Một Mình Tôi Chấp Hết

Một Mình Tôi Chấp Hết - Chương 92: 92: Chương 93 Đại Chiến Killer 1




_ Tiêu Nhã kỳ và nhóm người Diệp Lâm Anh, Williams, Triệu Tử Long, Vương An Nguyên, Hàn Thần, Tứ Đại Thiên Vương, 4 ám vệ của Williams và Vương An Nguyên cũng nhanh chóng cực nhanh bám theo xe Bạch Thiên Tuyệt nhờ thiết bị định vị trên điện thoại di động của Bạch Thiên Tuyệt.





_" Nhã Kỳ....!Lý Minh Triết và Vương Tâm Lan gặp tai nạn bị nhóm người kia bắt đi rồi ".



Bạch Thiên Tuyệt vẫn bám theo người áo đen cực nhanh.



Anh nói qua thiết bị nghe tai mà giọng không nén được tức giận.





_" Thiên Tuyệt...!cẩn thận bám theo bọn họ.



Bọn tôi sẽ đến nhanh thôi ".



Tiêu Nhã kỳ nói.



Để cho Diệp Lâm Anh giữ liên lạc cô lại gọi cho Triệu Tử Long.





_" Tử Long, An Nguyên, Hàn Thần, nhanh chóng điều động toàn bộ người của các cậu và người của Lý Minh Triết và Bạch Thiên Tuyệt.



Chốt chặn các tuyến đường quan trọng mà bọn họ bỏ chạy phía trước.



Chia nhau ra làm nhanh lên ".



Tiêu Nhã kỳ lâm nguy không loạn vừa vào xe nhanh chóng gọi điện thoại phân phối cho nhóm người Triệu Tử Long làm.



Cô đọc truyện nên cũng biết nhà của 5 người đều có bồi dưỡng ra thế lực riêng của mình.





_" Được....!Giao cho bọn tôi đi ".



Triệu Tử Long ngồi ở 1 xe khác trả lời 1 câu.



Rồi nhanh chóng anh gọi mọi người chia nhau ra làm việc.



Rất nhanh hàng loạt các mệnh lệnh được ban ra.





_ " Điều động toàn bộ người của chúng ta và hỏa lực mạnh nhất chốt chặn các tuyến đường cao tốc S1, F2, F3.



Thấy xe nào khả nghi toàn bộ bắt lại hết.



Ai dám chóng cự....!BẮN......!".



Williams cũng nhanh chóng liên lạc người của anh chuẩn bị hỏa lực cực mạnh giúp sức chốt chặn các tuyến đường quan trọng mà nhóm người áo đen có thể trốn.



Vô tình các thế lực mạnh được điều động kết thành thiên la địa vọng ruồi muỗi cũng không thoát.



Nhưng bọn anh còn không nghĩ đến còn liên hoàn kế khác đang đợi nhóm người của bọn anh đâu.





_ Tiêu Nhã kỳ nhíu mày thấy có gì đó không đúng.



Bọn người kia không thể canh đúng lúc Lý Minh Triết đi ra từ nhà mẹ cô được.



Nghi ngờ càng sâu Cô nhanh chóng gọi về cho Sếp Huỳnh thì báo máy không liên lạc được.



" Mẹ kiếp.....!Chúng ta trúng kế dương đông kích tây rồi.



Mau Quay đầu xe lại.



Nhanh chóng quay lại nhà mẹ em ngay.



Nếu em đoán không sai có biến rồi ".



Tiêu Nhã kỳ đấm mạnh vào cửa xe hét lên nói.



Hy vọng suy đoán trong lòng cô là sai.



Cảm giác bất an làm cô lo lắng không thoại mái.



Hôm nay là giỗ Ba cô.



Cô không thể chuyện xưa tái diễn lại 1 lần nữa.



Càng nghĩ cô càng lo lắng bất an.





_" Chết thật...!Trúng liên hoàn kế rồi.



Tây Vương, Đông Vương 2 người tiếp tục bám theo nhóm Triệu Tử Long đi giải cứu Lý Minh Triết đi.



Nam Vương, Bắc Vương nhanh chóng quay lại ".





Diệp Lâm Anh cũng nghĩ giống Tiêu Nhã kỳ nhanh chóng thông qua bộ đàm ra lệnh.





_ Tiêu Nhã kỳ cũng gọi cho Williams, Tiêu Gia Bảo và Kiss quay đầu xe lại.



" Anh Hai quay về lại nhà mẹ ngay.



