Các trang mạng và các phương tiện truyền thông bàn tán sau một khoảng thời gian, một tin tức nóng hổi xuất hiện, chỉ vẻn vẹn mười phút đồng hồ đã đóng chiếm top một hot search, các chương trình giải trí của các tạp chí lớn đã lần lượt lên bài trong chốc lát đã dẫn đến sự chú ý rộng rãi. Truyện được dịch bởi Sắc - Cấm Thành. Reup xin vui lòng xin phép và up sau page 5 chương.
Ninh Nhất Thuần gần đây tiếng xấu lan xa, lại bị phóng viên khui ra chuyện làm ăn bất chính trong công ty quản lý của bố, không chỉ nợ lương nhân viên, bóc lột nghệ sĩ dưới trướng như cơm bữa, ví dụ như coi thường sức khỏe của nghệ sĩ buộc chạy các thể loại thông cáo chỉ để kiếm tiền hay là chèn ép nữ nghệ sĩ và một vài đạo diễn, người chế tác trong giới,..., nếu không nghe lời thì bị đánh mà Ninh Nhất Thuần là người nhà của Quang Ngu Media đồng thời cũng là người trong giới, không những không ngăn chặn ngược lại còn nối giáo cho giặc.
Cuộc gặp gỡ Giản Nghi và Chu Thù Văn chính là chứng cớ tốt nhất.
Một thời gian, scadal này tràn lan áp chế tất cả các tin tức trên thị trường, cư dân mạng theo dõi hay không theo dõi giới giải trí ít nhiều cũng biết chuyện này, lúc ăn cơm đều lấy ra làm đề tài đùa cợt buôn chuyện.
Đương nhiên, nơi náo nhiệt nhất vẫn thuộc về weibo, fanpage chính thức của Ninh Nhất Thuần và Quang Ngu media đã bị người hâm mộ tấn công từ mọi phía, lời chửi rủa nhiều vô kể, nhưng Ninh Nhất Thuần lăn lộn ở trong giới đã nhiều năm, không nói cái khác, fan não tàn vẫn còn mấy mươi người, đáng tiếc những lời tẩy trắng cho Ninh Nhất Thuần của bọn họ căn bản không ai quan tâm, rất nhanh liền bị các fan khác áp chế xuống.
Trận chiến đơn phương này bị chiến dịch đánh dẹp làm cho sục sôi, giống như pha lẫn gió lốc trên biển, hầu như đám phóng viên của các phương tiện truyền thông lớn đều được điều động, hoặc ôm cây đợi thỏ ở cửa Quang Ngu Media hoặc hỏi thăm địa chỉ tạm trú của Ninh Nhất Thuần và Ninh Triệu Hoa, rình rập ở đầu ngõ tiểu khu và hầm gửi xe, hoặc hóa trang thành nhân viên chuyển phát nhanh để đột nhập vào công ty thăm dò tin tức......
Quả thực cũng có một hai người trong số đó thành công, lén lút mang máy quay vào Quang Ngu Media thành công chụp được bộ dạng hao gầy hết trắng lại xanh bừng bừng lửa giận của Ninh Nhất Thuần ở trong văn phòng, nhưng chuyện ngoài ý muốn là bảo vệ công ty đã tăng cường gấp năm lần, lúc này đám phóng viên có mọc cánh cũng không bay vào được.
Scandal vẫn không ngừng được phát tán, vì bộ phim đã tạm đóng máy nên Ninh Vy Lan biết được chuyện này đã là một tuần sau, cô xin nghỉ phép quay phim một ngày để chụp đại ngôn sang sức.
Trong phòng hóa trang rất ồn ào, người đi đi lại lại ra ra vào vào tấp nập nườm nượp, Ninh Vy Lan đã làm xong tạo hình cảm thấy nhàm chán liền dở cuốn tạp chí sắc đẹp ra đọc đợi khai máy, chuyên viên trang điểm và chuyên viên tạo hình vẫn đang ở bên cạnh cô buôn dưa lê chuyện trên trời dưới biển, đột nhiên nhắc đến ba chữ Ninh Nhất Thuần, Ninh Vy Lan gần đây tương đối mẫn cảm với ba chữ này, vừa nghe thấy mang máng liền hơi dỏng tai hóng tin tức.
