Một Hồi Mộng

Chương 59: Đinh Tú Linh Mời Gọi




Sau khi linh khí trong đan dược đi qua được mười vòng chu thiên thì cũng bắt đầu có dấu hiệu dừng lại, lúc này khắp người Tiểu Xú là những mảng nhơ nhuốt đen xì tanh hôi, vậy mà Vũ Tiểu Vũ chẳng hề để ý liền bế nàng ra khổi thùng nước đã không còn tác dụng gì sang một thùng nước mới toanh và bắt đầu tắm rữa cho nàng.

Đối với mọi hành động của Vũ Tiểu Vũ, Tiểu Xú chưa hề một lần hỏi qua cứ mặc cho hắn sắp xếp bày bố tất cả còn nàng chỉ việc làm theo mà thôi.

Khi hắn tẩy rữa xong cơ thể của nàng thì một cô gái hoàn toàn khác lạ bổng nhiên xuất hiện trong tầm mắt của hắn, làn da của nàng trắng bóng mịn màng hắn chạm vào liền cảm nhận được sự mềm mại của nó, nét xinh đẹp trên khuôn mặt càng thêm kiều mị khiến cho Vũ Tiểu Vũ không nhịn được mà động tâm buông lời trêu ghẹo.

“Cô gái sao còn chưa chịu mặc y phục vào, có phải nàng muốn cũng đại gia ta vui vẻ?”

Tiểu Xú nghe hắn nói vậy thì không khỏi đỏ mặc, nhưng nàng lại không một chút ngượng ngùng mặc y phục vào lại lẳng lặng nằm xuống chiếc giường hai mắt nhắm lại chờ đợi sự ân sủng của hắn. Thật sự mà nói những gì hắn làm cho nàng từ trước đến giờ đều làm cho nàng rất là cảm động, sự thương yêu của hắn dành cho nàng là quá nhiều, nhiều đến nỗi nàng không thể dùng bất cứ thứ gì để có thể đền đáp cho hắn được. Nàng nghĩ có lẽ mình sẽ dành cả cuộc đời này chỉ để hầu hạ và chăm sóc cho hắn những lúc hắn cảm thấy mệt mỏi mà thôi.

Vũ Tiểu Vũ nhìn nàng như thế không khỏi cười khổ, thật chất một câu vừa rồi của hắn chỉ là đùa với nàng một chút mà thôi, không ngờ nàng lại tưởng thật “Nàng ngây thơ đáng yêu làm sao!” Khẽ cúi người đặt cho nàng một nụ hôn lên trán rồi, hắn khoát lại y phục lên người cho nàng:

“Nàng ngồi tĩnh tọa xem có cảm nhận được linh khí trong thiên địa không?”

Tiểu Xú có chút ngượng ngừng ngồi dậy chỉ lại y phục, dưới sự hướng dẫn của hắn bắt đầu thử cảm nhận linh khí trong thiên địa, sau một lúc thì hắn lại hỏi:

“Nàng có cảm nhận được sự khác thường gì hay không? Trong cơ thể của nàng ấy”

Hắn đưa mắt nhìn thì thấy Tiểu Xú gật gật, lại nói: “Nếu nàng đã cảm nhận được thì hãy dẫn nó theo lộ tuyến ban nãy, nàng còn nhớ chứ?”

Vũ Tiểu Vũ đứng một bên hướng dẫn nàng từng chút từng chút cho đến khi nàng hoàn thành được giai đoạn đầu của tâm pháp thì hắn mới bảo nàng dừng lại. Vốn hắn định để nàng tự về một mình nhưng ngoài trời lúc này đã sập tối "Không ngờ thời gian lại qua nhanh như thế!" hắn có chút không yên tâm nên tự mình đưa nàng về.

“Đây là tâm pháp Thái Tâm Kinh, nàng nhớ chăm chỉ tu luyện để nhanh chóng bước vào giai đoạn Ngưng Thần vì nó là bước đầu tiên trong quan trình tìm lại tiếng nói cho nàng!”

Trên đường đi Vũ Tiểu Vũ không ngừng dặn dò Tiểu Xú, nàng chỉ liên tục gật đầu cho dù đó là những chuyện hắn nói nàng không hiểu thì nàng cũng vẫn như cũ mà gật đầu.

Sau khi giao tận tay Tiểu Xú cho Lý Mộng Trinh thì hắn lại quay trở lại động phủ của mình tấm rữa rồi ngủ nghĩ, chỉ là dự định đó không thành vì hắn vừa mở cửa ra đã thấy một cô gái xinh đẹp nằm trên chiếc giường của hắn hai mắt đang nhắm chặt.

Người này không ai khác chính là Thủy Tiên, không biết nàng đã đến đây được bao lâu rồi, nhưng nhìn bộ dạng của nàng ta thì có vẻ đã đến đây từ rất lâu rồi.

Vũ Tiểu Vũ mặc kệ nàng, hắn cỡi y phục tắm rữa rồi nằm xuống giường, có lẻ vì cả ngày mệt nhọc nên vừa nằm xuống giường là hai mắt đã mệt mỏi đóng chặt, giấc ngủ đến với hắn nhanh nhưng một tia chớp vậy.