Có thể mẹ, Bác Triệu, Bác Bạch, Sếp Huỳnh và Bác Phương bị bắt rồi ".





_" Mẹ kiếp....!Anh biết rồi ".



Tiêu Gia Bảo trả lời.



Kiss nghe vậy 2 tay cô nắm lại thật chặc.



Cô đã hứa với cố chủ là bảo vệ người thân của cố chủ thật tốt.



Cô không thể để Ba của Phương Mỹ Lệ xảy ra chuyện gì được.



Càng nghĩ cô càng phóng sát khí càng mạnh.



Đụng đến người cô muốn bảo vệ cho dù là ai cũng phải.....!CHẾT .





_ Hàng loạt siêu xe đang chạy với tốc độ cực nhanh đồng loạt quay đầu xe lại.



Những tiếng động cơ mạnh khỏe giòn tan ép tim người dồn dập và tiếng bánh xe ma sát với lòng đường tạo thành những tiếng két...!két....!két...!đinh tai nhức óc.



Nhóm người của Tiêu Nhã kỳ ai cũng có kỹ thuật lái xe rất tốt nên mới không gây ra tai nạn.



Chứ nếu đổi lại là người khác chắc chắn làm 1 tai xe liên hoàn rồi.



Vì ngay lúc này là lúc người dân tan ca làm.



Xe chạy trên đường cao tốc rất đông.



Chỉ 1 chút sơ xuất nhỏ là chết chùm 1 đống liền không cần bàn cãi.





_Những chiếc siêu xe của Tiêu Nhã kỳ rất nhanh làm trung tâm của mọi sự chú ý.



" Mẹ kiếp...!xảy ra chuyện quái gì vậy.



Muốn xuống Diêm Vương báo danh sớm hay cái gì mà chạy như bán mạng vậy ".



Ai cũng chửi ầm lên.



Vì xe của Tiêu Nhã kỳ chạy với tốc độ cực nhanh nên chỉ nghe 1 tiếng vèo 1 cái là xe của cô không biết đi đến đâu rồi.





_Chạy về được nửa đường gần đến nhà mẹ cô thì điện thoại của Diệp Lâm Anh vang lên.





_" Alô.....".



Diệp Lâm Anh lên tiếng.





_" Hahaha....!Diệp Vương.



Mày giỏi lắm.



Mày dám cho người sang bằng địa bàn của tao thì Tao cũng có quà đáp trả cho mày đây....!Thằng chó chết ".




1 giọng đàn ông trung niên âm u như từ địa ngục vang lên.



Tiêu Nhã kỳ ngồi gần Diệp Lâm Anh nên có thể nghe rất rõ giọng của Killer.



Tim cô đập cực nhanh.



2 tay cô xiếc lại thật chặc.



Lần đầu tiên cô có cảm xúc muốn giết người mạnh đến như vậy.





_" Killer...!Mày muốn gì ".



Diệp Lâm Anh nhận ra được giọng Killer nên lên tiếng.



Anh nhanh chóng ra hiệu cho Nam Vương dò tìm xem tính hiệu điện thoại của Killer phát ra từ đâu.



Nam Vương nhanh chóng từ trên xe lấy 1 cái laptop ra.





2 tay anh như múa trên bàn dò tìm tín hiệu.



Anh ra hiệu cho Diệp Vương cố kéo dài thời gian để anh có thể tìm chính xác hơn.





_" Hahaha....!Mày hỏi tao muốn gì à.



Bọn chó Hình Cảnh tụi mày hỏi Tao muốn cái gì hả.



Tao muốn bọn mày chết.



Tao muốn người thân 18 đời của bọn mày chết chung....!Hahaha...!Không phải bọn mày thích làm việc chình nghĩa cứu người lắm sao.



Tao với bọn mày chơi 1 trò chơi.



Lấy tính mạng của vài Tỷ người dân ra cược.



Hahaha.....!Bọn mày không muốn chơi cũng không được.



Quyền sinh sát nằm trong tay tao.



Tao đã cho người cài bom cực mạnh trong trung tâm 6 thành phố lớn của nước S này và nó sẽ đồng loạt phát nổ cũng 1 lúc trong 1 giờ tới.....!BÙM.....!hahahha....!có phải nghe rất đã tai không.



À quên nữa.



Nói với con bạn gái mày là mẹ nó đang nằm trong tay tao.



Hôm nay không phải là đám giỗ của Ba nó Tiêu Trấn Vũ sao.



