Một Kiếp Đau Thương

Chương 62: Trở về




Buổi chiều sau khi tan làm thì cô cũng chào tạm biệt mọi người rồi nhanh chóng ra về,Yến Chi ra đầu đường đón xe buýt đi về … Đến cô cũng không ngờ được rằng Mạc Hội lại là ông chủ ở đây,trái đất này đúng thật là tròn mà …

Liệu trong mấy tháng tới cô có gặp lại anh ấy hay không,cô sợ thời gian sắp tới sẽ gặp lại người đàn ông kia. Ngồi ở trên xe cô cứ thẩn thờ mãi,hai mắt cứ nhìn ra ngoài suy nghĩ đôi điều nhưng vẫn không có đáp án.



Đêm khuya khoảng chừng 10 giờ đêm,Mạc Hội mới giải quyết công việc xong.Sau đó thì mới nhớ ra việc Yến Chi đang thực tập cho công ty mình nên anh liền gọi điện cho Khải Phong …

[ Alo … Khải Phong mày phẫu thuật xong chưa ]

[ Tao mới phẫu thuật hôm qua, nhưng phải ở lại thêm vài ngày tịnh dưỡng]

[ Ừm,tao báo cho mày 1 tin mừng là tao đã gặp lại Yến Chi ]

[ Thật sao,cô ấy có khoẻ không,mày gặp cô ấy ở đâu ]

[ Mày hỏi từ từ thôi,cô ấy bây giờ đang thực tập ở công ty của tao cho nên mày cứ yên tâm ]

[ Khải Phong mày ở bên Mỹ nghỉ ngơi cho khoẻ hẳn đi,dù sao thì cũng mới phẫu thuật xong.Sức khỏe vẫn quan trọng hơn,thời gian còn dài mà không gần gấp gáp ]

[ Ừm,tao biết rồi].

Khải Phong nói chuyện một hồi thì cũng cúp máy,sau đó anh bảo vệ sĩ đi dọn đồ và làm giấy xuất viện.Dù gì thì anh thấy sức khoẻ của mình cũng ổn rồi,chắc sẽ không bị gì nữa đâu với lại ca phẫu thuật lần này cũng thành công rồi.

Ở bên Mỹ giờ là buổi chiều cho nên thủ tục xuất viện làm cũng nhanh,với lại Đàm Khải Phong mà đã muốn rồi thì cho dù có như thế nào cũng phải làm được mà thôi.Lát sau bác sĩ đi lại kiểm tra một lần nữa cho anh để xem như thế nào,kết quả sức khoẻ của anh đã ổn định như người bình thường rồi cho nên bác sĩ cũng cho anh về nhà …

Mọi thứ diễn ra rất nhanh,sau khi mọi thứ đã xong xuôi thì anh lên máy bay trở về nước.Do đây là máy riêng của anh cho nên mọi thứ cũng nhanh hơn dự kiến. Khải Phong ngồi trên máy bay mà chẳng thể nào ngủ được,cả người anh rất hồi hộp, không biết khi gặp lại cô ấy sẽ như thế nào nữa.

Đến rạng sáng hôm sau thì cũng đến nơi, giờ này chỉ mới hơn 6 giờ sáng mà thôi.Và khi anh trở về biệt thự riêng của mình thì cũng đã 7 giờ sáng.Ông quản gia khi thấy cậu chủ về thì có chút bất ngờ,gần 1 năm nay cậu chủ ở bên Mỹ điều trị bệnh dạ dày của mình và mấy ngày trước đã giải phẫu thành công.

" Cậu chủ,cậu mới về "

" Ừm "

" Ông quản gia,ông mau cho ngủi dọn dẹp sạch sẽ cả khu biệt thự này đi. Tôi sắp tìm được Yến Chi rồi"

" Vâng "

Triệu Khắc vui vẻ đồng ý rồi đi vào trong làm việc,hôm nay cậu chủ về cho nên ông cũng phải bảo nhà bếp nấu nhiều món ăn ngon để tẩm bổ cho cậu ấy mới được.

Ở trên phòng ngủ, Khải Phong vừa bước vào phòng thì liền mở cửa sổ và rèm cửa ra.Bởi vì cô ấy thích thoáng mát và sáng sủa cho nên anh sẽ tập theo thói quen này.

Hơn nữa tiếng sau thì anh cũng ăn mặc chỉnh tề,áo quần gọn gàng sạch sẽ.Râu ria cũng đã được cạo sạch,gương mặt này cũng không còn lạnh lùng khó coi như trước nữa…Đúng là sức mạnh của tình yêu có khác,nó đã thao túng tâm lý của Đàm Khải Phong mất rồi …

Anh xịt lên người một ít nước hoa rồi thắt cà vạt vào, rồi sau đó tự ngắm chính mình ở trong gương. Ngày thường anh ít khi điệu đà như thế, nhưng từ khi Yến Chi bỏ đi thì anh lại tự ti với chính mình,anh sợ mình không xứng đáng với cô ấy nữa. ….

Một lát sau anh nhìn lên đồng hồ thì thấy cũng gần 9 giờ rồi, giờ này chắc cô ấy đã đến công ty AM để thực tập … Khải Phong liền cầm điện thoại lên rồi nhanh chóng đi xuống lầu …

Lúc này anh đi xuống phòng khách thì thấy ba và mẹ mình đang ngồi ở ghế sofa …

" Ba,mẹ."

" Khải Phong,con về sao không thông báo cho ai hết vậy.Con làm mẹ lo lắng chết đi được"

Châu Ngọc ôm con trai mình vào lòng, rồi vỗ lên lưng của Khải Phong vài cái và xem như đây là sự an ủi …

" Con trai,con đã khoẻ hẳn chưa mà lại gấp gáp đi làm như thế"

" Mẹ,bây giờ con không có đi làm mà là đi tìm Yến Chi.Con đã có tung tích của cô ấy rồi "

" Thật sao "

" Cô ấy đang là thực tập sinh cho công ty AM. Cũng may là có Mạc Hội thông báo cho con biết "

" Ừm! Vậy thì tốt quá đi,con mau đi tìm con dâu mẹ về đây đi "

Châu Ngọc nghe con trai mình nói như vậy thì mừng rỡ, Khải Phong cũng tạm biệt ba mẹ của anh rồi lên xe phóng đi mất …

Ở trong phòng khách bây giờ chỉ còn hai người mà thôi,từ nãy giờ Đàm Nghiêm ông ấy không nói gì cả mà chỉ ngồi đó nghe hai mẹ con họ nói chuyện mà thôi.Ông ấy tuy ít nói, nhưng thực chất rất yêu thương đứa con trai này.Gần 1 năm qua khi mà Khải Phong ở bên Mỹ điều trị bệnh dạ dày thì ông và vợ mình cũng hay đi chùa để cầu bình an cho con trai.Còn về công ty thì ông và các cổ đông đã chung tay làm việc,tuy sức lực làm việc không bằng người trẻ nhưng kinh nghiệm thì đầy mình,cho nên vấn đề công việc không cần phải lo gì cả …

Hai vợ chồng ngồi đó một hồi lâu rồi đi vào trong ăn sáng,một lát sau thì Đàm Nghiêm ra hoa viên cùng vệ sĩ ngồi xuống đánh cờ.Còn bà Châu Ngọc thì ở trong bếp nấu ăn,bà ấy luôn miệng hay mắng chửi còn trai, nhưng tay thì vẫn hay nấu ăn chăm lo từng bữa cơm cho con trai bảo bối của mình.