Chuyên viên trang điểm: “Sớm biết Ninh Nhất Thuần không phải thứ tốt lành gì, hai năm trước ở hoạt động gì ấy không nhớ rõ lắm tôi có trang điểm cho cô ta một lần, ai yo ký ức vẫn còn như mới vậy, bản thân không ngồi an phận làm tôi vẽ lệch viền mắt còn chửi tôi kỹ thuật kém muốn chọc mù mắt cô ta rồi cướp cái eyeliner trong tay nguệch một đường lên mặt tôi.”
Chuyên viên tạo hình bị dọa cả người run rẩy: “Sau đó thì sao?”
”Làm gì còn sau đó, người ta là đại minh tinh, tôi chỉ là một con trang điểm dạo thôi, trừ bồi thường và xin lỗi ra tôi còn có thể làm gì nữa?” Chuyên viên trang điểm thở dài: “Có điều nhân quả luân hồi, cô xem bộ dạng nghìn người công kích bây giờ của cô ta, theo ý tôi muốn trở mình khó hơn lên trời!”
”Cũng phải, mấy ngày nay tôi luôn theo dõi chuyện này, ngoài fanpage của Quang Ngu Media ra, bản thân Ninh Nhất Thuần cũng không có bất kỳ phát ngôn nào, trước đây những gì liên quan đến scadal của cô ta làm rõ không phải quá sớm sao? Cho nên tôi thấy lần này tám phần mười là thật rồi, cô ta chột dạ nên giả chết đó.”
Chuyên viên trang điểm tán đồng: “Nhưng cũng chưa chắc, nói không chừng người ta có chiêu lớn đằng sau đó, chúng ta cứ ngồi đợi mà xem thôi, thấy lần này cô ta định định giở trò gì nữa đây!”
Hai người trò chuyện đến hăng say, đột nhiên có nhân viên công tác qua gọi bọn họ đi, trong góc yên tĩnh lại, Ninh Vy Lan nhìn theo bóng dáng hai người đi khỏi liền móc điện thoại đăng nhập weibo.
Vừa kích vào hot search, tiêu đề màu đen đầu tiên đập thẳng vào trong tầm mắt, cô ấn vào ngón tay trượt lên trên.
Nợ lương, ép buộc, coi thường tình trạng sức khỏe, ẩu đả.......
Một dãy tội danh được fan liệt kê ra, đứng ở trên đầu nơi dễ thấy nhất, Ninh Vy Lan lướt xem một cách thờ ơ rồi đăng xuất weibo, đúng lúc trợ lý kêu tên cô đến giờ ghi hình, cô đưa điện thoại cho trợ lý, hai tay xách váy đi theo.
Chụp hình đại ngôn vô cùng thuận lợi, chính thức xong việc ngày hôm nay là bảy giờ tối, đạo diễn tâm trạng thoải mái nên để trợ lý đi đặt bàn ăn, một đoàn người tấp nập chia nhau đi khỏi. Ninh Vy Lan đã từng hợp tác với nhau mấy lần, không tiện từ chối nên đành đi cùng.
Ngồi bên cạnh đạo diễn, cốc rượu trước mặt rất nhanh bị người khác rót rượu trắng, tửu lượng Ninh Vy Lan luôn không tốt nhìn thấy thế lo lắng không thôi vội vàng lắc đầu nói mình không uống được.
Đạo diễn cũng không ép buộc, nhưng rượu vang chắc chắn không thể thiếu, Ninh Vy Lan không dám uống quá nhanh liền ôm cốc nhấp từng ngụm nhỏ, thỉnh thoảng cũng cụng ly kính rượu nhưng hết một vòng cô cũng đã uống được ba cốc, lúc ăn đầu có chút choáng váng chóng mặt cả người đều nóng rực.
May mà ý thức vẫn còn tỉnh táo, Ninh Vy Lan từ chối lời mời đi hát karaoke của bọn họ, nói dối rằng ngày mai vẫn còn phải ghi hình không thích hợp ở lại quá muộn hơn nữa người quản lý đã đến đón rồi rời khỏi khách sạn cùng trợ lý.
