Một Kiếp Nghiệt Duyên

Chương 27: Kế Hoạch Hoàn Hảo !




Dương Khắc Chân bị đưa đến một căn phòng, sau khi đẩy nàng vào trong tất cả thích khách đều rời đi để tránh kinh động. Dương Khắc Chân đề phòng bước vào,thứ nàng nhìn thấy đầu tiên chính là một mỹ nhân mặc y hỷ phục bị trói bất tỉnh trong phòng, hình như là một trong hai mươi người được đưa đến Đại Nan hòa thân. Bọn họ đều chuẩn bị sẵn để đợi nàng, vừa trông thấy Khắc Chân toàn bộ cung nữ dưới quyền của Thái Điệp Y đã cưỡng chế thay y phục cho nàng, sự việc diễn ra nhanh chóng khiến nàng vẫn chưa thể định hình được rốt cuộc ý định của Thái Điệp Y là gì mãi đến khi thay xong y phục nàng mới dần hiểu ra mọi chuyện.

Thứ nàng đang mặc trên người chính xác là hỷ phục, quả nhiên Thái Điệp Y cao tay muốn tống nàng đi Đại Nan để trừ hậu quả đây mà. Dương Khắc Chân không manh động, sau khi thay hỷ phục nàng yên lặng để cung nữ điểm trang rồi duy chuyển đến vị trí tiếp theo mà bọn chúng đã sắp xếp.

" Được rồi, tất cả nhanh chóng duy chuyển lên xe ngựa nào. Nửa canh giờ tiếp theo chúng ta sẽ xuất phát về Đại Nan!’’

Nàng bị bọn họ đưa đến chỗ đoàn quân trở về Đại Nan, vừa nhìn thấy nàng quân lính Đại Nan đã chặn lại dò xét.

" Đây là ai? Các mỹ nữ đều đã lên xe ngựa người này là phạm nhân sao? Vì sao lại phải trói tay?"

Cung nữ đứng cạnh nhanh chóng đáp lời, Khắc Chân không nghe thấy ả nói gì chỉ biết sau khi thỏ thẻ bên tai quân lính vị cung nữ này đã đặt lên tay quân lính một túi bạc khá to.

" Thôi được rồi, mau dẫn mỹ nữ này lên xe ngựa chuẩn bị xuất phát!"

Dương Khắc Chân được đặt cách ngồi trên một chiếc xe ngựa riêng, bên cạnh đó còn có một nữ tử tự xưng là nô tì của nàng ngồi quan sát. Khắc Chân vừa nhìn thân thủ của nô tì này liền biết ả không hề đơn giản, rõ ràng không phải là nô tì đây chắc hẳn là sát thủ mà Thái Điệp Y phái đến để quan sát tránh trường hợp nàng bỏ trốn giữa đường.

" Nương nương xin thứ lỗi!"

Nô tì lấy trong ống tay áo một vải lụa đỏ bịt quanh mắt nàng lại. Dương Khắc Chân cười nhạt, mấy trò này nàng vốn nắm trong lòng bàn tay. Quả thật lần này có thể nói là nàng đánh giá cao mưu kế của Thái Điệp Y, thủ thuật bịt mắt này chẳng qua là phòng hờ khi nàng chẳng may thoát khỏi cũng sẽ không nhớ được đường mà quay về tố giác những chuyện sai trái này cho Hàn Vân Dung nghe thôi.

Khắc Chân cùng nữ sát thủ ngồi được một lúc thì đoàn quân di chuyển đến Đại Nan cũng khởi hành, lúc này mọi chuyện diễn ra vừa khéo giống như kịch bản mà Thái Điệp Y vạch ra, đoàn quân Đại Nan rời khỏi cổng thành mà không một chút nghi ngờ.

( Mộc Đình Cung)

Tiểu Hoa chật vật cuối cùng cũng cởi trói thành công, sở dĩ khi nãy Dương Khắc Chân cố tình ngã xuống người Tiểu Hoa chính bởi vì nàng muốn nhân cơ hội không ai chú ý cố tình đưa cho Tiểu Hoa con dao để thoát thân tìm người giúp đỡ. Tiểu Hoa vừa thoát ra người đầu tiên cô nghĩ đến chính là Hàn Vân Dung. Tiểu Hoa tức tốc tìm đến Hàn Vân Dung vừa hay nhìn thấy hắn nửa tỉnh nửa say đang đi về hướng của cung Mộc Đình.

" Hoàng thượng, hoàng thượng cứu giúp nương nương đã bị người khác bắt đi mất rồi!"

Hàn Vân Dung vừa nhìn đã nhận ra Tiểu Hoa chính là nô tì hầu cận của Dương Khắc Chân,nhận tin dữ hắn ngay lập tức như được hoàn hồn nhanh chóng tiến đến gần Tiểu Hoa hỏi cho ra lẽ.

" Ngươi nói ai bị bắt? Nói rõ trẫm nghe xem!"

" Là…là Bách Hoa nương nương!"

" Khốn kiếp!

" Ngươi có biết ai là người đứng sau chuyện này không?"

Nhìn Tiểu Hoa ngây ngốc lắc đầu khiến hắn không thể giữ được bình tĩnh, đến manh mối duy nhất để cứu lấy nàng cũng bị đứt hắn đúng là một tên vô dụng. Hàn Vân Dung như phát tiết hắn điên cuồng tìm tất cả các phòng của hoàng cung hi vọng có được chút manh mối nhưng vô vọng, mọi thứ dần đi đến ngõ cụt Hàn Vân Dung bỗng nghe thấy tiếng người phát ra trong một phòng gần đó, hắn đạp cửa vào đi theo tiếng người quả nhiên là có. Nữ nhân bị bịt chặt miệng tay bị trói ở góc khuất đang ra sức gào thét cầu cứu. Hàn Vân Dung giải vây cho nàng ta nhanh chóng hỏi rõ tình hình.

" Ngươi là ai? Vì sao lại bị bắt trói ở đây? Là kẻ nào ra tay với ngươi?"

" Tiểu nữ là một trong hai mươi nương tử được cử đi sang Đại Nan hòa thân nhưng trong lúc ta chuẩn bị để xuất phát thì không biết đã bị kẻ xấu nào giở trò khiến ta bất tỉnh rồi trói ta ở nơi tăm tối này!"

" Ngươi không biết được kẻ đã hãm hại ngươi ư?"

" Giờ khởi hành đi Đại Nan là rạng sáng nên lúc đó tiểu nữ cũng chẳng tỏ là kẻ nào đã ra tay…"

" Thôi được rồi ngươi lui đi!"

Hàn Vân Dung vừa nghe đã biết đây là loại chuyện gì, sắc mặt hắn không được trầm ngâm như trời chuyển giông nổi bão, hắn quay trở về thư phòng không nói không rằng một mình âm thầm mặc giáp phục, tay cầm bạch kiếm phi ngựa tiến thẳng đến cổng thành.