Lúc này cô gái nằm bên cạnh hắn đột nhiên mở mắt ra nhìn hắn đầy oán hận:

“Đúng là tên háo sắc mà, nhìn bộ dạng mệt mỏi của hắn như vậy là biết cả ngày hôm nay chắc là vui vẻ với cô nàng vữa nãy rồi, nhìn cô ta trông ngon lành như thế kia thì mấy tên nam nhân như hắn lại sao kìm chế được.”

Thật ra nàng đến đây từ lúc sớm nhưng Vũ Tiểu Vũ lại không có ở nhà, vì đã lâu rồi không gặp hắn nên nàng quyết định ở lại chờ hắn trở về nhưng không ngờ khi hắn trở về liền dẫn theo một cô gái và câu nói đầu tiên của hắn lại là bảo nàng ta cỡ y phục.

Ban đầu, nàng cũng nghĩ như Tiểu Xú nhưng tất cả lại là không phải vì hắn chỉ muốn giúp nàng ta phục dụng Tẩy Tủy Đan để thay đổi tử chất của nàng ta. Lúc đó tuy trong lòng nàng cũng có chút vị chua chua nhưng nàng không có đi ra làm ầm lên ghen tuông như những cô gái khác mà chỉ lẳng lặng chờ đợi hắn.

Bởi vì nàng không phải là cô gái như thế với lại hắn chưa từng dấu diếm nàng bắt cứ đều gì, hắn rất thành thật là đằng khác. Hắn đã nói trước khi gặp nàng, hắn có rất nhiều người phụ nữ và sự thành thật đó lại làm nàng càng quý trọng cái mối quan hệ này hơn.

Có những lúc nàng đã nghĩ, mình không cần gì hết chỉ cần có mình hắn thôi, thế nhưng có lẽ bản chất của nữ nhân là như vậy nên nàng không tài nào dừng lại không suy nghĩ về đều đó.

Khẽ vuốt vẻ khuôn mặt của hắn, nàng tựa đầu vào lòng ngực hắn rồi cũng dần dần thiếp đi, có lẽ đối với nàng như thế này thôi cũng là quá đủ rồi, nàng không cần hắn phải nói những lời hoa mỹ hay là hẹn hứa đủ đều rồi lại khiến nàng thất vọng.

Khi Vũ Tiểu Vũ thức dậy thì bóng dáng giai nhân đã không còn trên người hắn hiển nhiên còn động lại mùi hương cơ thể của nàng thỉnh thoảng theo làn gió bay vào trong mũi.

Vũ Tiểu Vũ vương vai vặn vẹo cơ thể khiến cho xương cốt kêu lên răng rắc, sau đó hắn mới làm vệ sinh cá nhân hằng ngày rồi lại đi đến Cống Hiến Đường vì hôm qua đổi lấy Tẩy Tủy Đan cho Tiểu Xú bây giờ số điểm tích lũy của hắn đã chẳng còn lại gì thành ra hắn lại phải chăm chỉ cày cuốc.

Cống Hiến Đường hôm nay vẫn đông đúc như mọi khi, chỉ là hôm nay rất lỳ lạ, hắn không thấy ai xếp hàng như mọi khi mà đứng tụ họp thành từng nhóm nhỏ, sau khi cử một người đi đến Cống Hiến Đường thì cả bọn còn lại đứng đó tựa như chờ đợi, một lúc sau người đó đi ra thì cả bọn cùng nhau rời khỏi.

Đến khi hắn vào trong thì mới biết té ra nhiệm vụ lần này bắt buộc phải có tổ đội mới được nhận nhiệm vụ vì dạo gần đây không biết vì sao lũ yêu thú lại hoạt động mạnh mẽ tấn cống khắp các nơi thuộc phạm vi quản hạc của Thái Sơ Tông, những yêu cầu chi viện liên tục được gửi về. Sở dĩ yêu cầu tổ đội vì số lượng yêu thú cũng khá nhiều, có loại còn hoạt động theo bầy đàn, tu vi của bọn nó cũng khá là cao có con đạt tới cấp bốn tương đương với tu vi Trúc Cơ đỉnh phong.

Vũ Tiểu Vũ đang đứng lay hoay không biết phải làm sao thì có một cánh tay khẽ vỗ vào vai hắn, kèm theo giọng nói:

“Ngươi có phải gọi là Vũ Tiểu Vũ không?”

Khi hắn quay lại thì không khỏi hết hồn vì người vỗ vai hắn không ai khác chính là Bạo Long Nữ Vương Đinh Tú Linh:

“Đúng vậy! Đệ gọi là Vũ Tiểu Vũ! Không biết Đinh sư tỷ có điều gì chỉ dậy”.

Đinh Tú Linh đứng một bên với bộ dạng thẹn thùng khi nghe hắn hỏi liền đỏ mặt nói:

“Không cho ngươi gọi người ta là Đinh sư tỷ! Ngươi chỉ cần gọi người ta là Tú Linh hoặc Linh Linh là được rồi”.