Vì có dặn anh đến đón nên Ninh Vy Lan sợ trợ lý nhìn thấy liền tùy tiện tìm một cái cớ để taxi đưa trợ lý về trước, sau đó kéo thật thấp mũ nón đứng ở trong con hẻm nhỏ tối om không một bóng người đợi anh.
Chắc là gặp tắc đường nên anh đến trễ mấy phút so với dự kiến, thấy cô cúi đầu đứng dựa vào tường, bóng dáng mảnh mai ẩn trong bóng tối gần như muốn tan vào sắc đêm thăm thẳm đó, anh nhíu mày xuống xe đi đến.
Còn chưa tới gần đã ngửi thấy hơi rượu như có như không trên người cô lông mày càng nhíu chặt lại, chặn eo cô để cô ngồi vào ghế lái phụ xong còn mình lúc ngồi vào thì thấy cô đang nhìn chằm chằm mình không chuyển, đôi mắt đen láy giống mã não như ẩn chứa ánh nước nhè nhẹ, anh nhướn mày rồi thắt dây an toàn, tháo khẩu trang xuống cho cô.
”Uống rượu à?”
Ninh Vy Lan gật đầu, đầu có chút nặng nề, cô nghiêng người gối lên vai anh lẩm bẩm: “Bọn họ bắt phải kính rượu không thể từ chối.”
Tề Chiêu Viễn không hé răng, mặc kệ để cô ôm một chút mới ngồi dựa ra sau ghế điều chỉnh để cô nằm thật thoải mái rồi khởi động xe về nhà.
Vừa về đến nhà cô đã tự mình đi đến tủ quần áo lấy ra một bộ áo ngủ vào phòng tắm, Tề Chiêu Viễn vẫn lo lắng cô uống rượu có thể sẽ bị trượt ngã liền đứng ở cửa nghe ngóng một chút cho đến khi tiếng nước dần dần vang lên mới yên tâm xoay người đến phòng bếp.
Trong tủ lạnh luôn có một hũ mật ong, anh đun nước sôi trước đợi mật ong hòa vào nước, cô đã tắm xong đang sấy khô tóc, tiếng máy sấy kêu hu hu khắp phòng ngủ, anh đợi cô sấy xong mới đi vào đặt cốc nước vào tay cô. Truyện được dịch bởi Sắc - Cấm Thành. Reup xin vui lòng xin phép và up sau page 5 chương.
Nhìn cô uống hết một nửa Tề Chiêu Viễn mới xoay người vào phòng tắm.
Một tay lau tóc, trước khi đi ra còn tiện tay mặc một chiếc áo tắm màu đen, dây đai thắt không chặt lỏng lẻo ở lưng chừng eo. Ngồi trên mép giường, anh liếc người đang cầm cốc nước ngây ngốc sau đó ném chiếc khăn lau vắt lên lưng ghế rồi tung chăn chui vào.
Nhận thấy bên cạnh bị trũng xuống, Ninh Vy Lan liền hoàn hồn, chiếc cốc trong tay bị anh lấy đi đặt trên tủ đầu giường sau đó tắt đèn, trước mắt cô tối sầm cái gì cũng không thấy, mò mẫm lại gần đầu ngón tay vô thức luồn vào trong áo chạm đến eo anh.
Bởi vì vừa mới tắm nước nóng, toàn thân vẫn phát ra hơi ấm, trong đêm tối hơi lạnh này chắc chắn sẽ là máy sưởi tay tốt nhất, cô không nghĩ nhiều cả lòng bàn tay dán chặt vào phần bụng của anh than thở nhắm mắt.
Trước đây cô chưa từng có hành động như vậy, Tề Chiêu Viễn hơi nhíu mày bắt đầu hoài nghi cô đã uống quá nhiều, đang có suy nghĩ này liền cảm thây bàn tay đang dán ở phần bụng bắt đầu di chuyển không có quy luật từ dưới lên trên đến xương quai xanh lại trượt xuống, chạm vào dây thắt lưng đang cản trở mới dừng lại sau đó nhíu mày tiếp tục.
