Một Mình Tôi Chấp Hết

Một Mình Tôi Chấp Hết - Chương 67: 67: Chương 68 Vì 1 Nụ Cười Mỹ Nhân




Thoát được cửa của ba anh Triệu Tử Long cười thật tươi.



Xe của Triệu Tử Long đang chạy thật nhanh trên đường thì bỗng nhiên ở 1 công viên cho tình nhân.



anh nhìn thấy 1 chàng trai tặng 1 bó hoa hồng lớn cho bạn gái đi kèm với 1 con gấu bông to làm cô gái kia cười tít mắt.



Làm anh hiếu kỳ vừa chạy qua được 1 khúc rồi nhưng anh cũng ráng quay đầu xe lại để nhìn xem diễn biến tiếp theo.





Với tinh thần không ngại học hỏi anh đậu xe vào lề rồi kéo cái mắt kính đen xuống để nhìn cho rõ cảnh lãng mạn kia.



Nhìn được 1 lúc cái mặt của anh dại hẳn ra....





" Mẹ kiếp...!dễ vậy à...".



Anh nói 1 câu.



Chỉ thấy cô gái kia cười thật tươi hôn lên má anh chàng kia 1 cái.



Anh chàng đỏ mặt gãi đầu cười.



Thấy vậy cô nàng cười đẩy anh chàng kia ngồi xuống ghế còn cô thì ngồi lên đùi của anh chàng kia hôn tới tấp.





_" ồ.....!mai gót....!".



Triệu Tử Long thấy vậy ồ 1 câu.



Tay rờ rờ cái cằm 1 cái.



Môi khẽ nhếch lên nhìn 2 người kia đang truyền vi khuẩn cho nhau khí thế hừng hực....





Trong đầu anh nhanh chóng hiện lên cảnh anh tặng hoa cho Tiêu Nhã kỳ.



Cô sẽ nở 1 nụ cười hạnh phúc, rồi cô sexy trong bộ đồ bikini mà đẩy anh ngã xuống giường giữa những cánh hồng rơi đầy trên giường.



Ánh nến lung linh bập bùng tỏa hương thơm nhè nhẹ.



Những quả bông bóng bay được treo lủng lẳng đầy nhà.



Cô ngậm 1 ngụm rượu wichky mà anh yêu thích nhất rồi áp môi cô lên môi anh.



2 người cùng nhắm nháp hương vị say nồng.



Tiếp đến thì.....





_ " Bíp....!Bíp......".



1 chiếc xe tải nhỏ đi qua bóp còi làm anh như tỉnh cơn mê.



Mở mắt ra thấy vài cô thiếu nữ nhìn anh cười thì anh đỏ mặt...!thấy vậy miệng chửi nhỏ 1 câu.





_ " Á....!mình điên thật rồi khi không nghĩ đến Tiêu Ác Ma làm gì....!tặng bông tặng hoa rồi lãng mạn gì chứ.



Thật ấu trĩ, chỉ có con nít hay mấy tên rảnh hơi mới làm chuyện tặng bông tặng hoa gì đó.



Mình mới không làm mấy chuyện vô bổ đó....!bó hoa đó nhỏ chút xíu với 1 con gấu thôi mà cô ta đã bãi trận rồi.



Tiêu Ác Ma mới không dễ cưa đổ như vậy.



Tiêu Nhã kỳ....!my girl.....!You are the best ".



anh nói nhỏ câu rồi lái xe đi.





Tiêu Nhã kỳ vừa ngủ dậy.



Cô Nhìn đồng hồ cũng 5 giờ chiều rồi.



Nhìn quanh 1 vòng căn nhà rộng lớn chỉ có 1 mình cô thì bỗng nhiên thấy nó thật lạnh lẽo.





Thấy trong người hơi đói cô vừa đi pha xong 1 tách cà phê thì nghe tiếng xe đến.



Tay Cô còn cầm 1 gói mì ăn liền thì cô nhìn ra xem là ai.



Thấy người tới Cô không tin mắt mình.



1 xe tải lớn chở hoa hồng đỏ rực.



1 xe tải lớn chở gấu bông.



Con nào con nấy còn to cao hơn cô.



1 xe tải cuối cùng là sôcôla.....!Cô ngạc nhiên nói.