“Vcd!” Vũ Tiểu Vũ nghe nàng ta nói vậy thì không khỏi cảm thấy buồn cười đến bây giờ mà nàng ta còn chưa từ bỏ ý định đó sao “ Thật không hiểu nỗi rốt cuộc thì mình đã thả thính lúc nào mà nàng ta lại đốp không chịu nhả thế này?”.

“Như vậy là loạn bối phận là bất kính với trưởng bối, đệ sẽ bị xử phạt à! Đệ không dám!”

“Hừ! Ta cho phép có gì mà không được?” Đinh Tú Linh hờn dỗi nói,

“Hihi! Thôi chuyện khó bỏ qua đi, tỷ gọi ta đến tột cùng là có chuyện gì” Vũ Tiểu Vũ nghe nàng nói thế thì cười cười hỏi,

“À! Chuyện là nhiệm vụ ta nhận cần bốn người nhưng nhóm của ta chỉ có ba người, ta thấy ngươi có một mình nên định hỏi ngươi có muốn làm cùng ta hay không”.

“Thanh danh của ta không được tốt, tỷ mời ta vô nhóm không sợ ta làm ra chuyện xấu gì với các ngươi sao?”

“Người ta…người ta không có sợ ngươi, ngươi muốn làm gì người ta cũng được à!” Đinh Tú Linh lại đỏ mặt nói với hắn.

“WTF! Rốt cục thì trong đầu nàng ta suy nghĩ cái gì vậy trời!” Vũ Tiểu Vũ tuy suy nghĩ rất nhiều nhưng cũng hết cách chỉ có thể đồng ý, ai bĩu thanh danh của hắn ở đây quá xấu làm chi tuy đã được rửa sạch nhưng đến tận hôm nay hắc cũng không có giao hảo được với ai khác ngoài mấy người Lý Mộng Trinh.

“Được rồi, ta đồng ý! Không biết nhiệm vụ là gì? Còn có khi nào thì xuất phát?”

“Nhiệm vụ là gì ta cũng không rõ, chỉ biết là giúp Thuỷ Hoa Thôn trừ yêu thôi, nếu ngươi không có việc gì cần phải làm thì đi luôn bay giờ, được chứ?”

“Cái gì? Các ngươi đầu bị vô nước à! Không biết nhiệm vụ là gì còn dám đi!” Vũ Tiểu Vũ vừa nghe nàng nói không khỏi sững sờ mắng.

“HiHi, Cái này! Không phải giống nhiệm vụ trừ yêu bình thường sao?” Đinh Tú Linh cười ha ha nói.

“Ngươi….! Nếu giống như bình thường thì có cần phải tổ đội không, bọn ngươi đứng là vô não thật rồi”

“Không phải còn có ngươi sao?” Đinh Tú Linh sửng sốt nói.

“Một tên Ngưng Thần như ta thì làm được gì? Ngươi tin tưởng ta đến thế cơ à!”

Đinh Tú Linh nghe hắn nói vậy liền gật đầu không một chút suy nghĩ làm cho Vũ Tiểu Vũ có chút cảm giác bó tay, trong đầu hắn lại liên tưởng đến câu nói “Không lẽ đây chính là minh chúng cho câu “Yêu từ cái nhìn đầu tiên” hay sao?”.

“Thôi không nói nữa! Chúng ta đi thôi, ta cũng đang rãnh không có việc gi làm!”

Vũ Tiểu Vũ lúc này cũng không biết phải làm sao chỉ vì hắn đã lỡ đồng ý rồi, bây giờ lại không đi thì có vẻ như không được hay cho lắm với lại nếu không cùng nàng làm nhiệm vụ thì có lẽ hắn cũng không thể nào làm được nhiệm vụ bởi vì cả cái Vũ Sát Phong này hắn chỉ biết vài người thôi cũng không có giao tình gì thì khó mà mời bọn họ được.

Hai người nhanh chóng đi đến chân núi, lúc này ở cổng ra vào có hai cô gái đang đứng chờ, hai cô gái này ăn mặc bạo dạng cũng giống như Đinh Tú Linh lúc trước vậy khá là mát mẻ, để lộ những mảnh da thịt trắng trẻo ra bên ngoài đương nhiên những chỗ cần che thì đều được che kín kỹ càng và cái kiểu nữa kín nỡ hở này rất là hấp dẫn bọn sắc lang nhòm ngóm.

Khi các nàng vừa thấy Vũ Tiểu Vũ cùng Đinh Tú Linh đi tới không khỏi nghi hoặc bởi vì cả cái Vũ Sát Phong này đều biết Vũ Tiểu Vũ chính là người mà Đinh Tú Linh yêu thích.

“Giới thiệu với hai vị muội muội…..”

“Cái gì…..” Nàng còn chưa nói hết câu thì hai cô gái kia liền sửng sờ kêu to một tiếng trong lòng, ánh mắt nghi hoặc nhìn Đinh Tú Linh trong lòng lại thầm nghĩ “Không lẽ Đinh sư tỷ định ra mắt nam nhân của tỷ ấy sao…."