Edit: Dĩm
Lâm Ấm gào khóc thảm thiết, cô muốn đập vào tường chết quách cho xong, lực sau lưng càng lúc càng mạnh, cơn đau khiến cô cố gắng kiễng chân lên, nhưng hắn lại hung hăng ấn vai cô xuống.
“A!” Đau quá!
Lại tiến vào, Hà Trạch Thành thoải mái kêu thành tiếng, thật chặt, mẹ nó, xỏ xuyên cô, thao chết cô!
"Đau quá! Trạch Thành ... Chủ nhân, đau quá!" Cô quay đầu lại muốn cầu xin, nhưng người phía sau vẫn thờ ơ, lại tiếp tục nhét vào bên trong.
Lần nào cũng bị tra tấn như xé rách, cô khóc lóc van xin, nhưng đáp lại chỉ là ngững cú đánh vào vú khiến nó méo mó biến dạng.
Côn thịt sưng tấy gần như muốn nhét hết vào trong ruột của cô, ngay cả việc bài tiết cũng bị chặn lại không cách nào co rút được, còn có gì đau bằng cơn đau này.
“A, tuyệt!” Cuối cùng thì nó cũng được đưa vào hoàn toàn.
“bang!” Hắn lại tát vào mông cô, xuống tay không biết nặng nhẹ, khiến cô chỉ biết kêu đau.
Hà Trạch Thành nhìn xuống cúc huyệt của cô mà đâm vào rút ra một chút.
"A a! Đau quá, cầu xin chủ nhân đừng cử động, đau quá ..."
Lần này không chảy máu, không có chảy máu! Nhét những thứ đó vẫn có ích, cô sẽ không chảy máu nữa, để hắn dễ dàng thao.
“Đồ dâm đãng, giả bộ cái gì, tôi biết em thích bị tôi thao, cơ thể em đều rất thành thật, còn động tình, trước mặt đều chảy nước kìa!”
Ngón tay hắn xuyên qua dâm thủy của cô, tất cả những thứ bên trong đều là tinh dịch của hắn, cô không dám chảy ra, chỉ có thể liều mạng kẹp chặt.
Lâm Ấm khóc thút thít, hai tay sau lưng giãy dụa, hai chân bị nhấc lên tách ra, cả người chỉ có thể nằm ở trên tường, mà mặt tường lồi lõm rất khó chịu.
“Không, nhẹ một chút, Trạch Thành nhẹ một chút!” Hắn đâm vừa nông vừa sâu, nghe thấy tiếng rên rỉ sảng khoái của cô, đã không màng mọi thứ mà tăng tốc độ.
"Mẹ nó, kẹp chặt như vậy, còn không phải muốn tôi thao em sao, không ăn tinh dịch của tôi, tại sao lại không ăn tinh dịch của tôi! Nếu là tôi cho, em phải nhận! Tại sao em lại nôn ra? sao lại không ăn?"
Là của hắn, cô đều phải ăn, chỉ cần hắn cho, một giọt cũng không được sót, thành thật mà ăn.
"Hức... đau quá, không cần, chậm lại ... thao hỏng mất, chậm lại ..."
Người phía sau hoàn toàn không nghe cô nói, hoặc có thể nói hiên tại cái gì hắn cũng nghe không vào, chỉ cần hắn thoải mái, mọi thứ đều ổn.
Lâm Ấm nắm chặt nắm tay, cố gắng chịu đựng va chạm của hắn, thả lỏng cơ thể, nếu không bị thương vẫn là chính mình, phải làm cho hắn bắn ra ngoài nhanh chóng.
"Ừ ... a a, Trạch Thành ... ha, đâm vào ruột rồi, đâm thủng ruột mất a ~"
Nghe thấy tiếng hét của cô, hắn càng hưng phấn, hai mắt đỏ ngầu càng thêm dùng sức, hận không thể nhét hai quả trứng đó vào!
"Đồ dâm đãng, không rời được tôi liền dâm đãng, cúc huyệt chảy cả nước kìa? Có thoải mái hay không!" Hắn hung hăng đẩy cô về phía trước, đem cô ấn trên tường, ôm eo cô để thâm nhập vào sâu hơn.