Một Hồi Mộng

Chương 47: Bị Hai Vợ Chồng Hoa Mạnh An Tính Kế




Hoa Gia Thôn....

Lúc này trong một căn phòng đơn sơ có hai ông bà lão đang ngồi nói chuyện, một giọng điệu có chút lưỡng lự vang lên:

“Phu Quân! Thật sự phải làm như vậy sao?”

“Haiz! Bà nghĩ có thể làm khác đi sao? Nếu không phải tình thế không thể thay đổi được, bà nghĩ ta nở lòng làm như vậy sao, nói gì nó cũng là con gái của ta mà”.

Bà lão nghe ông lão nói thế thì không khỏi có chút thương cảm đôi mắt nhìn xa xăm nói:

“Có phải kiếp trước tôi làm sai đều gì không? Mà ba đứa con gái không đứa nào được hạnh phúc, Tiểu Xú thì bị câm từ nhỏ không thể nói chuyện, hai vị tỷ tỷ của nó tuy may mắn hơn nó nhưng lại vì gả cho tên khốn kiếp kia làm tỳ thiếp mà chết không rõ lý do, bây giờ tên khốn đó thấy Tiểu Xú lớn lên có chút nhan sắc lại muốn lấy nó làm thiếp, Lão Thiên à! Rốt cuộc oan nghiệt này là do đâu?”.

Thì ra hai ông bà lão này chính là phụ mẫu của Tiểu Xú, nhìn thể trạng của ông lão Hoa Mạnh An thì chẳng thấy có gì gọi là bị bệnh cả, ánh mắt vẫn lóe lên tinh quang. Hoa Mạnh An nghe phu nhân của mình nói thế liền nhanh chóng lên tiếng an ủi:

“Bà nó đừng đau lòng nữa! Chuyện cũng qua lâu rồi, nếu biết trước được sự việc như thế thì ta đã liều mạng với tên khốn đó rồi, đâu có đem hai đứa nữ nhi bảo bối gả cho hắn chứ, có trách là trách ta quá như nhược cho nên lần này dù có như thế nào đi nữa ta cũng phải bảo vệ đứa còn gái cuối cùng này”.

“Chỉ sợ lần này không đắc tội nỗi người ta mà thôi!” Bà lão lo lắng nói.

“Được rồi! Bà lo đi nấu thuốc đi, thang này là dành cho Tiểu Xú còn thang này danh cho tên đó nhớ là pha vào trong rượu rồi đợi khoảng nữa canh giờ thuốc mới có công hiệu nhé!”.

Hoa Mạnh An mở cửa tủ, từ trong đó lấy ra hai thang thuốc căn dặn phu nhân của mình kỹ càng sao đó lại nằm xuống dường nhắm mắt nghĩ ngơi.

- ------------------------------------------------------o0o------------------------------------------------

Lại nói về Bà lão và Tiểu Xú, sau khi rời khỏi bọn họ liền cùng nhau đi xuống gian bếp, bà lão nhìn đứa con gái của mình một hồi lâu, rồi mới nói:

“Tiểu Xú! Con tin tưởng mẫu thân chứ?”

Tiểu Xú không một chút do dự gật đầu nhìn bà lão, trong đôi mắt nàng hiện lên vẻ nghi hoặc “Mẫu thân hôm nay làm sao ấy nhĩ? Tự nhiên lại hỏi mình một câu như vậy!”. Bà lão thấy nàng gật đầu lại nói tiếp:

“Thấy nòi thuốc mẫu thân bắc trên bếp không? Lát nữa thuốc chính nhớ lấy xuống uống, nhớ là uống khi còn nóng mới có lợi, uống xong thuốc thì nhớ đi tắm rữa sạch sẽ rồi thay đổi y phục, y phục mẫu thân đã chuẩn bị sẵn cho con rồi!”

Tiểu Xú đứng một bên nghe mẫu thân dặn dò cái đầu liên tục gật gù dù chẳng hiểu ất giáp gì “ Rốt cục mẫu thân hôm nay làm sao vậy nhĩ?” đây là câu hỏi ngay lúc này nàng rất muốn hỏi mẫu thân của mình nhất.