Rất nhanh cả nhà nó được đoàn tụ thôi.



Hahahha....!".



Killer nói xong thì cúp máy nhưng tiếng cười như vang vọng từ địa ngục làm người khác dựng gai óc thật lâu chưa tan.





_ " Tên khốn nạn....!dám đụng đến mẹ em.



Em phải bắn nát óc ông ta ".



Tiêu Nhã kỳ tức giận đấm thật mạnh vào cửa xe.



Cả người cô phát ra sát khí cực thịnh.



Nếu để ý sẽ thấy người cô vì hận ý mà rung lên.



Ánh mắt như có lửa đỏ ngầu.





_" Nhã Kỳ...!bình tĩnh lại đi.



Em quên là hình cảnh dù trong tình huống nào cũng không được loạn sao ".



Diệp Lâm Anh cảm nhận được sát khí trên người cô cực thịnh thì nhanh chóng lên tiếng.




Tay cầm bả vai cô lắc 1 cái.





_" Bình tĩnh sao được.



Ông ta dám đụng đến mẹ em.



Tên khốn kiếp đó Em phải giết chết ông ta.



Ông ta phải CHẾT....!".



Tiêu Nhã kỳ nghiến răng nói.



Vì ám ảnh Ba cô vì đỡ đạn cho cô mà chết nên giờ nghe thấy mấy lời Killer nói làm tâm lý của cô mất khống chế.



Ký ức được quên đi năm nào lại được sống dậy.



Ánh mắt cô đỏ lên như muốn mất đi lý trí.



Vì tâm lý của cô lúc này hoảng loạn và Hận ý.



Hất tay Diệp Lâm Anh ra cô hét lên lớn tiếng với anh.







_" CHÁT......!".





_ Diệp Lâm Anh bất ngờ cho cô 1 tát thật mạnh để cô tĩnh táo lại.



" Tiêu Nhã kỳ...!những gì anh dạy em lúc em mới học Hình Cảnh em quên hết rồi hả.



Lúc này cần em tỉnh táo để giải cứu mẹ chứ không phải chìm đắm trong trả thù và giết chóc.



Uổng công em tốt nghiệp Hình Cảnh xuất sắc.



Em thấy mình có xứng với Ba em không.



Ước mơ làm Hình Cảnh giỏi của em là như vậy đó hả.



Trong khi em muốn liều mạng với ông ta thì vài tỷ người đang đối diện với cái chết trước mắt kia kìa.



Chỉ 1 phút mất lý trí cả vài Tỷ người chôn cùng mẹ em đó.



Nếu em không bình tĩnh lại thì nhiệm vụ lần này em không được phép tham gia.



Cho dù có phải xích trói em lại anh không để em đi.



Hiểu rõ chưa ".



Giọng anh uy nghiêm vang lên.



Nếu để ý kỹ sẽ thấy người anh rung lên vì đau lòng.





_Anh chưa bao giờ đánh cô.



Anh tát cô 1 cái mà anh còn đau hơn cô gấp trăm ngàn lần nhưng nếu có quay lại anh vẫn sẽ làm như vậy.



Anh không muốn cô mất lý trí mà hy sinh tính mạng vô ích.





_" Em xin lỗi.



Là em sai ".



Tiêu Nhã kỳ làm như nhờ 1 cái tát của anh mà lấy lại bình tĩnh.



Hít vào 1 hơi cô lâu vết máu trên miệng cuối đầu nói.



Diệp Lâm Anh biết cô đã bình tĩnh hơn thì gật đầu.



Trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.






_ Cô nhấn nút đỏ đồng hồ trên tay giọng cô vang lên nhưng đã bình tĩnh hơn nhiều.



" Tiêu Nhã Kỳ TF2210 gọi Cục Tổng Bộ ".



Đến khi vang trong đồng hồ của cô vang lên tiếng tít....!thì Ba của Diệp Lâm Anh ông Diệp Chính Thần lên tiếng.





_" Nhã Kỳ.



Có chuyện gì ".





_" Sếp...!Sếp Huỳnh bị bắt đang nằm trong tay Killer.



Killer hiện đang ơ nước S và đặt bom ở 6 thành phố lớn sẽ nổ trong vòng 1 tiếng đồng hồ nữa.



Nhưng vẫn chưa biết ông ta đặt bom ở thành phố nào.



Yêu cầu chi viện gấp....!".



Tiêu Nhã kỳ báo cáo.



