô Bối, loại còn lại là những người【 tôi không quan tâm hai người kia như thế nào, nhưng tôi muốn bỏ phiếu cho Tô Bối, để xem cậu ta sẽ mang đến bất ngờ gì cho bọn tôi trong ‘ Tiết mục mở đầu ’】.
Nhưng vô luận có thuộc loại gì đi chăng nữa, tất cả đều là phiếu thật!
Đối với chuyện này, trong lòng Đổng Văn Kỳ thật sự rất kiêu ngạo.
Thấy Tô Bối vẫn luôn cầm di động tìm kiếm cái gì đó, Đổng Văn Kỳ nhú đầu qua ngó: “Tô Bối, cậu tra cái gì đó? Là ‘ Tiết mục biểu diễn ’ hả?”
Chẳng lẽ vị thân ái ngồi cùng bàn với cô đã buông bỏ cuốn《 Sách giáo trình môn toán》xuống, bắt đầu chuẩn bị cho “Tiết mục mở màn” rồi sao?
Đổng Văn Kỳ cảm động xém nữa đã khóc.
Chẳng qua, chưa kịp đợi Đổng Văn Kỳ rớt nước mắt, đã thấy Tô Bối lắc đầu.
“Không có, tớ đang tìm kiếm tư liệu khác.”
Tô Bối đang tìm kiếm tư liệu về “WCEE* Bậc thầy khiêu chiến Hồng Khách”.
(*Hội nghị Quốc tế về thiết bị Điều khiển, Điện tử và Kỹ thuật Điện của Trung Quốc. Hội nghị Convening cung cấp một nền tảng để giới thiệu các kết quả nghiên cứu của họ trong các lĩnh vực điều khiển, điện tử và kỹ thuật điện tử. Hội nghị này được tổ chức nhằm trao đổi các ý tưởng mới, và trình diễn kỹ thuật để hợp tác với những tổ chức đối tác toàn cầu trong tương lai. Nguồn: Tham khảo theo Baidu, edit chú thích muốn ckam kam…)
Bậc thầy khiêu chiến Hồng Khách, giải thích một cách đơn giản chính là một cuộc thi đấu giữa các hacker về bảo toàn an ninh mạng.
Đây là loại thi đấu giống với cuộc thi ở dị thế của Tô Bối, cô cũng có chú ý đến nó, nhưng vì lúc ấy thân thể cô không ổn định, tinh thần và thể lực hữu hạn, vậy nên không có cách nào để tham gia.
Mà trận đấu này, thứ chân chính khiến Tô Bối bị thu hút không phải là về việc thử thách thực lực của bản thân trong lúc thi đấu, mà là tiền thưởng cuối trận đấu —— tận 30 vạn tệ*, hơn nữa vẫn là thuế sau!
(*300 ngàn tệ, tương đương với 108.810.000 VNĐ ;0. Lúc đầu đổi thế nào mà thành một tỷ mấy, shock =)), nếu có sai sót mọi người chỉnh giúp tớ nhé).
Tuy rằng bây giờ 30 vạn này đối với Tần Thiệu, đối với Tần thị mà nói thì căn bản không đáng nhắc tới, nhưng nếu là sau này thì chưa chắc.
Tô Bối đang tính toán sẽ vụng trộm để dành một số tiền, có như vậy thì sau khi cốt truyện trong tiểu thuyết thật sự phát sinh: Tần Thiệu trong trận đấu cùng nam chủ thất bại thảm bại, cuối cùng táng gia bại sản, bọn họ còn có số tiền này, sẽ không đến mức phải lưu lạc đầu đường xó chợ, màn trời chiếu đất.
————Editor: Zittrasua————
Lúc này Đổng Văn Kỳ thật sự rất muốn khóc.
“Tô Bối, vì sao cậu không nóng nảy chút nào hết vậy, đừng nói là cậu thật sự muốn nhường ‘ Tiết mục mở đầu ’ cho Tống Tâm Di đó chứ?”