Bà lão đứng nhìn đứa con gái Tiểu Xú của mình một lúc lâu, hít một hơi thật sâu rồi lại thở một hơi dài, để bà nói chuyện như vậy với đứa con gái bé bỏng của mình quả thật là quá khó khăn, cuối cùng bà lão cũng quyết định nói ra:

“Tiểu Xú! Lát nữa con nằm ngủ, dù có xảy ra bất cứ chuyện gì, con cũng đừng hoản hốt nhé, cứ mặc kệ tất cả! Nghe lời mẫu thân sẽ không sao đâu, được chứ!”

Tiểu Xú lại máy móc gật đầu trong thâm tâm của nàng lúc này dấy lên một đều lo sợ “Mẫu thân nhất định có chuyện gì đó dấu mình rồi, người lại sợ mình muốn can thiệp vào sao!”. Nghĩ đến đây thì nàng lại tự hận bản thân “Tại sao mình sinh ra lại là thân nữ nhi cơ chứ! nếu mình thân là nam nhân thì đã có thể giúp ít cho phụ mẫu rồi” chỉ là nàng không biết mình sắp bị mẫu thân bán đến nơi rồi.

Bà lão sau khi dặn dò con gái thì quay trở lại chỗ của Vũ Tiểu Vũ, bà không trực tiếp đi vào mà đợi một lúc đến khi nghe có tiếng động “Bịch” thì mới quay đầu bước về căn phòng của Hoa Mạnh An.

“Phu quân! Mau mau phụ ta một tay đem hắn vào phòng của Tiểu Xú nào!”

Hoa Mạnh An nghe tiếng phu nhân của mình thì bảo:

“Được rồi! Đợi chút tôi ra ngay!”

Hai ông bà Hoa Mạnh An nhanh chóng dìu Vũ Tiểu Vũ không còn biết chuyện gì nữa đi vào phòng của Tiểu Xú, lúc này Tiểu Xú đã tắm rữa sạch sẽ và thay một bộ y phục màu đỏ, hai mắt nhắm chặt nằm trên chiếc giường của mình. Tuy nàng nghe tiếng mở cửa cùng tiếng bước chân nhưng nàng lại không có phản ứng gì. Cho dù là lúc nàng cảm nhận được có người nằm lên chiếc giường vốn dành riêng cho nàng tất cả là vì trước đó mẫu thân đã dặn dò nàng không được quan tâm và nàng thì tin tưởng mẫu thân của mình tuyệt đối.

Sau khi làm xong xui tất cả mọi chuyện bà lão lại không nhịn được nhắc nhở Tiểu Xú một lần nữa:

“Tiểu Xú! Nhớ lời mẫu thân căn dặn nhé! Tất cả cũng chỉ là muốn tốt cho con thôi!”.

Hai ông bà rời khỏi căn phòng để lại Tiểu Xú với tâm trạng ngỗn ngang, bao nhiêu câu hỏi muốn thốt ra nhưng lại không thốt ra được chỉ nằm yên lặng không một chút động đậy. Sau khi đi được một đoạn thì bà lão mới hoản hốt, thốt lên:

“Ấy chết! Thiếu chút nữa quên mất chuyện trong yếu rồi!”

Hoa Mạnh An nghi hoặc hỏi:

“Chuyện gì! Bà đừng nói với tôi là quên pha vào trong rượu rồi nha”

“Ông nghĩ sao mà quên! Nếu quên thì tên đó có thể gục tại bàn sao. Chuyện trong yếu tôi muốn nói là chuyện nhiệm vụ của cậu thiếu niên đó, hắn bảo hôm nay là thời gian cuối gì đó, nếu không về báo cáo được sẽ bị trừng phạt, mà bây giờ chúng ta tính kế hắn như vậy chắc cũng đến sáng mới có thể về được à!”