_ " Triệu Tử Long cậu tính làm cái gì ở nhà tôi ".



Cô 2 mắt mở to nói.



Cái gì a...!chuyển mấy thứ này đến nhà cô làm gì đây.



Tính cho cô mở tiệm bán gấu bông với hoa hồng sao.





_ " Hahaha.....!Nhã kỳ...!tôi thấy bà già mù kia bán hoa hồng tôi thấy tội nghiệp mua giùm thôi.





Nhưng tôi là con trai để nhà kỳ lắm nên chở qua nhà cô thôi.



Chứ tôi không phải cố ý mua tặng cô đâu nha.



Tôi mới không làm mấy chuyện dở hơi thiếu não như vậy đâu ...!Cô đó đừng tưởng bở ".



Triệu Tử Long gãi đầu cười nói.



Anh tính nói là nhã kỳ anh mua tặng em nhưng đến miệng lại phát ngôn ra chính anh cũng giật mình.



Lén nhìn cô 1 cái thấy nét mặt cô không đúng anh nuốt nước miếng nhìn cô 1 cái.





_" Triệu Tử Long.



Ý cậu nói là cậu thấy 1 bà già mù bán 1 xe tải hoa hồng với 1 xe tải gấu bông cho cậu...!cậu tội nghiệp nên mua giúp hả ....!".



Cô nheo mắt lại nhìn Triệu Tử Long.



Mấy người đàn ông còn không ngừng ra vào chất đầy hoa với gấu trong nhà cô.





_" Hahaha....!sao cô thấy tôi có lòng thương người lắm phải không.



Không cần nói thêm cái gì đâu.



Cái đó tôi biết ".



Anh cười nói.



" Sao không giống với những gì mình nghĩ lúc nảy vậy ta...!hay 1 xe tải hoa với gấu mà Tiêu Nhã kỳ còn chê ít.



Vậy có nên gọi điện thoại cho chở đến 8 9 chiếc xe tải lớn tới thêm không.



Mà nghĩ cũng lạ...!Không phải Cô nên giống Cô Gái kia cười ngọt ngào rồi hôn anh sao...!làm gì sắc mặt kém vậy.



Mình làm gì sai sao....!".



Anh nghĩ thầm trong bụng 1 câu.





_ " Triệu Tử Long...!chở hết hoa hòe về nhà Cậu nhanh.



Nhà Tôi không phải kho hàng nhà Cậu....!làm nhanh đi ".



Cô nghiến răng nói 1 câu.



nhìn nhà cô chật kín hoa và gấu đến không còn chỗ để đi nữa.



Cái tên này học đâu ra cái chơi trổi như vậy chứ.





Nếu tặng cô thì cô còn miễn cưỡng.



Chứ xem như nhà cô là khó hàng cô mới không thèm thương lượng.





_ " Ách.....!Nhã kỳ à....!thật ra là tôi...!tôi nghe cô bị ám sát nên mua hoa tặng cô đó.



Chúc mừng cô bình an mà...!Triệu Tử Long tôi lần đầu tiên làm mấy chuyện vô bổ này đó.



Dù gì cũng là tâm ý của người ta a....!cô cười lên đi chứ ".



Anh lại khều khều tay cô nói.



Anh làm chỗ nào sai rồi sao.



Người ta thành công sao tới anh thì thất bại vậy.





_" Hừ......!".



Cô hừ nhẹ 1 câu cầm gói mì ăn liền đi vào nhà bếp.



Anh nhanh chóng chạy theo nói.





_" Tiêu Nhã kỳ...!Cô tính làm gì đó ".



Anh tưởng cô giận nên đi theo.



Anh nhớ đâu có làm gì sai đâu a....





_" Không thấy sao....!ăn mì ăn liền ".



Cô nói.



Còn lắc lắc gói mì lên nói.





_" Cái đó không tốt cho sức khỏe đâu.



Đi theo tôi ".



Anh cười nói rồi kéo tay cô đi.





_" Nè kéo tôi đi đâu....!" cô nói.






_" Hahaha đi ăn bụi chứ đâu ".



Anh cười nói.



Rồi nhét cô lên xe.



Sợ cô đổi ý anh nhanh chóng lái xe đi.





