Một Mình Tôi Chấp Hết

Một Mình Tôi Chấp Hết - Chương 57: 57: Chương 59 Nam Chính Và Nữ Chính




_ Biệt thự Vương Gia:.





_ 1 người phụ nữ trung niên rất đẹp.



Ăn mặc quyền uy sang trọng.



Từng cái giơ tay nhấc chân đều tỏa ra phong thái của 1 quý tộc chính hiệu.



Bà đang ngồi trước bàn ăn dài đầy ấp sơn hào hải vị, nến, hoa tươi lãng mạn.



Nhưng nét mặt uy nghi của bà làm người khác phải cuối đầu.



Nhóm người làm biết ý.



Đến đi cũng chẳng dám đi mạnh 1 chút sợ chọc giận bà mà mất việc.





_" Cậu chủ đã về rồi à.



Phu nhân đang đợi bên trong đó ".



1 bà vú già lên tiếng.





_" ưm...!".



Vương An Nguyên gật đầu rồi vào trong.



Thấy người phụ nữ đang ngồi trước bàn ăn anh cười nói.





_" Mommy......!không ăn trước đi.



Đợi con làm gì.



Thức ăn ngủi lạnh không ngon đâu ".



Anh cười nói kéo ghế ngồi sát bà.



Anh cầm chai rượu trái cây nhẹ rót vào ly cho bà 1 ít.



Miệng anh cười thật tươi.





_" An Nguyên.....!con riết rồi không có nề nếp gì cả.



Nhà ta là quý tộc phải ra dáng quý tộc.



Con xem con có khác dân bụi đời tí nào không.



Những gì mẹ dạy con để ngoài tai hết rồi à.



Mẹ còn tưởng con ở chỗ giáo sư Tiêu gì đó học được điều hay ý đẹp.



Ai ngờ càng tệ hơn.



Sau này đừng đến mấy cái chỗ đó nữa ".



Bà quay qua nhìn Vương An Nguyên nói từ tôn từng câu từng chữ rõ ràng.



Tay cắt thịt bít tết được nấu chín 60% cả người toát lên 1 phong cách quý tộc chính quy nề nếp.





_" Mommy....!Mẹ lại nữa rồi.



Con lớn rồi còn nhỏ hay sao.



Con tự biết mình làm gì mà.



Trong nhà có 2 mẹ con thôi.



Mẹ thấy cần khách sáo nói mấy lời sáo rỗng như nói với người ngoài sao....!vậy còn là gia đình sao ".



Vương An Nguyên nhăn nhó nói.



Lần nào gặp bà cũng được tụng 1 bài riết làm anh thấy căn nhà này ngột ngạt, khó chịu.





_" An Nguyên.



Ý con là nói mẹ nhiều lời phải không.



Con năm nay 18 tuổi rồi.



Sắp tới phải kế thừa sản nghiệp và chức vụ của Ba mẹ.



Người con gặp sẽ là những người quan chức cấp cao của 1 nước.





Con như vậy muốn làm mất mặt Vương Gia và mất mặt mẹ sao....!".



Bà lại từ tốn nói.



Nếu Tiêu Nhã kỳ ở đây chắc chỉ le lưỡi phán 1 câu.



" mẹ chồng quyền lực, cực chất đây rồi.



Ai làm con dâu người đẹp này cũng lột 1 lớp da a.....!".





_" Thôi Mẹ ăn tiếp đi.



Con mệt rồi....!".



Vương An Nguyên nói 1 câu rồi bước đi.



Còn ở đó nói thêm 1 chút nữa anh không chắc là anh giữ được bình tĩnh không tranh cãi lớn tiếng với bà.



Tâm trạng không vui anh đi thật nhanh về phòng.





_" Cái thằng con này thiệt là khó dạy.



Quản gia những ngày gần đây cậu chủ làm những gì ở nhà cô Tiêu Nhã kỳ gì đó.



Báo cáo tôi nghe xem ".



Bà nói.



Bà vừa hoàn tất chuyến công tác vòng quanh thế giới trong 3 tháng nên chỉ biết vài thông tin qua điện thoại thôi.





_ " Phu Nhân ảnh mới nhất đây ".



Bà quản gia già nói.