Tay cô rất mềm, mỗi lần cô vuốt ve đều khiến hơi thở của anh nặng nề thêm một phần, anh mặc kệ xem cô muốn làm gì, nhưng bây giờ anh không thể không bắt lấy cái tay không an phận kia
Cúi thấp đầu chạm vào trán cô nhìn thẳng vào ánh mắt đang mơ màng khẽ gọi: “Vy Lan.”
Đầu của Ninh Vy Lan rất choáng váng, dường như ba ly rượu vang đỏ từng uống trước đây toàn bộ đều đỏ vào đầu, cô có chút khó chịu, lông mày nhíu chặt phản ứng chậm chạp một lúc rồi mới nhẹ nhàng “ừm” một tiếng.
Anh thấp giọng thì thầm: “Uống bao nhiêu rồi?”
Câu hỏi rất đơn giản nhưng cô phải ngơ ra mấy giây mới hiểu được, rút tay mình ra khỏi bàn tay anh vất vả suy nghĩ
”Bia à?” Anh biết tửu lượng của cô, ba cốc bia không thể say thành như vậy.
Cô lắc đầu.
”Rượu vang?”
Cô lúc này mới gật đầu, cánh tay nâng cao quàng qua cổ, hơi thở nóng hổi phả vào bên xương quai xanh, trả lời câu hỏi của anh xong, những cảm xúc trong đầu giống như một cuộn len rối rắm khiến cô không có cách nào suy nghĩ rõ ràng được, chỉ biết ôm chặt lấy anh.
Tề Chiêu Viễn mặc kệ cô ôm, tay đặt trên lưng hơi xoa nhẹ nhưng cô lại ngày càng ôm chặt hơn, cơ thể mềm mại không chút ý thức đang cọ cọ trên người anh, hơi thở vừa mới ổn định lại bắt đầu trở nên nặng nề, anh nhắm mắt chịu đựng muốn đẩy cô đến phòng tắm xông nước mát cho tỉnh táo, ai ngờ cô tiến sát lại hôn lên yết hầu anh, xúc cảm nhẹ nhàng mềm mại khiến lý trí của anh hoàn toàn bị sụp đổ, anh không kiên nhẫn nổi nữa liền lật người đè cô xuống dưới bắt đầu tấn công.
Tuy hai người mới chỉ làm qua chuyện này một lần nhưng lần đó anh rất dịu dàng đâu vào đấy, không giống như bây giờ, mi tâm hơi nhíu lại vừa nặng vừa sâu, cô vốn dĩ còn cắn môi nhịn thở nhưng đến bước tiếp theo nhịn không nổi nữa bắt đầu thút thít, ánh mắt ướt át mang theo sự cầu xin.
Cũng không biết trải qua bao lâu, cô chỉ biết lúc được anh ôm từ phòng tắm đi ra, cơn say của cô đã hoàn toàn tỉnh táo, chân tay mềm nhũn cô cuộn tròn trong ngực anh chưa qua mấy giây đã nghiêng đầu ngủ thiếp đi.
Ngày thứ hai cô bị đánh thức bởi nhạc chuông, cô nghe được điện thoại đang gọi mình liền mơ mơ màng màng lật người vươn tay với lấy chiếc điện thoại đang rung đặt bên tai.
”Alo, xin chào.”
Đầu dây bên kia không có âm thanh, im lặng dường như không phải trong một cuộc gọi, Ninh Vy Lan kỳ quái mở to mắt nhìn, không đợi cô nhìn màn hình hiển thị thì đầu dây bên kia đang vang lên một giọng nói trầm mạnh mang theo chút ý cười. Truyện được dịch bởi Sắc - Cấm Thành. Reup xin vui lòng xin phép và up sau page 5 chương.
”Là Vy Lan phải không? Bác là bố của Chiêu Viễn.”
Cô ngơ ngác.
Ngoài cửa có tiếng bước chân đến gần, người đẩy cửa ra là anh, Ninh Vy Lan và anh nhìn nhau mấy giây đột nhiên ngồi thẳng dậy. Truyện được dịch bởi Sắc - Cấm Thành. Reup xin vui lòng xin phép và up sau page 5 chương.
Hoàn toàn tỉnh táo