_ " Nè....!nè....!ít ra cũng để Tôi thay đổi quần áo cái chứ.



Cậu làm cái quái gì như gà mắc đẻ vậy.



Đi nhanh vậy làm gì....!".



Cô nhanh chóng nói.



Chiếc xe của anh phóng nhanh như bay làm chiếc đầm ngủ màu đen bằng vải ren mỏng bay phấp phới.



Cô phải cực lực dùng tay kéo lại mới không để cảnh xuân khoe với bàn dân thiên hạ.





Tiêu Nhã kỳ nhìn qua Triệu Tử Long.



Anh mặc bộ vest trắng sang trọng được cắt may hoàn hảo.



Nó làm tôn hết vẻ đẹp body của anh.



Giày đen bóng lưỡng.



Đầu tóc chải keo gọn gàng.



Chắc vừa theo ba anh đi làm mới chỉnh chu như vậy.



Soái vạn người mê a....!nhìn lại mình cô thấy xấu hổ muốn chết.



Tóc cô vừa ngủ dậy còn chưa chải rối tung lên.



Chân còn mang đôi dép trong nhà con hình con chó nhỏ.



Nhìn kiểu nào cũng giống cô làm người hầu cho anh ta vậy.





_" Trong mắt tôi.



Cô như vậy mới có lực sát thương mạnh nhất....!tin tôi đi.



Bất cứ đàn ông nào thấy cô như vậy cũng không thoát khỏi mị lực chết người của cô lúc này đâu.....!hahaha ".



Anh cười lớn tiếng nói ánh mắt vừa lái xe vừa ngắm 2 cái bánh mật size lớn lấp lo sau lớp vải ren mỏng tan kia.





_" Triệu Tử Long cậu muốn chết.



Lo mà lái xe đi.



Cậu mà gây tai nạn tôi chém cậu nghe rõ chưa ".



Tiêu Nhã kỳ quê quá đỏ mặt nói.



Anh chẳng nói gì nữa 1 tay cầm lấy tay của cô rồi mỉm cười.



Từng ngón tay thon dài trắng mịn màng như da em bé nắm chặc lấy tay của cô làm cô càng quê.



Kỳ này về cô quyết tâm đi tắm trắng mới được.



Cảm giác thua thiệt người không dễ chịu tí nào.





Triệu Tử Long chở cô đến 1 tiệm ăn bình dân trang trí đơn giản.



nhưng quán phải nói là đông người cứng ngắt.



Không còn 1 chỗ trống nữa.



Chiếc siêu xe của anh vừa vào bãi đậu xe thì ai cũng ngừng ăn nhìn cặp đôi kỳ lạ kia bước vào.



Trai thì anh tuấn tú tiêu sái vạn người mê.



phong lưu phóng khoáng người gặp người thích.



Gái thì......!tóm gọn lại 1 chữ thôi.



Đó là Lạ.





Tiêu Nhã kỳ nhìn thoáng qua 1 vòng bài trí xung quanh.



Cô bỏ qua tất cả ánh mắt xem cô như sinh vật lạ.



Giờ cô biết tại sao mấy người đẹp hay thích đi cùng người xấu rồi.



Như cô giờ đang làm nên cho cái tên Long thúi kia khoe khoang nổi bật nè....!còn đang nhìn xung quanh thì 1 người phụ nữ trung niên đến đón tiếp.





_" Tử Long...!là cháu sao...!lâu lắm mới đến thăm dì nha.



Đây là bạn gái cháu sao ".




Người phụ nữ lên tiếng.





_" Phải.....!không phải ".



Triệu Tử Long và Tiêu Nhã kỳ cùng đồng thanh nói.





_" Eo ôi....!2 đứa tâm đầu ý hợp quá nha.



Vào đây đi ".





Người phụ nữ kia kéo tay Tiêu Nhã kỳ và Triệu Tử Long vào 1 bàn mà lúc nào cũng để riêng cho anh.



Triệu Tử Long gọi 1 đống thức ăn rồi nhìn Tiêu Nhã kỳ nói.





_" Nhã kỳ.....!đây là quán của Mẹ Tôi lúc còn trẻ mở vui chơi.



Cũng tại cái quán này Ba tôi gặp Mẹ tôi đó.