Tay cầm 1 xấp ảnh đưa cho mẹ Vương An Nguyên.



Bà cầm lật được vài tấm thì mày khẽ nhíu lại.



Mấy tấm ảnh trong tay bà toàn hình Vương An Nguyên nhảy cùng Tiêu Nhã kỳ.



1 tấm cuối cùng là 2 người nằm dưới sàn nhà hôn nhau.





_" Hừ.....!biết ngay là cái thứ con gái vô giáo dục mà.



Lập tức hẹn cô ta ngày mai gặp tôi ".



Bà nói.



Gương mặt không giận tự uy làm bà quản gia nuốt nước miếng 1 cái gật đầu dạ dạ liên tục.





Mẹ của Vương An Nguyên liếc mắt nhìn mấy tấm hình rồi châm lửa đốt sạch.



Tiêu Nhã kỳ còn không biết sắp có người tìm cô phiền phức đâu.



Nếu biết thì cô sẽ lắc đầu mỉm cười.



cô ngán sao...!muốn chơi thì cô chiều đến bến vậy.





Bạch Gia Trang :





_" Ba....!Con trai của Ba biết yêu rồi.



Nhưng người ta không thích con thì phải làm sao đây ".



Bạch Thiên Tuyệt nhìn người đàn ông tầm 48, 49 tuổi cười nói.



Người đàn ông kia nghe vậy thì nói.





_" Đồ vô dụng.



Thiên Tuyệt....!Con có còn là con trai của Bạch Thiếu Thiên ta không.



Con thích ai thì tự đi dành đi nói với ba làm gì.



Không lẽ con muốn ba đi cua cô ta về nhà cho con hưởng sao.



Có 1 đứa con gái con còn lo không xong thì làm sao quản lý gia nghiệp được...!".



Ông Bạch Thiếu Thiên khinh thường lên tiếng.





_Ngồi trên đùi của ông là 1 cô gái trẻ xinh đẹp.





Mẹ của Bạch Thiên Tuyệt mất rồi.



Ba của anh ở vậy chỉ cặp với vài cô gái để giải quyết vấn đề sinh lý chứ không muốn kết hôn lần 2.



Nói ông Bạch là cao thủ sát gái cũng không sai.



Cỡ tuổi của ông đang là đỉnh cao của sự nghiệp, đẹp trai, phong độ.



Do được bảo dưỡng tốt nhìn sơ với Bạch Thiên Tuyệt như 2 anh em vậy.



Chỉ khác tóc của ông có vài sợ tóc trắng mà thôi.





_" Hắc hắc......!cô ấy là người con gái khá kiên cường.



Khắp người toàn gái nhọn.



Con trai của Ba ăn không ít khổ trong tay cô ấy rồi.



Trước giờ con chưa bao giờ gặp cô gái nào có tính khiêu chiến cao như vậy.



Ba có dịu kế nào hay thì truyền thụ cho con trai ba 1 chút đi ".



Bạch Thiên Tuyệt cười nói.



Anh nhìn cô gái mông to ngực bự trong lòng ba mình lắc đầu.





_" Có chuyện này sao.



Thiên Tuyệt...!Con làm mất mặt ba quá.



Nếu không phải DNA nói 99% là cha con thì ba còn không tin mày là con ba đó.



Có 1 đứa con gái mà làm con phải đau đầu như vậy rồi.



Nói đi cô ta làm nghề gì, bao nhiêu tuổi.



Xấu đẹp mập ốm ra làm sao ".



Ông khoanh chân ở khoảng cách mà Bạch Thiên Tuyệt không thấy.



Ông lén bóp cái mông no tròn của cô gái trẻ nói.



Hành động của ông làm cô gái trẻ gương mặt nhanh chóng đỏ bừng.





_" Nghề khám vô sinh nam khoa và làm giáo sư kim võ sư của con đó ".



Bạch Thiên Tuyệt nói.





_" Hừ.....!có vậy cũng không biết.



Nếu cô ta khám vô sinh nam khoa thì mày giả liệt dương đến khám được rồi.



Cho cô ta sáng nhìn hàng của con, trưa nhìn hàng của con.




Rồi tìm cách anh hùng cứu mỹ nhân.