“Không được không được, nhất định không được, nếu cậu làm như vậy, chính là đang uổng công đám người bọn tớ thức khuya dậy sớm, đầu tắt mặt tối kéo phiếu cho cậu, chưa kể đến hai người Tạ thần và Tô Tiểu Bảo sống chết vì chuyện kéo phiếu cho cậu nữa!”
Vì muốn kéo phiếu cho Tô Bối, hai người Tạ Dân Hiên và Tô Tiểu Bảo này quả thực làm đến phát điên, thậm chí đến trình độ bán mình bán nghệ.
Tô Tiểu Bảo bán nghệ, Tạ Dân Hiên bán mình.
Ban đầu Tô Tiểu Bảo chỉ đăng một bài trên vòng bạn bè với nội dung【 Ai giúp Tô Bối bỏ phiếu, tôi cho người đó mượn vở chép bài 】, sau đó lại trực tiếp đổi thành 【 Ai giúp Tô Bối bỏ phiếu, bài của người đó tôi làm hết 】.
Tạ Dân Hiên càng khoa trương hơn, trực tiếp bày ra hoạt động bỏ phiếu có thương: Chỉ cần giúp Tô Bối kéo phiếu, đạt được từ 30 trở lên sẽ được Tạ thần tự tay viết một tấm phiếu chúc phúc, từ 50 trở lên được Tạ thần ký tên lên bóng rổ, đạt được hơn 100 phiếu sẽ nhận được đoạn video 3 phút Tạ thần cổ vũ cho kì thi sắp tới.
Tạ Dân Hiên ban đầu kỳ thật không muốn làm mọi việc trở nên khoa trương như thế, chẳng qua sau đó lại không vì sao cuối cùng lại đem ra để tranh cao thấp cùng Tô Tiểu Bảo.
Trận tranh đấu giữa cả hai thật ra không cách biệt bao nhiêu, cách thi đua chính là mỗi ngày ai kéo được nhiều phiếu hơn cho Tô Bối.
Nghe được bạn cùng bàn kêu rên, Tô Bối chụp màn hình những thông tin về cuộc thi rồi lưu lại, sau đó mới cất điện thoại đi, nhìn về phía Đổng Văn Kỳ.
“Vậy ‘Tiết mục mở đầu’ kia thường phải chuẩn bị những gì?” Thu lại hết sự chú ý dành cho Hồng Khách, Tô Bối tỏ vẻ nghiêm túc dò hỏi.
“Cái này hả”, Đổng Văn Kỳ xoa cằm nói: “Thật ra thì chuẩn bị gì cũng được, không có quy định nhất định, cậu cứ lựa chọn thứ mà cậu am hiểu nhất để lên biểu diễn là ổn.”
“Vậy thì ngâm thơ được không?”
Đổng Văn Kỳ: “……”
Thôi thì phải trách cô mới đúng, trước đó chỉ nghĩ cách để Tô Bối vượt mặt Tống Tâm Di nắm được hạng nhất là có thể hùng dũng ưỡn ngực ngẩng cao đầu, khí phách hiên ngang tỏa sáng rực rỡ trong ngày kỷ niệm thành lập trường, hoàn toàn xem nhẹ một sự thật: Tống Tâm Di là một người đa tài đa nghệ, còn Tô Bối hoàn toàn không có tài năng.
“Cũng không hẳn là không được, nhưng mà cái này, hình như thiếu đi một chút khí thế đó...” Đổng Văn Kỳ khéo léo mở lời.
Tưởng tượng một chút coi nào, thời điểm toàn bộ học sinh đang trông ngóng “Tiết mục mở đầu”, Tô Bối bước lên trên bục một cách dịu dàng, nhưng từ trong miệng lại phát ra một câu “Ta nhẹ bước đi trên……”.
Không! Hình ảnh đó cô không dám tưởng tượng QAQ!
“Vẫn nên ca hát, nhảy múa, hoặc sử dụng nhạc cụ để biểu diễn thì tốt hơn.”
Trong những buổi kỷ niệm thành lập của trường trung học Duy Minh, “Tiết mục mở đầu” cơ bản đều là những loại này.