Tôi nói cô nghe bí mật nha...!hồi đó nghe Mẹ tôi kể là Mẹ tôi ghét ba tôi ghê lắm.



Cô biết tại sao không.



Tại vì Ba tôi tới làm quen với Mẹ tôi, nhưng lần nào tới cũng chỉ gọi 1 món là lẩu pín dê hết đó ( \*\*\*\*\* \*\*\* của con dê )....!nhưng lần nào ông ăn xong 1 nồi lẩu cũng chảy máu mũi hết.



Không cầm máu được luôn đó....!tại nó bổ dương quá mà.



Nên lần nào cũng hại Mẹ tôi lo lắng cho ông hết.



Riết rồi 2 người yêu nhau hồi nào không biết.



Cũng nhờ cái lẩu pín dê đó mà không bao lâu thì có Tôi.



Lâu lâu Tôi còn chọc Ba Tôi nói chuyện tình của Ba Mẹ tôi là chuyện tình pín dê đó.



Ông quê độ nên dí tôi đánh quá trời....".



Anh cười hào hứng nói.





Nếu để ông Triệu Hoàng nghe được thế nào cũng chửi anh là cái thằng dại gái.



Đi cua gái ông không cản nhưng vạch áo cho người xem lưng thì thế nào ông cũng cho anh 1 trận.



Kiểu này ông còn mặt mũi gì đứng trước con dâu nữa.





_ " Hahaha.....!".



Tiêu Nhã kỳ nghe vậy lắc đầu mỉm cười.





Anh nghe cô cười giòn thì mỉm cười.



" ba tha lỗi cho con trai bất hiếu đã đem ba đi bán, nhưng mà đổi lại 1 nụ cười của mỹ nhân xem như ba hy sinh cũng không oan uổng a.....!Con là vì lợi ích con cháu của Triệu gia mà....".



Anh âm thầm 1 phút mặc niệm nói.





Triệu Tử Long ngước lên thấy sân khấu ca nhạc như phòng trà nhỏ lên đèn thì anh nói.



" Nhã kỳ....!Tôi hát tặng cô 1 bài nha....!".



Anh cười nói không đợi cô gật đầu anh đứng dậy rồi nhảy lên sân khấu dưới sự hò hét của toàn thể mọi người.



Tiêu Nhã kỳ cũng mỉm cười vỗ tay hét lên vài câu cổ vũ.





_" Bài hát sau đây tôi hát tặng cho người con gái chẳng biết lúc nào đã ngự trị trong lòng của tôi rồi.



Tôi chỉ muốn nói 1 câu thôi.



Triệu Tử Long tôi thích cô ấy mất rồi....!Đã bỏ lỡ nhau 18 năm rồi chỉ hy vọng có thể cùng nắm tay cô ấy trong những năm tháng còn lại cho đến già thôi....!Với tôi bao nhiêu đó đủ rồi ".



Triệu Tử Long cười lãng tử sát gái 1 cái rồi nhìn về Tiêu Nhã kỳ nháy mắt hôn gió 1 cái.



dưới ánh đèn màu anh đẹp lung linh hoàn hảo, đốn tim của toàn bộ già trẻ trai gái có mặt ở đây.



Tiêu Nhã kỳ thấy vậy bất giác tim đập nhanh mất khống chế nhìn anh.



Tiếng nhạc vang lên.



Giọng hát của anh cũng vang lên....





_" Đã chót đã lỡ yêu em rồi......!Con tim ta lỡ trao em rồi...!ta say ta hát nghêu ngao lời tình si mê em có hay không nào....!".



Triệu Tử Long hát vang 1 đoạn trong bài hát say tình rồi còn cầm 1 ly rượu phong cách lãng tử làm mọi người như say theo anh mê mệt vậy.





Tiêu Nhã kỳ huýt sáo cười lớn tiếng.



Cô còn nhớ trong nguyên tác.



tác giả viết Triệu Tử Long cũng hát bài này tặng cho Phương Mỹ Lệ, làm nữ phụ đại nhân ngả như điếu đổ...!Cô thấy mình cũng không đỡ được sức hấp dẫn của chàng trai đang tỏa hào quang chói mắt trên sân khấu kia rồi......