Bất đắc dĩ lắm thì dắt về đây.



Lửa gần rơm lâu ngày cũng cháy.



Gạo nấu thành cơm rồi cô ta còn chạy đi đâu được.



Đừng nói con làm không được rồi kêu ba đến đó cua người ta về cho con hưởng nha.



Xin lỗi ba con không được rảnh ".



Ông cười nói.



Với ông thì con trai lớn rồi thì vấn đề giải quyết sinh lý cũng là chuyện tự nhiên thôi.



Nếu sinh lý không được giải quyết tốt thì ảnh hưởng đến kinh doanh rất nhiều.





_" Hahaha....!Ba cao tay nha....!".



Anh cười nói.



Rồi nhìn sang cô gái ngồi cạnh ba anh nói.







" Nè cô em xinh đẹp.



nếu ba anh không đủ sức làm ăn được thì lên phòng tìm anh nha ....!hahaha.....".



Anh phúc hắc cười nói.



Lần nào anh mà không chọc ba anh vài câu anh thấy thiếu thiếu cái gì đó.



Vừa dứt lời thì anh nhanh chóng né chiếc giày của ba anh vừa ném về phía anh.





_" Cái thằng chết tiệt...!có ngon mày đứng lại cho ba ".



Ông Bạch gầm lên nói thì làm gì còn bóng dáng của Bạch Thiên Tuyệt nữa.



Chỉ còn truyền lại tiếng cười giòn tan của Bạch Thiên Tuyệt truyền lại từ phía xa.





_" Hừ....!Con với chả cái ".



Ông Bạch nói.



Chửi vậy thôi khóe miệng ông lạị nở 1 nụ cười hạnh phúc.





_ Sáng ngày hôm sau.





_ Tiêu Nhã kỳ mở mắt thì mặt trời đã lên cao.



Cô chợt nhớ ra gì đó cô chạy 1 vòng các phòng xem thử thì căn nhà trống không chỉ có 1 mình cô.



" thì ra không phải mơ.



Bọn họ về nhà hết rồi ".



Cô thẩn thờ nói nhỏ 1 câu.



Nhìn đâu cũng thấy bóng dáng của 5 người ồn ào.



Cô quen với ồn ào náo nhiệt rồi giờ cô đơn 1 mình cô thấy không quen.





_" Mấy cái tên nhóc này.



Đi hết rồi ai nấu đồ ăn sáng cho tôi đây....".



Tiêu Nhã kỳ lẩm bẩm một câu.



Thở dài 1 hơi cô thay 1 bộ đồ khác đến phòng khám lo phần công tác cuối cùng.




Rồi đăng bảng tuyển y tá phụ giúp.



Cô tính ngày mai khai trương nên mọi chuyện gấp rút hoàn thành.



Chuyện cảm giác mất mát trong lòng rất nhanh được cô ém xuống.



1 ngày mới của cô thật bận rộn để không phải nhớ tới vài gương mặt đẹp trai cứ lảng vảng trong đầu của cô.





\_\_\_\_\_ Phân cách tuyến \_\_\_\.





_ " Lọ Lem....!đồ cô nấu hôm nay mặn quá.



Cá thì chiên quá lửa làm mất vị cá rồi.



Nấu lại cái khác cho tôi đi ".



Lý Minh Triết khoanh chân chỉ tay 5 ngón nói.



Khóe miệng mỉm cười nhìn Vương Tâm Lan trán đổ đầy mồ hôi.



Thì ra chọc cô tức giận cũng là 1 thú vui bất ngờ a....





_" Lý Minh Triết...!không có Chị Nhã Kỳ ở đây cậu bắt nạt tôi phải không.



Không ăn thì nhịn đi.



Nhà tôi nhỏ không thờ nổi vị đại phật như cậu đâu ".



Vương Tâm Lan bực tức phòng má chu miệng nói.



Lần này là lần thứ ba anh bắt cô bẻ cô làm này làm nọ rồi.



Có Tiêu Nhã kỳ ở đây cái tên chết tiệt này đâu có dám ăn hiếp cô đâu.



Tiêu Nhã kỳ vừa đi thì ngay lập tức cái thói công tử tái phát.