Năm ngoái Tống Tâm Di đã một đoạn độc vũ, năm nay theo tin tức cô được biết thì: Tống Tâm Di đang bắt đầu tập luyện dương cầm độc tấu.
Nghe thấy Đổng Văn Kỳ nói vậy, Tô Bối đành đồng ý: “Tớ biết rồi, vậy tớ sẽ chọn một trong ba thứ để biểu diễn.”
Chỉ có thể mạo hiểm một chút.
Nghe vậy, Đổng Văn Kỳ hai mắt sáng ngời: “Cậu thật sự muốn chuẩn bị cho tiết mục sao?”
“Ừm.”
Lúc trước Tô Bối kỳ thật không nghĩ tới số phiếu của cô sẽ vượt qua được Tống Tâm Di. Nhưng cuối cùng, đây vẫn là hào quan của con gái nam nữ chủ, dựa theo định luật nhất quán trong tiểu thuyết, thì hoạt động trọng đại này nên thuộc về phần đất diễn của cô ấy thì đúng hơn.
Nhưng nếu thật sự có thể vượt qua được, vậy Tô Bối sẽ không nhường lại phần đất diễn này.
————Editor: Zittrasua————
Tan học buổi chiều, phiếu của Tô Bối thật sự vượt qua Tống Tâm Di.
Tô Bối và Tô Tiểu Bảo rời khỏi phòng học, lại nhìn thấy Tạ Dân Hiên hai tay đút vào túi quần, lười biếng dựa vào ven tường nhìn bọn họ.
“Chúc mừng.” Thấy Tô Bối đi ngang qua mình, Tạ Dân Hiên mở miệng nói.
Tô Bối biết đối phương đang chúc mừng về sự kiện “Cuộc bình chọn giáo hoa học đường”.
Chẳng qua, hai chữ này của Tạ Dân Hiên khi rớt vào trong tai Tô Tiểu Bảo, không hiểu vì sao lại mang ý tứ khiêu khích và cạnh tranh.
“Chậc!” Tô Tiểu Bảo mắt lạnh liếc nhìn Tạ Dân Hiên, hừ nhẹ một tiếng.
Ngược lại Tô Bối rất nghiêm túc nhìn đối phương, nói câu “Cảm ơn.”
“À còn nữa, cảm ơn cậu đã giúp tôi kéo phiếu.” Tô Bối vô thức cười có chút ngọt ngào với Tạ Dân Hiên.
Lần này cô có thể có được nhiều phiếu như vậy, không thể không kể đến công lao của Tạ Dân Hiên.
Thấy Tô Bối hướng về phía mình mỉm cười, biểu tình trên mặt Tạ Dân Hiên trái lại có chút mất tự nhiên —— Tô Bối này cười lên hình như có hơi chói mắt.
“Tiện tay giúp đỡ.” Tạ Dân Hiên lãnh đạm ném ra bốn chữ.
Nhìn nhìn thoáng qua Tô Tiểu Bảo ở bên cạnh Tô Bối khiêu khích một cái, sau đó Tạ Dân Hiên liền xoay người.
“Người anh em tốt này của em không tồi đâu, nên quý trọng cho tốt đấy.” Sau khi Tạ Dân Hiên rời khỏi, Tô Bối vỗ vỗ bả vai của Tô Tiểu Bảo, nói.
Câu nói “Tiện tay giúp đỡ” của người kia, Tô Bối cảm thấy đối phương nói ra có chút thoải mái, sỡ dĩ vì sao Tạ Dân Hiên làm như vậy, Tô Bối nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng mới đưa ra kết luận: Mình chính là chị gái của Tô Tiểu Bảo, mà Tạ Dân Hiên xuất phát từ tình hữu nghị với Tô Tiểu Bảo, vậy nên mới giúp cô.
Tô Tiểu Bảo: “……”
Hảo cmn anh em!
Không thấy mỗi lần bọn họ chơi bóng rổ thì đều trong tư thế, ngươi sống thì ta thăng thiên hay sao?