Một Giọt Cũng Không Được Sót - Nguỵ Thừa Trạch

Chương 26




Editor:t Dĩm

Côt khôngt thểt nhớt mìnht đãt bịt làmt baot lâu,t ngayt cảt khit ngấtt đi,t cũngt lạit bịt thaot đếnt tỉnh.

Ngayt khit côt thựct sựt nghĩt rằngt mìnht sẽt chếtt trênt giường,t hắnt đãt bắnt sâut trongt tửt cungt mộtt phátt mớit ngừngt làmt tình.

Hàt Trạcht Thànht nhìnt chằmt chằmt khuônt mặtt kiệtt sứct củat cô,t vuốtt mồt hôit trênt tránt côt rồit túmt tóct côt buộct côt phảit nhìnt lên.

"Hômt nayt tôit phảit đit đếnt trườngt kýt giấyt nghỉt hè,t ngoant ngoãnt đợit tôit trởt về.t Đồt phíat dướit kẹpt chặt,t cót nghet không?"

Côt đápt lạit mộtt cácht yếut ớt.

Hàt Trạcht Thànht buôngt côt ra,t rútt

cônt thịt,t tiểut huyệtt liềnt kẹpt chặtt lại,t anht hàit lòngt vỗt vềt chiếct bụngt đangt căngt phồngt củat cô.

Saut khit bịt thaot cảt đêm,t côt gầnt nhưt mấtt đit nửat cáit mạng.

Mởt hét đôit mắtt yếut ớt,t thấyt anht bướct rat từt phòngt tắmt đit vàot phòngt đểt quầnt áo.

Khit bướct rat lầnt nữa,t anht đãt ănt mặct chỉnht tề,t áot thunt trắngt sạcht sẽ,t áot khoáct xám,t áot sơt mit vàt quầnt ốngt rộng,t giấut tấtt cảt vẻt thút tínht biếnt tháit dướit lớpt quầnt áot sạcht sẽ.

Anht bướct đếnt gần,t nhéot chặtt vút cô,t cúit xuốngt hútt thậtt mạnh.

Cảt ngườit mệtt mỏit khôngt thểt rênt rỉt rat đượct mộtt tiếngt nàot nữa.

"Chờt tôit trởt về,t nếut dámt chảyt rat mộtt giọt,t đêmt nayt sẽt khôngt đượct ngủ,t biếtt chưa?"

Anht giốngt nhưt mộtt cont sóit hoangt dũngt mãnh,t dựat vàot dụct vọngt vôt biên,t đemt côt gắtt gaot ănt sạch.

"Nôt lệ…t nôt lệt biếtt rồi."t Côt khôngt cót baot nhiêut sứct lựct đápt lại.

Hàt Trạcht Thànht vỗt vỗt vút cô,t xoayt ngườit bướct rat khỏit phòngt ngủ.

Lâmt Ấmt mệtt mỏit nhắmt mắtt lại,t nghet thấyt tiếngt bướct chânt đit xuốngt lầu,t mởt cửa,t đóngt cửa,t rồit biếnt mất.

Mộtt giâyt ...

Hait giâyt ...

Bat giâyt ...

Nămt phútt ...

Mườit phútt trôit qua.

Côt mởt đôit mắtt trongt veo,t nắmt lấyt cổt áo,t chạmt vàot chiếct khóat ẩnt rồit trựct tiếpt cởit trói.

Thờit điểmt đượct thảt ra,t côt cảmt thấyt thoảit máit hơnt baot giờt hết.

Lâmt Ấmt kẹpt chặtt huyệtt khẩu,t khôngt cót thờit giant rửat sạcht thânt thể,t chỉt cót thểt nhịnt khôngt chot chảyt ra.

Từt phòngt đểt quầnt áo,t côt tìmt thấyt mộtt chiếct áot khoáct rộng,t vừat đủt cót thểt mặct vào,t dùngt thắtt lưngt buộct chặtt cạpt quầnt đểt đảmt bảot rằngt nót khôngt bịt rơit ra.

Côt kéot khóat quầnt lênt trên,t hait chânt runt rẩy,t đit xuốngt lầut càngt nhanht càngt tốt.

Rat đếnt cổng,t côt chốngt hait tayt runt rẩyt liếct mắtt nhìnt cont mèot đểt xáct nhậnt bênt ngoàit khôngt cót ai.

Kéot cửat trựct tiếpt vàot bênt trong,t nót mởt rat mộtt cácht dễt dàng.

Lâmt Ấmt đemt kẹot caot sut trênt trụt khóat bỏt vàot túi,t đit rat ngoàit đóngt cửat lại,t chạyt đếnt lốit thoátt hiểm,t đit xuốngt lầut khôngt nóit mộtt lời.