Ức hiếp cô đủ đường.






_" Nè....!Lọ Lem kia.



Tôi là thượng khách của nhà cô.



Cô đối xử với khách như vậy đó hả.



Hừ cô không làm lại tôi nói với ba mẹ cô.



Cô ăn hiếp tôi ".



Lý Minh Triết cười giang manh nói.





Nhìn cái mặt của cô đỏ lên anh chỉ muốn cắn cho 1 cái.





_" Cái tên chết tiệt nhà cậu.....!cậu giỏi lắm ".



Vương Tâm Lan thở không ra hơi chỉ về phía Lý Minh Triết.



Cô dùng dằn cầm đồ ăn đi xuống.



Lý Minh Triết mỉm cười.



Hèn gì Tiêu Nhã kỳ thích bắt nạt bọn anh như vậy.



Giờ anh mới hiểu ra thì ra bắt nạt người có thú vui của nó.



Nhếch môi cười anh cầm lấy điện thoại của Vương Tâm Lan mở lên xem ảnh.





_ Càng xem anh càng nhíu mày.



Trong điện thoại của Vương Tâm Lan toàn ảnh của Tiêu Nhã kỳ.



Có ngủ có, cười có, từng cái nhíu mày cũng được Vương Tâm Lan chụp lại rõ nét.



Anh ngước nhìn Vương Tâm Lan đang nấu nướng thì nhíu mày.



Bỏ điện thoại xuống.



Anh đi lại chỗ Vương Tâm Lan nói.





_" Lọ Lem...!đi cũng tôi.



Đợi cô nấu xong đồ ăn chắc đến tối chưa được ăn ".



Anh cười kéo tay Vương Tâm Lan nói.





_" Nè đi đâu....!".



Vương Tâm Lan nói.



Anh chỉ cười rồi kéo Vương Tâm Lan lên xe lái đi 1 vòng.



Tay anh nắm chặc lấy tay Vương Tâm Lan.



Cho dù cô kéo cỡ nào cũng không ra nên để chẳng thèm kéo nữa.



Thấy cô không cự tuyệt anh nữa thì Lý Minh Triết cười tỏa nắng.





_ đến 1 cái khu du lịch sinh thái mà Tiêu Nhã kỳ nhắc đến anh kéo tay Vương Tâm Lan đi vào.



2 người nắm tay nhau đi dạo 1 vòng tham quan.



2 người mua vài vậy kem ngồi ở hàng ghế đá ăn.



Thì nghe tiếng động sau hàng cây kiểng vang lên.





_" ưm.....!a....!a....!nhanh nữa đi đã quá ".



Tiếng người nữ vang lên.





_" ưm....!a....!thả lỏng đi em của em chặc quá tính giết anh sao....!".



Giọng nam vang lên.



Tiếng thở dốc, tiếng da thịt va chạm thu hút sự chú ý của 2 người Lý Minh Triết và Vương Tâm Lan.





_ Nhẹ kéo 1 nhánh cây ra xem.



Không nhìn thì thôi vừa nhìn thì Vương Tâm Lan cái mặt đỏ như dưa hấu vậy.



2 mắt nhìn chăm chăm cái \*\*\* \*\*\* đang ra vào nơi u mật của người con gái tầm 20 tuổi.



Vương Tâm Lan 2 tay bịt miệng lại kinh ngạc có, hiếu kỳ có....!mặt cô nóng lên đỏ như gấc.



Rất nhanh con mắt của cô được 1 bàn tay che lại.



Cô rơi vào 1 vòng tay rắn chắc.





_" Không được nhìn.



ngoài tôi ra Không cho phép cô nhìn của người đàn ông nào khác.



Nghe rõ chưa ".



Giọng nói nhẹ nhàng của Lý Minh Triết phà vào tai của cô.



Cả người của cô như có 1 luồng điện truyền khắp cả người.



Cô cũng cảm giác được hơi thở của Lý Minh Triết có chút hỗn loạn.



Cả người của cô cứng đơ.



Tim của cô không biết do kinh ngạc hay hoảng sợ đập càng nhanh, càng mạnh.



Vòng tay của Lý Minh Triết xiếc chắc lấy cô hồi nào không biết..