Diệp Lâm Anh nhìn cô mỉm cười.



Anh biết cô không thể gục ngã mà.



Tiêu Nhã kỳ của anh mạnh mẽ hơn anh tưởng tượng nhiều.





_" Đã rõ....!".



Sếp Diệp lên tiếng.





_" Sếp...!Killer bị điên rồi.



Rất có thể cho người tấn công Cục Tổng Bộ.



Sếp nên làm phòng thủ trước thì hơn.



Không sợ vạn nhất chỉ sợ nhất vạn ".



Cô tiếp tục lên tiếng.



Nảy nghe giọng của ông ta không khác gì người điên nên cô cảnh báo trước.



Đánh đến Cục Tổng Bộ không phải không có khả năng.





Nhất là ông ta có thù hận với cả Sếp Diệp.



Chính cô cũng không biết cô suy đoán đại cũng chính xác.





_ " Ưm Bác biết rồi.



Nhã kỳ con và Lâm Anh trăm sự phải cẩn thận biết không ".



Ông lo lắng nói.



Tay nhanh chóng nhấn nút đỏ thiết lập hỏa lực cực mạnh phòng thủ đặc biệt ở Cục Tổng Bộ.



1 khi thiết lập hoàn thành thì chỉ cần có người tấn công vào.



Thì chỉ có nước chết thôi.



Trên máy tính báo thiết lập được hoàn thành thì ông cũng yên tâm.



Thiết lập được hoàn thành thì nhanh chóng những Hình Cảnh có mặt ở Cục Tổng Bộ đều vũ khí sẵn sàng.



Có thể chiến đấu bất cứ lúc nào.



Ai cũng ý chiến cao nhất.





_" Cháu biết rồi...!Mạng của cháu không phải ai muốn tới lấy cũng được.



Cháu cúp máy đây ".



Tiêu Nhã kỳ nói rồi cúp máy.





_ Ở bên Kia ông Diệp cũng nhanh chóng phân phối người chi viện.



" Báo động đỏ.



Cấp SSSSS.



Yêu cầu đội đặc công đặc biệt ở nước S và nước L, T nhanh chóng xuất phát đến nước S.



Nhiệm vụ tìm ra 6 trái bom được đặt trong 6 thành phố lớn sẽ phát nổ trong 1 tiếng nữa.



Yêu cầu cấp tốc di dời người dân đến nơi an toàn nếu nghi ngờ thành phố đó có bom ".





_" Đã rõ.....!".



3 nước vừa nhận được thông báo thì.



Rất nhanh hàng loạt các đội đặc công chuyên về phá bom đồng loạt hoạt động.



Ông Diệp vẫn nhìn chằm chằm vào màng hình thì không bao lâu tiếng còi báo động vang lên điếc tai.





_ " BÍP...!BÍP......!Báo động...!có vật thể xâm nhập trong bán kính 200m.



BÍP....!BÍP....!có vật thể đang xâm nhập 100m .....!vv.....!".



Cứ vậy tiếng báo động vang lên liên tục.



Toàn bộ Cục Tổng Bộ đều sẵn sàng về vị trí chiến đấu.





_" Đến rồi....Nhã Kỳ.



Lần này con đoán đúng rồi ".



Ông Diệp nét mặt nghiêm túc hẳn ra miệng nói nhỏ 1 câu.



Cũng may là thiết lập phòng thủ tự động vừa hoàn thành nếu không bị đánh úp bất ngờ thì cả Cục Tổng Bộ coi như xong rồi.





_" Lập tức phòng thủ trong vòng 50m toàn thể bắn ".



Giọng của ông vang lên.



Không Bao lâu những tiếng súng chát chúa và hỏa lực cực mạnh đấu với nhau diễn ra tầm bán kính 50m đến nghẹt thở.



Tiếng súng tiếng người bị súng bắn trúng vào người la hét như tận thế.



Khói lửa bốc lên mù mịt.





_" Bùm.....!Bùm ".



Những chiếc xe xâm nhập trong bán kính 50m đều đồng loạt phát nổ vì tia hồng ngoại cực mạnh chiếu vào.



Do làm phòng thủ kịp thời nên tạm thời bên ông chiếm ưu thế.



Ông Diệp lúc này tỉnh táo hơn lúc nào hết.



Ông vẫn chỉ huy tác chiến đánh đâu thắng đó.





_ Ở bên ông thì khói thuốc súng mù mịt thì ở 1 nơi khác cũng không khác là mấy..