Côt đãt rat được!

Cuốit cùngt thìt côt cũngt thoátt rat được!

Sựt tựt dot vàt phấnt khícht chưat từngt cót khiếnt côt cảmt thấyt sungt sướngt vàt thỏat mãnt tộtt độ.

Tráit timt điênt cuồngt đangt cảnht báot tấtt cảt nhữngt lot lắngt này!

Lâmt Ấmt nắmt chặtt túit kẹot caot sut trongt túi,t liềut mạngt chạyt xuốngt lầu.

Đâyt làt thứt côt đãt càit vàot khóat cửat khit anht lầnt đầut tiênt rat ngoài,t đểt đảmt bảot rằngt anht khôngt thểt đóngt cửa.

Tiếct rằngt lầnt đót côt cũngt chỉt lấyt đượct thứt này,t đểt thoátt khỏit mộtt kiếpt chỉt cót thểt nóit dốit chínht mìnht đangt kẹpt quảt nho,t anht khôngt nghit ngờt gìt nhưngt lạit đemt côt ấnt trênt mặtt đấtt hungt hăngt thao.

Chỉt cầnt côt nghĩt đếnt việct bịt thao,t cơt thểt côt bắtt đầut runt lênt vàt sợt hãi.

Huyệtt khẩut vìt thảt lỏngt màt chảyt rat ítt tinht dịcht dinht dính,t làmt côt cảmt thấyt khót chịu.

Nhưngt nghĩt đếnt việct bịt bắtt ngốct trongt cănt phòngt đót suốtt t ngàyt bịt làm,t loạit khót chịut nàyt đãt coit làt cáit gì!

Ánht sángt cựct lớnt bênt ngoàit chiếut vào,t ánht sángt chóit mắtt khiếnt côt cảmt thấyt vôt cùngt khót chịu,t hítt thởt khôngt khít bênt ngoài,t dườngt nhưt mọit thứt vẫnt rấtt yênt bình.

Côt độit mũt lênt vàt cảnht giáct nhìnt mọit thứt bênt ngoài.

Tìmt thấyt lốit rat củat tiểut khu,t côt sốtt ruộtt chạyt rat ngoài.

Nhưngt trongt mộtt khoảnht khắct côt lạit mêt mang.

Côt nênt đit đâut bâyt giờ?

At vềt nhà!t Đúng!t Vềt nhà!

Đốit mặtt vớit cont đườngt xat lạt trướct mặt,t Lâmt Ấmt cảmt thấyt hụtt hẫngt chưat từngt thấy.

Côt khôngt cót điệnt thoại,t khôngt cót tiềnt vàt khôngt cót bấtt cứt thiếtt bịt liênt lạct nào.

Côt chợtt nảyt sinht ýt nghĩt rằngt từt khit Hàt Trạcht Thànht biếtt tìnht huốngt giat đìnht cô,t khẳngt địnht anht cũngt biếtt nhàt côt ởt đâu!

Côt luônt sốngt mộtt mìnht trongt kýt túct xá,t mỗit nămt khôngt gặpt bốt mẹt quát mộtt lần,t nếut quayt lại,t côt đangt tựt némt mìnht vàot chỗt chết!

Côt phảit đit đâut đây,t côt cót thểt đit đâut bâyt giờ!t Ait cót thểt cứut côt không?

Lâmt Ấmt sợt hãit nhìnt mọit thứt trướct mắt,t đôit chânt runt rẩyt cảmt thấyt mìnht khôngt cònt thuộct vềt thết giớit nàyt nữa.

Biếtt rằngt mìnht khôngt thểt ởt tạit chỗt nàyt mãit đượct nữa,t Lâmt Ấmt nhanht chóngt chạyt vềt mộtt hướngt vàt chặnt mộtt ngườit quat đường.

"Xint chàot ...t Chot tôit hỏi,t đồnt cảnht sátt ởt đâu!"t Côt runt giọngt nóit mộtt câu.

Khuônt mặtt nhỏt bét táit nhợtt củat Lâmt Ấmt đầyt sợt hãi,t đôit mắtt mởt tot nhưt quảt hạcht đàot vớit vẻt kinht hoàng,t nhưt thểt đangt sợt bịt ait đót ănt thịt.

Ngườit quat đườngt sửngt sốtt mộtt chút,t chỉt vàot phíat saut nói:t "Cũngt gầnt đây,t phíat saut cònt cót mộtt cont đường."

"Cảmt …t Cảmt ơn!"

Côt nắmt chặtt mũt chạyt đi.

Ngườit quat đườngt cúit đầut xuốngt vàt nhìnt thấyt đôit chânt trầnt nhỏt nhắnt mịnt màngt củat côt khôngt mangt giày.