Phạm Vân Huyên không thèm để ý nhàn nhạt cười một cái, sau đó nhìn về phía trước lái xe, nàng cảm thấy ở chung với Lâm Thụy Cảnh như vậy, cũng đã thấy thỏa mãn.
Lâm Thụy Cảnh nhìn Phạm Vân Huyên đạm nhạt vui vẻ, có chút hoảng thần, trong nháy mắt đó cảm thấy Phạm Vân Huyên cười rất đẹp, thật là gặp quỷ, cô nhất định bị Phạm Vân Huyên hạ cổ, nếu không làm sao lại thấy Phạm Vân Huyên càng ngày càng đẹp mắt. Trên thực tế, đó không phải là ảo giác của Lâm Thụy Cảnh, Phạm Vân Huyên đúng là loại càng nhìn càng thấy đẹp mắt.
Nội tâm Lâm Thụy Cảnh vô cùng không được tự nhiên lắc đầu, không nhìn Phạm Vân Huyên nữa, cô có cảm giác mình tuyệt đối mà bị ma chướng, lần nữa để cho Phạm Vân Huyên dính lấy mình không thể đẩy đi được.
"Đi đâu?" Phạm Vân Huyên biết Lâm Thụy Cảnh có đến mấy căn biệt thự ở thành phố, nàng không xác định được Lâm Thụy Cảnh muốn đi chỗ nào.
"Gần nhất." Lâm Thụy Cảnh bây giờ hận không thể trở về nhà tắm, đương nhiên chỗ nào càng nhanh càng tốt.
Biệt thự gần nhất bây giờ chính là biệt thự trước kia Lâm Thụy Cảnh 'kim ốc tàng kiều', giấu Phạm Vân Huyên ở đó, bây giờ là Tiền Lâu Tĩnh.
Đối với đường đi đến biệt thự đó Phạm Vân Huyên vô cùng quen thuộc, nửa năm chia xa Lâm Thụy Cảnh, nàng cũng từng lén lái xe đến đây mấy lần, chỉ cần nhìn thấy gian phòng Lâm Thụy Cảnh sáng đèn, nàng cũng đã cảm thấy an lòng, vì có cảm giác được ở rất gần Lâm Thụy Cảnh.
Không tới 20 phút, xe đã đến nơi.
"Cô về trước, tôi tự đi vào là được." Nội tâm Lâm Thụy Cảnh cũng không quá bài xích Phạm Vân Huyên cùng mình vào nhà, nhưng miệng lại nói mấy lời như thản nhiên từ chối đó.
"Tôi đưa chị vào." Phạm Vân Huyên hiển nhiên biết Lâm Thụy Cảnh không muốn để nàng theo vào, nhưng Phạm Vân Huyên chính là không muốn rời đi, muốn trách cũng trách Lâm Thụy Cảnh, nếu da mặt nàng mỏng thì nàng cũng không có được Lâm Thụy Cảnh, hôm nay nhất định nàng sẽ bắt lại thân thể Lâm Thụy Cảnh, đây chỉ mới là bắt đầu.
"Không muốn!" Nội tâm Lâm Thụy Cảnh đã thỏa hiệp, nhưng miệng vẫn còn ngạo kiều muốn chết.
"Chị không để tôi đưa vào, tôi cũng không mở cửa xe, dù sao tôi cũng còn dư thời gian ở với chị." Phạm Vân Huyên cười nói với Lâm Thụy Cảnh.
"Cô theo vào làm gì, muốn chơi 3P sao?" Lâm Thụy Cảnh muốn cầm Tiền Lâu Tĩnh kích thích Phạm Vân Huyên.
"Nếu như chị vẫn còn thể lực thì tôi nguyện ý phụng bồi." Còn có ý định này, hiển nhiên là vừa rồi còn chưa cho cô ăn no, xem ra lần sau coi như cô có cầu xin nàng cũng phải tiếp tục mới được.
"Cô biến thái!" Lại nhắc nhở đến chuyện Lâm Thụy Cảnh mới vừa rồi bị Phạm Vân Huyên muốn bao nhiêu lần, cho tới bây giờ cô vẫn cảm thấy chân tâm còn có chút tê dại, bây giờ Phạm Vân Huyên còn muốn chơi 3 người, đơn giản là quá biến thái.
"Chính là chị nói trước, cũng không phải tôi." Phạm Vân Huyên vô tội nhún vai.
"Cô muốn làm gì thì làm, dù sao cũng không cho phép đi theo tôi." Miệng Lâm Thụy Cảnh vẫn cố gắng nói cứng.
Phạm Vân Huyên muốn nói tôi chỉ muốn làm chị, nhưng vẫn chưa vào được nhà, nói như thế càng hỏng, tránh cho người này tức giận ngạo kiều, sẽ không tốt lắm.