“Vậy thì không được rồi! Nếu chuyện này không xong thì khi hắn tỉnh lại sẽ làm khó dễ chúng ta không biết chừng, thôi để tôi đi Thái Sơ Tông một chuyến giải quyết chuyện này. Bà ở lại trông chừng bọn nó nhé!” Hoa Mạnh An lo lắng nói,

“Chỉ còn cách như vậy thôi, ông đi sớm về sớm nhé trời cũng sập tối rồi”.

“Tôi biết rồi! Tôi sẽ đi nhanh về nhanh!”.

……....

Đến gần giữa đêm rồi mà Tiểu Xú vẫn không tài nào chộp mắt được, không phải vì nàng căng thẳng hay lo lắng đều gì bởi vì nàng tin tưởng mẫu thân sẽ không làm hại nàng, chỉ là hơi thở cùng mùi cơ thể của tên nam nhân nằm bên cạnh bay vào mũi làm cho trái tim nàng đập loạn nhịp.

Đột nhiên cả ngươi Tiểu Xú hơi rung lên vì lúc này Vũ Tiểu Vũ bổng nhiên trở mình lăn về phía nàng cùng với đó là tay trái của hắn gác lên bộ ngực nhỏ nhắn của mình, một cảm giác lạ lùng dâng lên đồng thời lúc đó chân trái của hắn lại gác lên cặp đùi thon gọn, trong suy nghĩ của Tiểu Xú lúc này " Đây là hắn đang ôm mình sao?".

Trái tim của nàng càng lúc càng đập nhanh hơn vì bờ môi của hắn khẽ chạm vào má của nàng, có lẽ do con tim loạn nhịp nên khuôn mặt của nàng đã ửng đỏ trong như một quả dau chín mộng nhìn rất xinh đẹp.

Trong thâm tâm nàng lại hiện lên suy nghĩ “ Đây là cảm giác được nam nhân yêu thương sao? Nó khác quá xa những gì mẫu thân chỉ dạy, mình phải làm gì tiếp theo đây?”.

Lại nói đến Vũ Tiểu Vũ cũa chúng ta đến tận bây giờ hắn còn chưa biết chuyện gì đang xảy ra, lúc này hắn chỉ cảm thấy trong người khá là khô khốc, cổ họng dường như bị cháy đến đau rát. Hắn đưa tay quơ quào tìm nước uống thế nhưng chỉ chạm phải một thứ gì đó mềm mềm vừa tay mà thôi.

Hàng động sờ nắn của hắn làm cho thân thể Tiểu Xú rung lên bần bật, đầu nàng hơi nghiêng qua nhìn hắn nhưng không ngờ lại chạm phải bờ môi của hắn, vốn cả người Vũ Tiểu Vũ đang khô khốc cần nước uống thế nên chiếc lưỡi hắn nhanh chóng đi vào trong miệng nàng mút lấy chiếc lưỡi thơm thoa giống như hắn đã tìm được nguồn nước để giải khát.

Đến bây giờ, Tiểu Xú mới biết những lời nói không đầu không đuôi của mẫu thân lúc chiều có ý nghĩ gì, rồi nàng lại nhớ đến chuyện cách đây một tuần chính là khi tên khốn kiếp hại chết hai vị tỷ tỷ của nàng đến cầu thân. Nàng lại hiểu ra tại sao phụ mẫu mình lại phải làm như vậy, càng hiểu ra thì nàng lại càng cảm thấy thương phụ mẫu mình nhiều hơn.

Mặc cho dòng suy nghĩ miên man của nàng, Vũ Tiểu Vũ lúc này đã tỉnh táo và hắn đã biết sự việc gì đang xảy ra chỉ là hắn vẫn phải tiếp tục hành động của mình vì bây giờ hắn không thể khống chế được cơ thể của mình ngừng lại, từng lớp y phục của nàng nhanh chóng được hắn cỡi bỏ, thân thể mềm mại của nàng cứ thế dần dần hiện ra chỉ còn lại một cái nội khố dưới thân.