"Vậy chúng ta cùng nhau thi ở trên xe đi, dù sao chỉ cần chị ở đây, tôi cũng không đi nơi nào." Phạm Vân Huyên xem thường nhìn Lâm Thụy Cảnh, tầm mắt quét hết người cô. Bây giờ Lâm Thụy Cảnh là loại đó, ngoài mặt vô cùng nghiêm chỉnh băng sơn mỹ nhân, dáng vẻ cao ngạo, nhưng thực tế thân thể lại vô cùng nhạy cảm xinh đẹp, tầm mắt Phạm Vân Huyên dừng lại trên đùi Lâm Thụy Cảnh, nàng biết rõ ràng bên trong váy đen cái gì cũng không mặc, nghĩ đến đây, tầm mắt Phạm Vân Huyên trở nên nóng rực hơn. Các nàng hình như chưa từng làm trong xe, có ý nghĩ như vậy, Phạm Vân Huyên lại hết sức mong đợi phản ứng của Lâm Thụy Cảnh, ở đây chắc chắn là cực kỳ nhạy cảm.
Đối với tầm mắt của Phạm Vân Huyên, Lâm Thụy Cảnh quá mức quen thuộc, mỗi lần bị nhìn như vậy, Lâm Thụy Cảnh cảm thấy tầm mắt Phạm Vân Huyên có thể xuyên thấu, nhìn cơ thể đang xích lõa của mình, hơn nữa bây giờ Phạm Vân Huyên lại nhìn bắp đùi của cô chằm chằm, Lâm Thụy Cảnh không khó đoán được Phạm Vân Huyên đang suy nghĩ gì, người này không chút giới hạn nào muốn xe chấn đi, cô mới không thèm làm chuyện không có giới hạn như vậy với Phạm Vân Huyên, rõ ràng nội tâm cực kỳ bài xích ý nghĩ này, nhưng thân thể lại không tự chủ nóng ran lên, chân tâm còn có chút ướt. Giờ phút này Lâm Thụy Cảnh thực sự có chút sợ thân thể mình, rõ ràng thân thể đã tê dại đến cực điểm, nhưng vẫn dễ dàng bị Phạm Vân Huyên khơi lên cảm giác xấu hổ kia.
Phạm Vân Huyên nghiêng thân thể về sau, thần kinh Lâm Thụy Cảnh lại bắt đầu căng lên, cảm giác lỗ chân lông cũng dựng thẳng lên, cũng không biết là do sợ hay là mong đợi, cô thực sự sợ mình không đấu lại thân thể này, lập tức hạ giọng.
"Cô muốn chết ở đây, tôi còn có biện pháp gì!" Lâm Thụy Cảnh đành phải thỏa hiệp.
Phạm Vân Huyên cố ý, mặc dù nàng thực sự có ý nghĩ này, nhưng nàng không muốn thực hành ngay hôm nay, bất quá dọa Lâm Thụy Cảnh một chút mà thôi, dáng vẻ sợ hãi lại mong đợi của Lâm Thụy Cảnh làm Phạm Vân Huyên không tự chủ nâng lên khóe miệng, xem ra có cơ hội phải thực hành, nhưng vui nhất là, rốt cục mục đích của nàng cũng đã đạt thành, có thể vào được nhà.
Tiền Lâu Tĩnh diễn về tắm xong thì nghe đến âm thanh xe về, liền chạy đến trước cửa sổ, thấy trước cửa biệt thự dừng một chiếc xe, vừa nhìn chính là xe Phạm Vân Huyên, thì biết nhất định là Phạm Vân Huyên đưa Lâm Thụy Cảnh trở về, bất quá lại dừng ở dưới rất lâu cũng không ra. Dừng lâu như vậy, không phải là không chịu đựng được mà chơi xe chấn đi, nhất định là vậy, Tiền Lâu Tĩnh không tự chủ ôm miệng, các nàng quả nhiên là khẩu vị nặng, dù sao hình tượng cao cao tại thượng của Lâm Thụy Cảnh trong lòng nàng cũng đã không còn nữa.
Thật ra thì không thể trách Tiền Lâu Tĩnh nghĩ như vậy, ở phòng rửa tay hay phòng làm việc nàng đều bắt gặp hai nữ nhân đói khát này chơi kích tình, bất hạnh là đều bị mình cắt đứt hai lần, nhất định là sẽ bất mãn, bây giờ vừa có cơ hội, hai người khẳng định tựa như củi khô dễ cháy. Bất quá cũng đã về đến nhà, vào phòng chơi không được sao, nhất định là chơi trong xe kích thích hơn, Lâm đại tiểu thư và Phạm tiểu thư thật là có điểm đặc biệt mà. Nhưng là nàng thực sự cũng muốn nhìn a, hai mươi mấy năm nay không có thời gian và tinh lực xem mấy video kiểu này, nên đối với chuyện diễn xuân cung đồ Tiền Lâu Tĩnh rất có hứng thú, dù sao đứng xa rình coi và đứng gần cũng không giống nhau, tránh khỏi lúng túng. Giờ phút này cổ Tiền Lâu Tĩnh cũng muốn dài như hươu cao cổ rồi, nhưng vẫn không thấy được cảnh tượng cụ thể bên trong xe, thật là khó khăn, muốn thành người có giáo dục quả thật không dễ dàng.