Đôi tay của hắn liên tục mơn trớn bộ ngực nhỏ nhắn của nàng có vẻ như hắn rất thích thú vì hắn đã dừng lại chỗ này một hồi lâu rồi chẳng thấy dấu hiệu muốn rời đi. Lúc này cả người hắn đè hẳn lên người nàng, đôi môi của hắn không biết từ lúc nào đã rời khỏi đôi môi nhỏ nhắn của nàng mà hôn lên cổ nàng rồi từng chút từng chút lần xuống bộ ngực nhỏ nhắn ấy.

Đôi tay nàng bấu víu vào tấm chăn, cố gắng chịu đựng cái cảm xúc dâng lên trong lòng, từng ngón chân của nàng cũng bấu lại. Chính vào lúc này, nàng cảm thấy hạ thân hơi có chút lạnh thì ra Vũ Tiểu Vũ đã cỡi bỏ nội khố của nàng ra từ lúc nào rồi, nàng lại cảm nhận được hơi thở từ nơi đó vì bây giờ khuôn mặt hắn đã áp sát vào chốn linh thiên của nàng, đều này làm cho nàng xấu hổ không thôi.

Từng đợt khoái cảm mạnh mẽ truyền đến khiến cho nàng không kìm chế được nữa, hai cánh môi mở ra nhưng lạ thay lại không có âm thanh nào phát ra. Hai cặp đùi thon gọn của nàng kẹt chặt đầu của hắn lại còn cánh tay lại gì chặt đầu hắn vào trong khiến hắn hít thở không xong quả là một hành động mâu thuẫn nữa muốn nữa không.

Một phen kích tình qua đi cả người nàng rũ rượi, thân thể khắp nơi ửng đỏ cùng với mồ hôi tuôn ra như mưa, hai mắt nàng đang nhắm chặt tận hưởng dư vị của khái cảm còn động lại. Lúc này bộ y phục trên người Vũ Tiểu Vũ cũng dần dần được cỡ bỏ. Hắn dùng hai tay tách đôi chân nhỏ bé của nàng ra đều này khiến cho Tiểu Xú cảm thấy xấu hổ, khuôn mặt càng đỏ hơn nhưng trong lòng lại có chút cảm giác hồi hộp chờ đợi.

Vũ Tiểu Vũ cho tiểu đệ đệ của hắn từ từ đi vào liền có cảm giác bị cái gì đó chặn lại, hắn không vội vã vì hắn muốn nàng quen dần với cảm giác lúc này, hắn lại cúi người hôn lên đôi môi đỏ mộng. Khoảng một phút sau, cái eo to lớn của hắn hơi dịch về phía sau liền dùng lực mạnh mẽ đẩy về phía trước, tiểu đệ đệ của hắn nhanh chóng đi vào xuyên phá tần ngăn cản ấy, một đóa hoa mai đỏ thắm lúc này bất chợt xuất hiện dưới tấm chăn.

Khuôn mặt Tiểu Xú nhăn lại vì đau đớn, đôi chân kìm chặt ở hai bên hông không cho hắn động đậy chỉ là sức của nàng làm sao bì được sức của hắn, một lúc sau thì hắn hoạt động bình thường chỉ là những cái ra vào rất nhẹ nhàng không dồn dập và đôi khi cũng xen lẫn một chút mạnh mẽ.

Có lẽ vì sợ để lại bóng ma trong lòng nàng nên hắn không có bất kì hành động thái quá nào, hắn chỉ muốn cho nàng cảm nhận được sự thương yêu mà hắn mang lại. Hai người lăn lộn một lúc lâu đến khi hắn không thể kìm hãm được khoái cảm mà tưới cho nàng một loạt tinh hoa sền sệch vào bên u cốc được bao bọc xung quanh bằng một mảnh rừng rậm um tùm.

Hai cơ thể mệt mỏi ôm nhau chìm vào trong giác mộng đẹp đẽ của mình, bà lão phía bên ngoài cũng lặng lẽ rời đi, không phải bà có sở thích biến thái nhìn trộm hay gì, chỉ là bà sợ hai đứa trẻ còn quá nhỏ không biết phải làm sao cho nên không nhịn được mà đến nhìn một chút không ngờ bọn chúng là hành động trôi chảy như vậy......